[DomicMasterD] Chiếm Giữ Lấy Anh
Chap2 : Say Đắm
Vừa dứt lời thì có một giọng nói vọng xuống chỗ bà
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ?
Mẹ Hùng [ Phương ]
Xuống đây mẹ bảo
Trên lầu vang lên những tiếng bước chân chạy
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Có gì hả Mẹ?
Lê Quang Hùng [ Phone ]
//ngơ ngác//
Mẹ Hùng [ Phương ]
Mặc bộ đồ này vào chút mẹ dẫn đi gặp Ông Bà
Nghe Bà nói vậy thì biểu cảm trên khuôn mặt cậu từ ngơ ngác chuyển thành vui mừng mà nói lớn
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Thật ạ //hớn hở//
Mẹ Hùng [ Phương ]
Ừm thay nhanh đi rồi ra đây
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Vâng
Dứt lời thì cậu vội vàng chạy vào phòng nhanh nhẹn mà thay đồ
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con xong rồi ạ
Mẹ Hùng [ Phương ]
Mẹ nói nè
Mẹ Hùng [ Phương ]
Nhớ là lên đó cứ dạ vâng
Mẹ Hùng [ Phương ]
không được làm gì khác nghe chưa?
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Tại sao vậy ạ
Lê Quang Hùng [ Phone ]
//nghiêng đầu//
Mẹ Hùng [ Phương ]
Mẹ nói sao thì cứ làm vậy
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ
Ba Hùng [ Hào ]
Hai mẹ con xong chưa
Ba Hùng [ Hào ]
nhanh lên để còn lên nhà chính
Ba Hùng [ Hào ]
Chứ không lên trễ thì hai người đó lại cằn nhằn
Mẹ Hùng [ Phương ]
Ừm em biết rồi
Mẹ Hùng [ Phương ]
Phone nhớ những lời mẹ dặn
Mẹ Hùng [ Phương ]
tuyệt đối không được làm gì quá phận nghe chưa
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ //xụ mặt//
Mẹ Hùng [ Phương ]
//xoa đầu cậu//
Mẹ Hùng [ Phương ]
Ừm giờ đi ra xe nhé
Mẹ Hùng [ Phương ]
con muốn mang theo hì không
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ không ạ
Nói xong thì bà vội vàng nắm lấy tay cậu rồi đi ra xe
Mẹ Hùng [ Phương ]
Ngồi im đó không được quậy phá gì nghe chưa
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con biết rồi
Ba Hùng [ Hào ]
Em nói cho thằng bé nghe chưa
Mẹ Hùng [ Phương ]
Chắc thằng bé sẽ ngoan ngoãn thôi
Mẹ Hùng [ Phương ]
anh đừng lo
Ba Hùng [ Hào ]
Ừm nhưng anh vẫn hơi sợ...
Ba Hùng [ Hào ]
Sợ thằng bé làm phật lòng thằng nhóc đó thì toang
Mẹ Hùng [ Phương ]
Không sao đâu
Mẹ Hùng [ Phương ]
Phone thằng bé ngoan lắm
Ba Hùng [ Hào ]
Ừm mong là vậy
Dứt lời thì ông cũng khởi động xe mà chạy
Ba Hùng [ Hào ]
em với thằng bé vô trước đi rồi anh vào sau
Mẹ Hùng [ Phương ]
Phone xuống thôi con
Lê Quang Hùng [ Phone ]
ưm //mắt nhắm mắt mở//
Mẹ Hùng [ Phương ]
//lấy khăn giấy ướt lau mặt cho cậu//
Mẹ Hùng [ Phương ]
Sao tỉnh chưa
Mẹ Hùng [ Phương ]
Tỉnh rồi thì xuống xe
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ
Bà nắm chặt lấy tay cậu mà lo lắng
Mẹ Hùng [ Phương ]
Nhớ những gì mẹ dặn chứ
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con nhớ mà
Nói xong thì bà dắt tay cậu vô biệt thự
nghe tiếng mở cửa những người trong nhà cũng xoay qua mà nhìn lấy bà và cậu
Mẹ Dương [ Ánh ]
A Phương sao giờ mới tới vậy
Mẹ Hùng [ Phương ]
À dạ do trong lúc đi đường hơi kẹt nên tới trễ ạ
Mẹ Dương [ Ánh ]
Ừm mà nghe nói nay em có dẫn bé con theo hả
Mẹ Hùng [ Phương ]
A dạ Phone chào cô chú đi con
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con chào các cô, các chú ạ
Mẹ Dương [ Ánh ]
4 năm không gặp vẫn còn dễ thương quá ta
Mẹ Dương [ Ánh ]
//xoa đầu cậu//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
//ngại// Dạ sao lại--
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ!
Mẹ Hùng [ Phương ]
Qua kia chào ông chào bà đi con
Lê Quang Hùng [ Phone ]
a dạ
Nói xong thì cậu bước tới chỗ Ông Bà
Lê Quang Hùng [ Phone ]
//khoanh tay lại//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con chào ông
Lê Quang Hùng [ Phone ]
con chào bà ạ
Bà
Lại đây bà cho cái bánh này //cầm cái bánh đưa cho cậu//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
//lấy hai tay nhận//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ con cảm ơn Bà ạ
Ông
Phone lại kia chơi với Hiếu đi
Ông
để Ông Bà nói chuyện //xoa đầu cậu//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ vâng
Cậu chạy lon ton tới chỗ Hiếu đang đứng ngắm hoa trong vườn
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Hù!
Trần Minh Hiếu
hở Hùng đấy à
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Ủa anh không hết hồn hả
Trần Minh Hiếu
Hah //phì cười//
Trần Minh Hiếu
Trẻ con quá đấy
Trần Minh Hiếu
Lâu rồi không gặp dễ thương quá đấy
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Hừ dễ thương gì chứ //chu mỏ//
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Phải là đẹp trai mới đứng
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Đó vậy phải hay hơn không chứ
Trần Minh Hiếu
đi hái hoa với anh không
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ!! hái hoa ạ //hớn hở//
Trần Minh Hiếu
Sao muốn đi không
Lê Quang Hùng [ Phone ]
Dạ đi ạ!
Nói rồi thì cậu với anh cùng nắm tay nhau vui vẻ mà đi hái hoa Nhưng chẳng hề để ý tới một ánh mắt luôn nhìn chằm chằm lấy cậu từ lúc cậu bước ra vườn
Hắn đang ngồi ngắm hoa qua cửa sổ thì ánh mắt dừng lại ở một cậu bé lạ lẫm mà lần đầu hắn thấy
Hắn cứ nhìn chăm chăm vào cậu qua một lớp kính , hắn chỉ hận không thể nhảy xuống mà ôm lấy cậu vào lòng
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Đẹp thật đấy!
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Mà nhìn hơi lạ thì phải?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Có người nào trong nhà mình chưa gặp sao?
Hắn thầm cảm thán cậu thì quá đỗi xinh đẹp , đẹp đến mức hắn không biết nên diễn tả bằng từ gì ngoài từ "Giai Nhân Thanh Lãnh,Tiên Sơn Vô Trần"
Comments
Ngọc Võ
đẹp đến nao lòng là có thật
2024-11-28
4
Jennifer
Ủa anh, mới gặp mà, chưa xuất hiện luôn ấy:)))
2024-11-14
1
mây
Bạn chuyên văn hay sao vậy
2024-11-10
5