[ NamtanFilm ] Ký Ức Mất Tích

[ NamtanFilm ] Ký Ức Mất Tích

Chap 1 : Bỏ trốn

Cảm giác đau đớn từ cơ thể lan ra khắp người, nhưng mọi thứ đều mờ nhạt, như thể một lớp sương mù bao phủ tâm trí. Những hình ảnh vụn vặt thoáng qua—một bóng người, một chiếc bàn lạnh, ánh sáng trắng chói mắt—nhưng tất cả đều không rõ ràng. Nàng không nhớ mình đã ở đây bao lâu, chỉ biết rằng mỗi ngày đều trôi qua như một vòng lặp vô tận. Cảm giác bị kìm hãm, bị kiểm soát, mọi thứ đều là những mệnh lệnh không lời.
Hôm nay, nàng lại ngồi trong phòng thí nghiệm, im lặng như bao ngày. Cảm giác như thể mình là một con vật thí nghiệm, không hơn không kém. Mắt nàng mờ mịt, chỉ nghe thấy những âm thanh xa vời, những tiếng động lạ lùng từ bên ngoài. Những người đó, họ đang làm gì? Họ đang nói gì? Nàng không thể hiểu nổi. Mọi thứ chỉ có một điều duy nhất: sự trống rỗng.
Họ gọi nàng là “1407”, nhưng cô không hiểu tại sao. Cái tên đó giống như một dấu hiệu, một ký hiệu vô hồn, không có nghĩa lý gì đối với cô. Nàng không biết có bao nhiêu người đã đến và đi, chỉ biết rằng mỗi lần có ai đó vào phòng, nàng lại cảm thấy một cơn rùng mình lạnh buốt chạy qua người.
Một tiếng bước chân vang lên từ phía cửa. Nàng không biết đó là ai, cũng không quan tâm. Nhưng rồi, một âm thanh lạ vang lên—cánh cửa mở ra.
Nhân viên
Nhân viên
1407, chuẩn bị lấy máu. Làm theo yêu cầu.
Một người bước vào. Nàng cảm nhận được hơi thở của anh ta gần hơn, tiếng động của đôi chân anh ta chạm đất. Nàng không thể nhìn thấy anh ta rõ ràng, nhưng có một điều gì đó trong không gian này khiến nàng không thể ngồi yên.
Nhân viên
Nhân viên
A a a
Bàn tay nàng siết chặt lấy cổ tay của người đàn ông, kéo anh ta về phía mình. Anh ta không kịp phản ứng, chỉ kịp la lên một tiếng ngắn ngủi khi cơ thể anh bị kéo vào. Những ký ức mờ nhạt của nàng dường như không tồn tại lúc này, chỉ có sự thôi thúc phải làm điều này. Nàng cảm thấy một thứ gì đó nóng hổi đang chảy vào cơ thể mình—máu.
Nàng không hiểu tại sao mình làm vậy, nhưng một phần bản năng trong cơ thể cho phép nàng làm điều đó, không một chút chần chừ.
Khi anh ta ngã xuống, cơ thể nàng thoáng chốc trở lại trạng thái tỉnh táo hơn. Máu vẫn còn đọng lại trên tay , và trong đầu nàng, một âm thanh khác lại vang lên, mạnh mẽ và rõ ràng hơn: “Đi.”
Nàng không hỏi vì sao, không cần biết. Nàng bước qua cơ thể của người đàn ông, không quan tâm đến những tiếng động xung quanh. Cánh cửa phòng thí nghiệm đã mở, và nàng biết đây là cơ hội duy nhất. Nàng lao ra ngoài, không nghĩ ngợi, không dừng lại.
Nhân viên
Nhân viên
Chết tiệt
Nhân viên đứng thở hổn hển, đôi tay vẫn còn run rẩy . Cả cơ thể anh ta đang đầy mồ hôi, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Những gì vừa xảy ra như một cơn ác mộng không thể tin nổi.
Anh ta không còn lựa chọn nào khác. Không thể đứng im, anh vội vã rút điện thoại ra khỏi túi và bấm số. Mắt anh ta không thể dời khỏi cảnh tượng hỗn loạn quanh mình.
Điện thoại reng lên một hồi lâu, rồi giọng nói quen thuộc của tiến sĩ vang lên, lạnh lùng và đầy quyền lực.
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Có chuyện gì?
Nhân viên
Nhân viên
(giọng căng thẳng): Thưa tiến sĩ, 1407 đã… đã trốn thoát. Tôi không hiểu sao, cô ấy đã tấn công tôi trong lúc tôi đang lấy máu của cô ấy. Tôi không thể kiểm soát được nữa, tôi đã thất bại.
Giọng nói của tiến sĩ không hề thay đổi, lạnh lùng như mọi khi, nhưng có thể cảm nhận được sự tức giận trong đó.
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Con bé đã đi đâu?
Nhân viên
Nhân viên
Chúng tôi không biết, tiến sĩ. Cô ấy chạy ra ngoài hành lang. Tôi đã cố gắng đuổi theo, nhưng… nhưng cô ấy quá nhanh. Không thể xác định được lối đi.
Tiến sĩ
Tiến sĩ
(trầm giọng): Được rồi. Nghe tôi đây. Tôi sẽ cho người truy bắt con bé ấy ngay lập tức. Đảm bảo không được để nó ấy thoát ra ngoài. Nếu nóđến gần khu vực ngoài cổng, chúng ta sẽ mất hết tất cả.
Nhân viên im lặng, cảm giác như toàn bộ không khí trong phòng thí nghiệm bị nén lại, tạo thành một áp lực vô hình. Tiến sĩ biết rõ hậu quả nếu Nữ9 ra ngoài thế giới bên ngoài. Đây không chỉ là vấn đề của một cá thể thí nghiệm, mà là sự đe dọa đối với tất cả những gì họ đã và đang xây dựng.
Tiến sĩ
Tiến sĩ
(ra lệnh): Tôi sẽ cho người đến. Cậu hãy cố gắng tìm ra vị trí của con bé và thông báo ngay lập tức khi có tin tức. Đừng để đi xa hơn.
Nhân viên
Nhân viên
Vâng, thưa tiến sĩ
Tiến sĩ ngắt điện thoại, không để lại cơ hội cho bất kỳ sự phản kháng nào. Đầu óc ả ta đang chạy đua với thời gian. 1407 không chỉ là một vật thí nghiệm. Mà còn là một phần trong dự án nghiên cứu đầy tham vọng—và nếu nó ra ngoài, những công trình của họ sẽ sụp đổ trong chớp mắt.
Nhân viên nhìn về phía cửa ra vào, lắng nghe những tiếng bước chân đang dần gần lại. Cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy anh ta. Nhưng điều duy nhất anh ta biết lúc này là, nếu không bắt được cô ta, mọi thứ sẽ kết thúc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play