Cách Họ Yêu Nhau. [LouAP/APLou][HiếuDương][NickyJsol]
#1 : Muộn trong mơ. [H] [NickyJsol]
Nguyễn Thái Sơn
Phong Hào, anh về trễ thế?
Trần Phong Hào
Anh xin lỗi, nay anh tăng ca.
Nguyễn Thái Sơn
Để em hâm lại đồ ăn.
Trần Phong Hào
Không cần đâu, anh ăn rồi.
Nguyễn Thái Sơn
Sao anh không về ăn tối với em?
Nguyễn Thái Sơn
Anh biết em sẽ đợi anh nhưng anh toàn ăn bên ngoài.
Trần Phong Hào
Em đừng có kiếm chuyện nữa.
Trần Phong Hào
Anh bắt em đợi anh à?
Trần Phong Hào
Ăn cơm nhà cũng có lúc ngán chứ!
Nguyễn Thái Sơn
Anh mới là người kiếm chuyện đấy.
Nguyễn Thái Sơn
Rõ ràng em chỉ muốn ăn tối cùng anh thôi mà?
Dù tức giận nhưng Thái Sơn không hề lớn tiếng, âm giọng vẫn vô cùng nhỏ nhẹ hoàn toàn trái ngược với Phong Hào.
Trần Phong Hào
Em muốn thì tự đi mà ăn!
Trần Phong Hào
Anh thấy chúng ta nên..
Nguyễn Thái Sơn
Em xin lỗi, anh đừng giận nữa. *cắt ngang*
Trần Phong Hào
Anh không giận em, anh chỉ nói cho em hiểu thôi.
Nguyễn Thái Sơn
Anh đi tắm đi, em ăn một mình cũng được.
Trần Phong Hào
Ừm. *rời đi*
Em nhìn đống thức ăn nguội lạnh trên bàn cũng chẳng có tâm trạng ăn uống gì, em không chút do dự đổ hết vào thùng rác rồi rửa bát đĩa.
Dạo này này Phong Hào cứ về khuya với hàng tá lý do, em muốn trách cũng không dám trách.
Có lần em thử tra hỏi liền bị hắn mắng cho một trận, thậm chí còn đòi chia tay nên em sợ lắm. Em yêu hắn điên cuồng, tình yêu như si như dại ấy khiến hắn không còn coi trọng em. Nếu cãi nhau em cũng sẽ nhận hết lỗi về mình, lâu dần hắn lại xem đấy là điều hiển nhiên mà chẳng quan tâm đến cảm xúc của em nữa.
Trần Phong Hào
Nhún nhanh lên. *cau mày*
Trần Phong Hào
Muốn ngủ sớm thì đẩy nhanh tiến độ lên chứ. *vỗ ɱông em*
Nguyễn Thái Sơn
Ưm.. em mỏi quá..
Hắn khó chịu lật người em xuống, mạnh bạσ đẩy hông, vách tɦịt mềm mại bao trọn lấy gậy tɦịt to lớn sướɴg đến khiến hắn không tài nào ngừng di chuyển được.
Từng cú tɦúc đều như muốn nghiền nát Iỗ ɦuyệt non mềm, chiếc giường lớn đưa đẩy theo tác động của hắn tạo ra âm thanh cót két có phần chói tai.
Nguyễn Thái Sơn
Phong Hào.. ah.. chậm chút.. *đẩy nhẹ vai hắn*
Trần Phong Hào
Ngoan, anh sắp ra rồi.
Tay em bị hắn ghì xuống giường, tiếng rêɴ rỉ ứ nghẹn trong cổ họng vì bị môi hắn chặn lại. Em cũng rất phối hợp, lưỡi chủ động đưa ra để hắn quấn lấy, nước bọt không nuốt xuống kịp mà chảy ra khoé môi.
Dòng tinɦ đặc sệt phun hết vào Iỗ ɦuyệt hắn mới chịu rời khỏi môi em. Đã bắɴ ra nhưng hắn lại không hề có ý định dừng lại, dươɴg vậţ xìu xuống tɦúc vài cái lại cứɴg lên.
Nguyễn Thái Sơn
Anh lại cươɴg rồi?
Trần Phong Hào
Thì làm thêm nháy nữa.
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng mà em mệt..
Trần Phong Hào
Chuyện giường chiếu em còn không đáp ứng được.
Trần Phong Hào
Mối quan hệ này còn giữ lại làm gì nữa? *ngồi thẳng dậy*
Nguyễn Thái Sơn
Đừng mà! *giữ tay hắn*
Nguyễn Thái Sơn
Em.. em vẫn còn làm được.
Nguyễn Thái Sơn
Chúng ta tiếp tục đi.
Trần Phong Hào
Được thôi. *nhếch môi*
Hắn ôm người em lên khiến dươɴg vậţ đâɱ sâu vào. Tuy mệt lã nhưng Thái Sơn vẫn cố ôm lấy cổ người yêu, để yên cho hắn tùy tiện hành hạ cơ thể mình.
Trần Phong Hào
Em cứ thả lỏng đi, sẽ không ngã đâu. *vuốt lưng em*
Nguyễn Thái Sơn
Ah.. vâng.. *thả lỏng*
Em gục đầu xuống vai hắn, phía dưới cứ bị tɦúc lên liên tục khiến em thật sự không thể giữ vững được. Một tay hắn giữ chặt tấm lưng em, tay còn lại nắm lấy eo em ấn xuống phối hợp với nhịp tɦúc.
Trần Phong Hào
Bé Mèo hôn anh đi. *cắn nhẹ cổ em*
Nguyễn Thái Sơn
Hức.. ah.. *run*
Hai tay em cố gắng bám lấy bả vai hắn, cuối nhẹ đầu xuống áp môi lên môi hắn. Bàn tay dưới eo di chuyển lên cổ giữ gáy em, đẩy Iưỡi vào khoang miệng ẩm ướt, như vô tình lại cố ý cắn vào cánh môi có phần hơi sưng lên đến rướm máu.
Nguyễn Thái Sơn
Hưm.. ức! *mím môi*
Trần Phong Hào
Sao lại không hôn nữa?
Trần Phong Hào
Hửm? *bóp miệng em*
Nguyễn Thái Sơn
Đau.. ư.. đau em..
Hắn liếɱ máu trên môi môi em, dùng lực tay bóp mạnh buộc em phải mở miệng ra. Mùi máu tanh khiến em khó chịu, hơi thở không theo kịp trở nên gấp rút.
Lại thế nữa rồi, mỗi khi hắn không vừa ý lại ɱạnh bạσ ép em cho bằng được. Đôi khi em không hiểu tại sao hắn lại trở thành con người như thế nữa, Phong Hào trước kia của em luôn nhẹ nhàng với em cơ mà, bây giờ đâu rồi?
Thời gian khiến hắn thay đổi nhưng em vẫn như thế, vẫn là một Thái Sơn luôn yêu hắn vô điều kiện, luôn đáp ứng mọi yêu cầu vớ vẩn của hắn, luôn chịu đựng sự vô tâm của hắn, luôn đợi hắn về mỗi ngày và sẽ luôn ở bên hắn.
______________________________
Nguyễn Thái Sơn
Hôm nay anh về sớm được không? *thắt cà vạt cho hắn*
Trần Phong Hào
Anh không biết nữa.
Trần Phong Hào
Hôm nay tan làm anh còn phải dự sinh nhật nữa.
Trần Phong Hào
Chắc là hôm nay anh không về sớm được đâu. *cắt ngang*
Nguyễn Thái Sơn
Anh có thể tặng quà cho bạn cũng được mà.
Nguyễn Thái Sơn
Đâu nhất thiết phải có mặt mới được.
Trần Phong Hào
Em nói gì thế?
Trần Phong Hào
Rốt cuộc em đang muốn cái gì?
Nguyễn Thái Sơn
Phong Hào, em..
Trần Phong Hào
Anh thật không hiểu nổi em nữa!
Trần Phong Hào
Đúng là toàn kiếm chuyện! *bỏ đi*
Nguyễn Thái Sơn
Em muốn cái gì sao? *thở dài*
Nguyễn Thái Sơn
Anh đã cho em nói đâu?
Nguyễn Thái Sơn
Hôm nay cũng là sinh nhật em mà.. *nhỏ giọng*
Nguyễn Thái Sơn
Anh chẳng bao giờ chịu lắng nghe em, toàn nổi giận vô cớ. *mím môi*
Yumee
Quà Halloween của anh Tỏn tặng Yu đó 🥰
Comments
Kết SE rắc bột ớt vào LỒN t/g
Anh chán cơm thèm phở thì nói moẹ đi,dài dòng 
2025-05-28
1
SE,ngược tát Iồn tg
tạm thời kiu tg là ck
2025-04-15
1
✧ 𝗠ê 𝗪𝗔𝗚☆
Ko Cần Nói Nữa Gobi, Đủ Lắm Rồi
2025-04-19
0