#3 Ấm áp

**
tới giờ cơm rồi
mọi người quây quần cười đùa bên mâm cơm ấm cúng
ba mẹ cậu rất hào phóng gắp vào chén em đủ loại thức ăn trên bàn khiến nó chất cao lên
cậu nhìn sang mà bĩu môi tỏ ý ghen tị
còn phần em
em cười tươi lắm
cảm giác ấm cúng này tuy đơn giản nhưng lại rất khó tìm
đã rất lâu rất lâu rồi em mới được cảm nhận lại khung cảnh sum vầy ấm áp dù chỉ là bữa cơm tối
em cảm nhận bản thân được chào đón được yêu thương nên vui lắm
gương mặt tràn đầy hạnh phúc của em lọt vào mắt cậu
phút chốc gương mặt ấy như bừng sáng làm lu mờ khung cảnh xung quanh
Đăng Dương không còn chống cằm bĩu môi nhìn em nữa thay vào đó là đôi mắt chăm chú như đang ngắm nghía một tuyệt tác nghệ thuật
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
tính nhịn đói hả con
chú ý thấy bát cơm của cậu không vơi đi phần nào ông thắc mắc hỏi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
con sắp ra rìa rồi đúng không
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
đúng
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
giờ Kiều là con gái mẹ rồi
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
dạ??
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
con đi đâu thì đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ơ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
mẹ mới gặp Kiều có tí mà mẹ hết thương đứa con mẹ nuôi 26 năm ư
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
nuôi chừng đó mà đợi mòn mỏi nó mới về nhà được có một hai lần
bà vừa nói vừa véo yêu con trai
đâu phải bà không biết cậu sống trên thành phố mệt mỏi và khó khăn ra sao
bà chỉ giận cậu mãi không nói với gia đình về những áp lực ấy
ngay cả việc cậu bất ngờ dành nhiều thời gian cho cha mẹ bà cũng đoán được phần nào lý do sâu xa
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
dạo này công việc vẫn ổn phải không con
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
dạ vâng bố
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
ừm
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
làm thì làm chứ cũng phải lo cho sức khỏe đấy
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
mỗi lần con lăn ra ốm mẹ con lại bảo bố bắt gà trong vườn gửi lên tâm bổ
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
khổ cái thân già này lắm
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
ông này
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
có mấy con gà cũng tiếc với con nữa
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
cô nuôi gà cô cho nó ăn thuốc tăng lực hay sao mà con nào con nấy chạy như ngựa ấy
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
tôi có tiếc con nào đâu
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
khổ nỗi chúng nó chạy rồi lại bay tứa lung tung thế kia sao mà tôi không than cho được
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
rồi rồi tôi hiểu rồi
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
vậy mốt tôi tự bắt rồi gửi cho bé Kiều đây
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
không phải phiền đến anh
Cha Đăng Dương
Cha Đăng Dương
tôi không có ý đó mà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
gia can lâm vào bất ổn
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
giờ tôi chỉ còn Kiều là con gái thôi
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
các người có thèm để ý gì tôi đâu
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
bình tĩnh cô ơi
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
cái gì cũng từ từ giải quết
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
Kiều ơi hai người đó bắt nạt cô
Mẹ Đăng Dương
Mẹ Đăng Dương
huhu
không ngờ ngoài được chào đón em còn được thấy phân cảnh khá hài hước của gia đình cậu
một bàn ăn hạnh phúc làm sao
-
sau bữa ăn cũng là lúc cậu phải về lại thành phố
tất nhiên em cũng sẽ đi cùng cậu
tạm biệt cô chú em ngồi lên xe
chiếc xe phóng nhanh đi trên con đường quê tối tăm hướng đến những ánh đèn đường phía trước
xe chạy rất nhanh
đang nhìn lên những ánh đèn đường đơn điệu phút chốc lại xuất hiện những ánh sáng đủ màu bao trọn lấy khắp cung đường
thành phố sầm uất hiện đại và đẹp đẽ ấy được thu hết vào trong tầm mắt của em
cũng chỉ là đèn thôi mà sao lại đẹp đến vậy cơ chứ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
thích lắm hả
liếc mắt thấy gương mặt trầm trồ của em cậu không nhịn được mà hỏi
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
đẹp quá đi mất
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
chưa vào đến trung tâm thành phố mà đã như vậy rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
sợ đến lúc đến khu trung tâm cậu lại choáng ngợp rồi bay ra khỏi xe cơ
điệu bộ của cậu vừa đùa cợt lại thêm tí châm chọc
nhưng em lại không quan tâm nữa
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
C-còn có thể đẹp hơn ư!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tất nhiên
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
bộ lần đầu cậu lên thành phố à
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
không phải chưa đến bao giờ
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
chỉ là lâu rồi mới thấy lại nên có hơi bỡ ngỡ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
thì ra ma nữ là gái nhà quê
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
nói gì đó!!
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
tôi đánh cậu bây giờ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
thôi thôi xin lỗi
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
hứ
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
đáng ghét
cậu cứ thế mà lái xe đi
em thì chăm chú nhìn ra cửa kính
đắm mình vào trong cảnh hút hồn ấy
**

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play