Chương 14: Cậu Chủ Đây Đầy Tiền

Sau khi đã mua những thứ cần thiết, Minh Hoàng và Tuệ Lâm đi xe buýt tới trạm của trung tâm thành phố. Nơi này đông đúc, nhộn nhịp vì đông người, có người trong nước và cả người nước ngoài. Những cửa hàng mua sắm của nhiều thương hiệu nổi tiếng nằm khắp các con đường, cả những quán ăn với đa dạng bản sắc, của nhiều nước trên thế giới cũng được xây dựng và kinh doanh tại khu vực này.

Tuệ Lâm và Minh Hoàng băng qua các con đường, hoà vào những người cùng đi. Vì ngày cuối tuần, vì vậy, đường xá có phần đông hơn ngày thường. Vừa có xe chạy, vừa có người đi. Cho nên, Minh Hoàng cực kì cẩn thận ôm lấy vai của Tuệ Lâm để giữ cô cạnh mình. Anh sợ rằng, nếu buông ra sẽ lạc mất cô. Dáng người Tuệ Lâm cũng nhỏ nhắn hơn so với anh tận 1 cái đầu. Vì vậy, anh phải ở cạnh cô, như thế sẽ dễ nhìn đường hơn.

Đi dạo và băng qua những con đường, cả hai đã tới trước một toà nhà lớn. Dáng vẻ bên ngoài của nó được xây dựng và trang trí cực kì sang trọng. Nhất là tấm biển hiệu được đính kim cương viền xung quanh, chữ bên trong dùng ngọc lục bảo kết thành “Hoàng Phủ”. Nhìn vào đã thấy sự đẳng cấp, sang trọng, thu hút người qua đường. Đây cũng chính là toà nhà chính kinh doanh kim cương, đá quý của nhà chồng chị hai anh “Hoàng Phủ Gia”.

Khi bước vào, nhân viên tức khắc lịch sự chào đón cả hai. Minh Hoàng và Tuệ Lâm không vội tìm anh chị. Anh dẫn Tuệ Lâm đến một tủ kính trưng bày những mẫu vòng tay cực kì sang trọng.

Tiếp xúc với cuộc sống thượng lưu nhưng Tuệ Lâm lại rất ít khi dùng những món đồ đắt tiền. Nhất là các loại đồ trang sức. Quá lắm là cô mặc quần áo hiệu, đắt nhưng là dì Nhược Lan mua cho và buộc cô mặc. Nếu không ra ngoài, cô chỉ mặc đồ đơn giản. Trang sức của cô được tặng rất nhiều, đủ loại nhưng đều để trưng trong tủ. Vì cô không quen, chỉ đeo bông tai, dây chuyền và vòng tay. Đây cũng là mẹ nuôi buộc cô đeo. Vì bà đã tốn công chọn và mua về, có cả đấu giá để lấy cho cô, nên Tuệ Lâm phải đeo để không uổng công bà. Cô có riêng một chiếc hộp những món đồ trang sức giá bình dân, chỉ khi nào ra ngoài một mình, không để người ta chú ý, cô sẽ dùng chúng. Vì vậy, giờ nhìn thấy trang sức kim cương, đá quý cao cấp, cô có phần hoa cả mắt vì quá sáng chói và đắt tiền

Minh Hoàng thấy cô bạn cùng nhà cứ trố mắt nhìn những chiếc vòng tay, lòng anh có chút buồn cười. Đâu phải lần đầu cô ngốc nhìn thấy chứ.

Gõ nhẹ lên đỉnh đầu Tuệ Lâm, Minh Hoàng chỉ vào tủ kính và nói với cô:

“Cậu chọn đi, thích cái nào lấy cái đó. Muốn mua hết, tôi cũng mua cho cậu luôn.”

Tuệ Lâm hoàn hồn khỏi những suy nghĩ lan man. Nghe thấy Minh Hoàng nói, cặp mắt to tròn căng ra vì hoảng. Cô vội xua tay, quýnh quáng từ chối:

“Trời ạ cậu chủ, cậu điên à ? Hết chỗ này nhiều lắm đó. Mình cũng không có ý định mua đâu. Vòng tay đang đeo còn rất mới, dì Nhược Lan tặng cho mình cách đây ba tháng thôi. Coi được rồi, đừng mua. Không thì đi tìm chị Mỹ Hương với anh rể. Cậu đừng có làm loạn.”

Minh Hoàng thừa biết thế nào nhỏ ngốc nhà mình cũng từ chối mà. Lần nào đưa cô đi mua đồ, kể cả khi mua quần áo, cô đều nhìn giá cả rồi lặng lẽ bỏ xuống hay đi qua luôn. Nếu không ép cô, chắc có lẽ sẽ khiến cô bị người khác khinh thường. Tuệ Lâm rất đơn thuần, cô muốn những điều gì bình dị nhất chứ không phải là thứ cao sang, quyền quý. Nhưng là, định mệnh buộc cô vào cuộc sống phức tạp của giới thượng lưu, nếu cô không theo kịp nó, nhất định sẽ bị người khác chà đạp, bắt nạt. Cho nên, anh luôn tìm cách buộc cô phải thay đổi, muốn hay không vẫn phải làm. Đó cũng là cách bảo vệ cô nếu không có anh bên cạnh.

Không để tâm đến Tuệ Lâm, Minh Hoàng liền bảo nhân viên lấy ra vài chiếc vòng tay mình ưng ý để lên mặt tủ. Sau đó, anh quay qua lườm Tuệ Lâm vẫn còn tròn mắt ngạc nhiên, anh cất tiếng như thể ra lệnh:

“Hoặc là cậu chọn được hai chiếc vòng, hoặc là tôi mua hết tủ vòng tay này. Đừng lo tôi không có tiền, cậu chủ đây không có gì ngoài tiền và quan hệ rộng. Tôi nói một cái, tiền tự khắc được mang đến. Tôi nói một cái, có người đứng ra tặng tôi cả một tủ này và chỉ lấy nửa giá cho tổng hoá đơn. Không có lựa chọn thứ ba, cậu nhanh đi.”

Tuệ Lâm thật sự đau đầu với cậu chủ nhà mình. Việc gì cũng phải ép cô đầu hàng vô điều kiện. Xem cái bộ dáng ra lệnh kia kìa, sao cô có thể hâm mộ anh được nhỉ. Còn đâu là thiếu niên cao cao tại thượng, xán lạn, khí chất nữa chứ. Bây giờ cứ như người đàn ông gia trưởng, ép người vậy.

Thiếu nữ vô cùng khó hiểu, mặt mũi chỉ có thể gượng cười với chị nhân viên đang hào hứng nhìn hai người.

Cô nhỏ giọng đáp lời Minh Hoàng:

“Được rồi, cậu cất ngay cái bộ dáng cậu chủ ấy đi. Mình chọn hai chiếc vòng là xong. Cậu cũng đừng phung phí thế, trang sức kim cương, đá quý rất đắt, không phải nói mua là mua được đâu.”

Thiếu niên nào đó dửng dưng, hai tay khoanh trước ngực, ra hiệu bằng mắt cho cô bắt đầu chọn vòng tay. Trong lời nói toát ra thật khiến Tuệ Lâm ngượng ngùng.

“Ông đây đầy tiền ! Tôi có thể mỗi ngày đều dẫn cậu tới đây mua một món trang sức để làm của hồi môn. Yên tâm đi, cậu chủ tặng cậu, xem như đặt cọc, cậu chỉ có thể bên cạnh tôi. Mua thêm nhẫn nữa, khỏi lo cậu bị dòm ngó rồi yêu đương sớm sinh phiền phức.”

“Nói năng lung tung. Cậu thật ấu trĩ !”

Tuệ Lâm thẹn quá hoá giận, gằn giọng với anh. Minh Hoàng chỉ nhún vai, gương mặt lạnh lùng thường ngày giờ đã mang thêm vài phần lưu manh, thích thú nhìn Tuệ Lâm.

Cậu chủ nào đó liếc mắt thấy Tuệ Lâm cẩn thận nhìn giá từng chiếc vòng thì bồi vào vài câu:

“Chọn hai chiếc đắt nhất, hoặc cận giá với chiếc đắt nhất. Nếu không chọn được, cứ để nhân viên chọn luôn cho cậu hai chiếc vòng đắt tiền nhất trong tủ là được. Lời tôi nói không được cãi, cậu mắng tôi thì tối nay đừng hòng ngủ. Nghe lời đi, mặt trời ngốc !”

Tuệ Lâm bất lực, không cãi cọ với anh nữa mà tập trung chọn vòng. Qua một lúc, cô cũng ưng ý được hai chiếc vòng kiểu dáng đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch, sang trọng. Một chiếc được kết bằng kim cương, một chiếc là kết hợp đá hồng ngọc và kim cương.

Cô quay sang nói với Minh Hoàng:

“Mình chọn xong rồi, giá cả hợp lí và kiểu dáng mình cũng ưng. Mình chọn, mình thích thế thôi. Nếu cậu không hài lòng, vậy thì đi về. Đừng có ép người, nếu đã mua cho mình, vậy phải tuân theo sự yêu thích của mình.”

Vẫn là cặp mắt đen sâu thẳm không e dè mà liếc cô sắc lẹm. Minh Hoàng hừ lạnh, nhàn nhạt đáp:

“Muốn tốt cho cậu thôi, ai bảo là không theo ý cậu chứ. Dù sao cũng là mẹ nuôi nhờ tôi, tôi cũng không có rảnh ép buộc cậu.”

Tuệ Lâm cắn nhẹ môi dưới nhìn Minh Hoàng làm thủ tục thanh toán.

Khi anh đưa chiếc túi cho cô, không nóng không lạnh mà cất tiếng:

“Tặng cho cậu, nhớ lấy ra đeo ! Đừng phụ lòng ông đây đi xe buýt với cậu, dang nắng cả buổi trời tổn hại nhan sắc. Với cả, đây là tiền của tôi tự kiếm được, mong cậu trân trọng một chút, phải dùng đó.”

Đáy lòng Tuệ Lâm lăn tăn gợn sóng, cô mỉm cười nhận lấy chiếc túi chứa đựng hai chiếc vòng. Đôi mắt trong veo, nụ cười rạng rỡ, tiếng nói êm dịu cất lên:

“Cảm ơn cậu, mình sẽ cố gắng về sau có thể trả lại tiền hôm nay cậu mua vòng tay cho mình.”

“Dùng cả đời của cậu mà trả !”

Minh Hoàng thì thầm thật khẽ. Tuệ Lâm không nghe được liền hỏi lại:

“Cậu nói gì cơ ? Mình không có nghe thấy, mau nói lại đi.”

“Không có gì, đi tìm chị hai với anh rể thôi !”

Minh Hoàng khôi phục dáng vẻ trầm ẩn, chân dài bước đi trước. Tuệ Lâm khó hiểu nhưng rồi cũng nhanh chân đi theo anh.

———————————////—————————

*Em gửi trước 1 chương, chương sau tí nữa lên sóng nha. Em cảm ơn mọi người ❤️

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cậu chủ nhỏ Minh Hoàng muốn tặng đồ cho người ta mà cũng chơi ép buộc đồ mới chịu ak:))) Thật muốn Tuệ Lâm nhận đồ cũng phải đóng vai éc😂😂😂 Mà ủa, cậu chủ muốn tặng đồ cho người ta làm của hồi môn mà cậu chủ cứ hay ra dẻ quá ah. Kiểu đặt cọc chỉ cho nói Yes chứ ko thể nói No ấy. Đến ạ cậu lun:))) Giờ cậu lo giở thói lưu manh giữ người rồi ha. Bản chất đi săn của sói được bộc lộ rồi đấy. Nhưng cậu vẫn chảnh cún chút và cứng miệng lắm🤣🤣🤣

2024-11-16

11

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Cậu chủ đang dùng thái độ gia trưởng để quan tâm mặt trời ngọc của mềnh

2024-11-16

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhận Con Gái Nuôi
2 Chương 2: Gọi Cậu Chủ
3 Chương 3: Nói Với Con
4 Chương 4: Phiền Phức Ở Trung Tâm Thương Mại
5 Chương 5: Vấn Đề Trước Mắt
6 Chương 6: Người Tình Trăm Năm Của Dì Nhược Lan
7 Chương 7: Chuyển Đi
8 Chương 8: Cậu Đừng Rời Xa Tôi
9 Chương 9: Tâm Tư Của Thiếu Niên (Hoa Hướng Dương Và Mặt Trời)
10 Chương 10: Lời Cảnh Cáo Đến Trương Lão Gia
11 Chương 11: Cậu Thích Tôi ? Hửm ?
12 Chương 12: Nhớ Lời Cậu Chủ Đây Dặn Đó
13 Chương 13: Nhỏ Ngốc Đó Ghét Em Lắm !
14 Chương 14: Cậu Chủ Đây Đầy Tiền
15 Chương 15: Chưa Gì Đã Muốn Quản Tôi Rồi À ?
16 Chương 16: Bạn Chí Cốt
17 Chương 17: Hình Xăm Ý Nghĩa
18 Chương 18: Giờ Giấc Sinh Hoạt Do Cậu Quản
19 Chương 19: Sinh Ái Mộ, Muốn Kết Thân
20 Chương 20: Nhờ Vả
21 Chương 21: Tức Giận
22 Chương 22: Dỗ Cậu
23 Chương 23: Cậu Đừng Giận Em Nữa Mà !
24 Chương 24: Cuộc Gọi Bất Ngờ (1)
25 Chương 25: Cuộc Gọi Bất Ngờ (2)
26 Chương 26: Cuộc Hẹn Bí Mật
27 Chương 27: Tuệ Lâm Sắc Sảo
28 Chương 28: Ông Đừng Giở Trò Với Tôi (1)
29 Chương 29: Ông Đừng Giờ Trò Với Tôi (2)
30 Chương 30: Giao Người Ra Đây
31 Chương 31: Tôi Nhắc Cậu !
32 Chương 32: Cậu Chờ Bị Đánh Đòn Mới Biết Nghe Lời Đúng Không ?
33 Chương 33: Bức Thư Tình
34 Chương 34: Là Thưởng Hay Là Phạt
35 Chương 35: Rắc Rối Tìm Đến
36 Chương 36: Cáo Lòi Đuôi (1)
37 Chương 37: Cáo Lòi Đuôi (2)
38 Chương 38: Động Vào Cô Gái Của Tao, Cái Giá Phải Trả Rất Đắt
39 Chương 39: Lá Ngọc Cành Vàng Của Tôi Mà Cũng Dám Động Vào À ?
40 Chương 40: Quyết Định Đòi Công Bằng Cho Con Gái
41 Chương 41: Con Tim Lỗi Nhịp
42 Chương 42: Tôi Tưởng Cậu Là Mẹ Tôi
43 Chương 43: Giành Công Bằng Cho Con Gái
44 Chương 44: Oan Gia - Tình Cũ Liền Một Đôi
45 Chương 45: Có Chút Ngọt Ngào
46 Chương 46: Giá Phải Trả Vì Khi Dễ Vợ Tao
47 Chương 47: Phát Hiện Bí Mật Của Cậu Chủ (Tâm Tư Của Thiếu Nữ)
48 Chương 48: Bóng Đêm Miên Man
49 Chương 49: Mặt Trời Của Anh
50 Chương 50: Yêu Rồi
51 Chương 51: Cậy Nhờ Thuyết Phục
52 Chương 52: Khuyên Nhủ
53 Chương 53: Người Một Nhà
54 Chương 54: Quá Khứ Không Muốn Nhớ Lại Ấy (1)
55 Chương 55: Quá Khứ Không Muốn Nhớ Lại Ấy (2)
56 Chương 56: Để Em Bảo Vệ Anh
57 Chương 57: Thay Đổi Vì Nhau
58 Chương 58: Ngoại Truyện Hạo Quốc Minh - Minh Thư (Trêu Ghẹo)
59 Chương 59: Anh Muốn Biết Những Ngày Đó Của Em
60 Chương 60: Ngọt Ngào
61 Chương 61: Bảo Vệ Anh
62 Chương 62: Cầu Xin
63 Chương 63: Mọi Thứ Về Trương Gia Đều Là Của Con
64 Chương 64: Tôi Chính Thức “Đá” Cậu
65 Chương 65: Nhắc Nhở
66 Chương 66: Tôi Đương Nhiên Tốt Hơn Đồ Khốn Cậu Rồi
67 Chương 67: Cậu Lấy Tư Cách Gì Quản Tôi ?
68 Chương 68: Không Từ Mà Biệt
69 Chương 69: Hai Bầu Trời, Hai Nỗi Nhớ
70 Chương 70: Thoắt Cái Đã Sáu Năm
71 Chương 71: À….Cũng Không Quen Biết Gì Đâu !
72 Chương 72: Đối Đầu Trực Diện
73 Chương 73: Chỉ Có Một Mình Em
74 Chương 74: Ruột Gan Sôi Sục
75 Chương 75: Đánh Đòn
76 Chương 76: Đằng Nào Cũng Động Phòng Thôi
77 (18+,H) Chương 77: Cuồng Yêu
78 Chương 78: Trách Mắng
79 Chương 79: Thầm Hiểu
80 Chương 80: Gợn Sóng
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Nhận Con Gái Nuôi
2
Chương 2: Gọi Cậu Chủ
3
Chương 3: Nói Với Con
4
Chương 4: Phiền Phức Ở Trung Tâm Thương Mại
5
Chương 5: Vấn Đề Trước Mắt
6
Chương 6: Người Tình Trăm Năm Của Dì Nhược Lan
7
Chương 7: Chuyển Đi
8
Chương 8: Cậu Đừng Rời Xa Tôi
9
Chương 9: Tâm Tư Của Thiếu Niên (Hoa Hướng Dương Và Mặt Trời)
10
Chương 10: Lời Cảnh Cáo Đến Trương Lão Gia
11
Chương 11: Cậu Thích Tôi ? Hửm ?
12
Chương 12: Nhớ Lời Cậu Chủ Đây Dặn Đó
13
Chương 13: Nhỏ Ngốc Đó Ghét Em Lắm !
14
Chương 14: Cậu Chủ Đây Đầy Tiền
15
Chương 15: Chưa Gì Đã Muốn Quản Tôi Rồi À ?
16
Chương 16: Bạn Chí Cốt
17
Chương 17: Hình Xăm Ý Nghĩa
18
Chương 18: Giờ Giấc Sinh Hoạt Do Cậu Quản
19
Chương 19: Sinh Ái Mộ, Muốn Kết Thân
20
Chương 20: Nhờ Vả
21
Chương 21: Tức Giận
22
Chương 22: Dỗ Cậu
23
Chương 23: Cậu Đừng Giận Em Nữa Mà !
24
Chương 24: Cuộc Gọi Bất Ngờ (1)
25
Chương 25: Cuộc Gọi Bất Ngờ (2)
26
Chương 26: Cuộc Hẹn Bí Mật
27
Chương 27: Tuệ Lâm Sắc Sảo
28
Chương 28: Ông Đừng Giở Trò Với Tôi (1)
29
Chương 29: Ông Đừng Giờ Trò Với Tôi (2)
30
Chương 30: Giao Người Ra Đây
31
Chương 31: Tôi Nhắc Cậu !
32
Chương 32: Cậu Chờ Bị Đánh Đòn Mới Biết Nghe Lời Đúng Không ?
33
Chương 33: Bức Thư Tình
34
Chương 34: Là Thưởng Hay Là Phạt
35
Chương 35: Rắc Rối Tìm Đến
36
Chương 36: Cáo Lòi Đuôi (1)
37
Chương 37: Cáo Lòi Đuôi (2)
38
Chương 38: Động Vào Cô Gái Của Tao, Cái Giá Phải Trả Rất Đắt
39
Chương 39: Lá Ngọc Cành Vàng Của Tôi Mà Cũng Dám Động Vào À ?
40
Chương 40: Quyết Định Đòi Công Bằng Cho Con Gái
41
Chương 41: Con Tim Lỗi Nhịp
42
Chương 42: Tôi Tưởng Cậu Là Mẹ Tôi
43
Chương 43: Giành Công Bằng Cho Con Gái
44
Chương 44: Oan Gia - Tình Cũ Liền Một Đôi
45
Chương 45: Có Chút Ngọt Ngào
46
Chương 46: Giá Phải Trả Vì Khi Dễ Vợ Tao
47
Chương 47: Phát Hiện Bí Mật Của Cậu Chủ (Tâm Tư Của Thiếu Nữ)
48
Chương 48: Bóng Đêm Miên Man
49
Chương 49: Mặt Trời Của Anh
50
Chương 50: Yêu Rồi
51
Chương 51: Cậy Nhờ Thuyết Phục
52
Chương 52: Khuyên Nhủ
53
Chương 53: Người Một Nhà
54
Chương 54: Quá Khứ Không Muốn Nhớ Lại Ấy (1)
55
Chương 55: Quá Khứ Không Muốn Nhớ Lại Ấy (2)
56
Chương 56: Để Em Bảo Vệ Anh
57
Chương 57: Thay Đổi Vì Nhau
58
Chương 58: Ngoại Truyện Hạo Quốc Minh - Minh Thư (Trêu Ghẹo)
59
Chương 59: Anh Muốn Biết Những Ngày Đó Của Em
60
Chương 60: Ngọt Ngào
61
Chương 61: Bảo Vệ Anh
62
Chương 62: Cầu Xin
63
Chương 63: Mọi Thứ Về Trương Gia Đều Là Của Con
64
Chương 64: Tôi Chính Thức “Đá” Cậu
65
Chương 65: Nhắc Nhở
66
Chương 66: Tôi Đương Nhiên Tốt Hơn Đồ Khốn Cậu Rồi
67
Chương 67: Cậu Lấy Tư Cách Gì Quản Tôi ?
68
Chương 68: Không Từ Mà Biệt
69
Chương 69: Hai Bầu Trời, Hai Nỗi Nhớ
70
Chương 70: Thoắt Cái Đã Sáu Năm
71
Chương 71: À….Cũng Không Quen Biết Gì Đâu !
72
Chương 72: Đối Đầu Trực Diện
73
Chương 73: Chỉ Có Một Mình Em
74
Chương 74: Ruột Gan Sôi Sục
75
Chương 75: Đánh Đòn
76
Chương 76: Đằng Nào Cũng Động Phòng Thôi
77
(18+,H) Chương 77: Cuồng Yêu
78
Chương 78: Trách Mắng
79
Chương 79: Thầm Hiểu
80
Chương 80: Gợn Sóng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play