Ròng rã ba tháng trời, Vân Thần dựa vào kinh nghiệm kinh doanh đúc kết từ Vân Gia đã giúp cái tiệm nhỏ nà hắn vào lúc đầu trở thành một trong những thương nghiệp có uy tín ở thành Vân Sơn.
- Ha ha!! Thần Thần à, ngươi đến đây mới ba tháng đã đem về cho chúng ta hơn năm trăm lượng vàng. Giỏi! Rất giỏi!
Ông lão kia ngồi trên ghế lớn vỗ đùi vừa cười vừa nói.
- Ông chủ quá khen rồi. Chỉ là chút tài mọn thôi.
- Ha ha!! Tài mọn này của ngươi giúp chúng ta kiếm được lợi nhuận mười năm trong ba tháng, thế chẳng phải phòng kế toán của ta có thể vứt sang một bên rồi sao.
- Ha ha, ông chủ, bỏ qua chuyện đó. Con có chuyện muốn báo cáo.
- Hửm, ngươi mau nói lần này lại có ý tưởng gì?
Không có gì để bàn nhưng Vân Thần những lời trước, mỗi lần "muốn báo cáo" lại mang đến cho cửa tiệm nhỏ này một món bổ lớn. Cho nên ông chủ lần này nghĩ cũng không khác gì.
- Có hai chuyện con muốn nói.
- Đầu tiên là chế độ ngân phiếu!
- Chế độ ngân phiếu? Ngươi mau nói rõ.
- Không biết ông chủ từng nghe qua Thương Đoàn Vân Tuyết chưa.
- Đã từng nghe qua, đó cũng là thương đoàn không nhỏ. Ta còn từng nghe họ là thương đoàn duy nhất có phương pháp quản lí tài sản mà khiến không thể thất thoát!!
- Đúng! Đó chính là chế độ ngân phiếu!
- Ngươi biết chuyện này???
- Thưa ông chủ, con lúc đầu vốn là người của thôn Bạch Kì, nhưng sau đó vì vài lí do mà rời thôn, người thôn Bạch Kì không ai không biết pháp này.
- Mau nói rõ hơn chút.
- Chính là dựa vào số vàng mà bổn tiệm đang có phát hành thứ gọi là kim phiếu, có giá trị thay thế cho tiền tệ, bạc, vàng, giá trị tương đương nhưng ta không cần mang vàng bạc ra. Chỉ cần lượng ngân phiếu tương xứng với lượng vàng bạc mà ta đang có!
- Vậy không phải vẫn là phụ thuộc vào kim ngân và bạch ngân sao?
- Đây chính là điểm lợi hại, ông chủ biết chúng ta đang độc quyền bốn mặt hàng gì không!
- Lưu ly chất lượng cao, canh linh tuyết thảo, thép tinh luyện và đổ thạch. Ngoài ra còn có chế độ kỉ lâu do ngươi đề xuất.
- Đúng! Vậy nếu chúng ta bắt buộc khách hàng chỉ có thể dùng ngân phiếu để giao dịch thì sao?
- A!
Ông chủ bỗng nhiên ngộ ra.
Về cơ bản, khi có cầu ắt sẽ có cung, nhưng phụ thuộc vào giá cả. Cung tăng cầu giảm thì giá giảm. Giá giảm thì cầu tăng, cầu tăng thì thúc ép cung tăng. Cung giảm cầu tăng thì giá tăng, giá tăng ắt sẽ mang về lợi nhuận!
- Trong tình huống muốn nhu cầu lưu ly trong suốt cao như hiện nay đồng thời mong muốn lưu ly có thể chứa đựng lưu quang của quý tộc, quan lại họ chắc chắn sẽ bỏ ra lượng lớn kim ngân và bạch ngân để đổi ngân phiếu!
- Tương ứng tại kĩ viện và đổ thạch phường đều dùng ngân phiếu, bọn nghiện bắt buộc phải nhả tiền để dùng ngân phiếu!
- Đúng! Nhưng lượng ngân phiếu xuất hiện trên thị trường phải luôn ít hơn lượng ngân phiếu mà chúng ta đang có! Đây gọi là dữ trự ngân lượng, khi có ai muốn đổi ngân phiếu thành tiền ta đều có dư để đổi!
- Nhưng như vậy chẳng phải xuất hiện vấn đề khi họ rút 1 lần ta sẽ lỗ nặng sao?
- Đó là chuyện thứ hai ta muốn nói một tổ chức gọi là "Tiền Trang".
- Đây là cách thứ hai mà thương đoàn Vân Tuyết năm đó dù không ra ngoài buôn bán vẫn luôn có lợi nhuận lớn!
- Tiền Trang này lại là thứ đồ gì?
- Về cơ bản chính là nơi quản lý dòng tiền và lượng dữ trự tiền tệ. Ở đây chúng ta sẽ nhận tiết kiệm của người dân và trả họ một mức phần nhất định, nhưng bên cạnh đó ta cũng sẽ cho vay với một tỉ lệ cao hơn tỉ lệ tiết kiệm.
- Ví dụ thử?
- Ví dụ, con gửi tiết kiệm vào Tiền Trang là một trăm lượng vàng với tỉ lệ một phần nghìn mỗi tháng, là mỗi tháng Tiền Trang phải thêm cho con trăm văn tiền đồng.
- Tiếp đó, ví dụ thiếu chủ tới Tiền Trang vay một trăm lượng vàng, tỉ lệ lãi suất là một phần trăm mỗi tháng. Vậy chẳng phải, mỗi tháng Tiền Trang chỉ mất trăm văn tiền mà thu lại được chín trăm văn sao!
- Nhưng đó là có vay và có gửi trường hợp chỉ gửi thì sao?
- Thì ta mở vay trước, hệ thống của ta có rất nhiều con nghiện bạc, khi chúng ta đổi ngân phiếu lấy bạc, vàng rồi thêm tỉ lệ dư ta dùng tỉ lệ dư cho chúng vay. Lấy tỉ lệ một đến hai phần trăm. Đồng thời, tiền để gửi chúng ta cũng có thể lấy để cho vay, luôn chừa lại một nửa để đề phòng khách hàng muốn rút theo từng khoản. Làm vài tháng thu lãi về ta lại mở chế độ tiết kiệm, lúc ấy không phải có dư rồi sao! Cho dù chúng có rút sạch ngân phiếu, dựa vào vay và lãi ta đã ngồi trên đống tiền rồi.
Ông chủ nhìn Vân Thần, chỉ với hai chế độ này cũng đủ khiến người ta điên cuồng rồi.
- Tốt! Việc này lập tức toàn bộ giao cho ngươi chỉ huy.
- Nhưng ông chủ, còn tên tiền trang?
- Hmm, gọi là Tiền Trang Thái Vân đi. Lấy tên của thương đoàn Thái Ngọc ta với tên ngươi gộp thành.
- Rõ! Nhất định khiến ông chủ hài lòng!
Updated 74 Episodes
Comments
Sở Khuynh Thành
Mấy đoạn này đọc không kĩ thì có mà loạn tùm lum, mà nếu có đọc kĩ thật thì cũng chả hiểu gì
2025-03-14
4