Chương 14 Không Thể Về

Người cô gọi là mẹ thường được mọi người gọi là mẹ Lâm vì vậy mà bọn cô đều gọi bà ấy như vậy. Tần Du thì mỗi năm sẽ đến đây 2 lần, Đường Tiểu Tranh thì chỉ cần có dịp sẽ đến đây thăm mọi người chỉ riêng Thẩm Dược trước đây mỗi năm đều sẽ đến 2 lần một lần đến cùng chị gái, một lần đến một mình.

Sau khi kết hôn thì cô chỉ đến đây một năm một lần, có năm bận quá không thể đến chỉ có thể gọi điện gửi quà đến đây cho mọi người.

Mẹ Lâm nhìn cô liền cảm thấy đau lòng, gặp một lần bà lại cảm thấy cô đã gầy đi, chẳng mập mạp lên chút nào.

“A Tịch! Công việc có bận cũng phải nhớ ăn đủ bữa có biết không.”

Cô chỉ biết cười trừ với bà “Con biết rồi mẹ đừng lo.”

“Sao có thể không lo chứ, nhìn xem con gầy đi nhiều như vậy rồi còn bảo ta không lo.” Mẹ Lâm thanh âm nhẹ nhàng không hề tức giận, bà chỉ sợ cô về Thẩm Gia bị người khác ức hiếp chèn ép.

Huống hồ chi cô mất đi chị gái thì còn bị bọn họ ghét đến mức nào nữa, đứa trẻ đáng thương không biết đến khi nào mới có thể ung dung tự tại như cái tên của mình.

Mọi người cùng nhau ăn bữa trưa xong mới ngồi kể chuyện những đứa trẻ đều thích thú đến mức cười lớn rôm rả cả một khoản sân. Chỉ có Tần Du từ đầu đến cuối ánh mắt chỉ dán lên người Thẩm Dược, lần này anh cảm thấy cô không còn vui vẻ như trước.

Trước đây đã trầm tính, bây giờ lại trầm tính hơn rồi.

Đường Tiểu Tranh bị đám trẻ quây quanh nghe kể truyện không thể ngừng lại, cô nàng cứ ngồi trước đám trẻ luyên thuyên mấy câu lại cười phá lên.

Thẩm Dược rời khỏi câu chuyện cô muốn đi dạo quanh đây một chút, nếu có thể cô muốn vẽ tranh một bức tranh như trước đây toàn là gam màu sáng tươi mát chứ không phải là một gam màu u tối mãi không thấy lối thoát.

Không mang theo điện thoại vì cô biết Bạc Trạch Lăng sẽ chẳng bao giờ gọi điện cho cô, càng không có chuyện hắn sẽ gửi tin nhắn gì đó cho cô.

“A Tịch vẽ tranh à.” Tần Du đi đến trên tay anh còn cầm bảng màu mà cô đã nhờ anh mua giúp mình.

Nhìn những đường nét trên bức tranh vừa được phát thảo Tần Du lại không nhịn được lên tiếng hỏi cô “Mọi chuyện đã qua rất lâu rồi tại sao Thẩm Vân Tịch vẫn chưa về.” Anh biết tất cả diễn biến xảy ra, ngoài chị gái cô ra thì Tần Du có thể xem là người thứ hai hiểu cô.

“Không thể về.” Thẩm Dược cúi mặt tay cầm cọ khẽ khự lại trả lời anh.

Tần Du đi đến trước mặt cô, tay anh nắm chặt bảng màu không nhịn nổi nữa, vừa đau lòng vừa tức giận nói cô “Không thể về? Vân Tịch em muốn sống cả đời vì Thẩm Hoài Nhu sao? Em không phải Thẩm Hoài Nhu em là Thẩm Vân Tịch.”

“Vì sao cứ sống vì Thẩm Hoài Nhu, cô ấy cứu em để em sống như thế này sao? Tại sao lại không thể vì mình một lần.” Càng nói giọng của Tần Du càng trở nên nghẹn lại vì tức giận, nhìn xem suốt ba nằm qua Thẩm Dược chưa từng vẽ một bức tranh màu sáng, từng bức tranh đều liên quan đến Thẩm Hoài Nhu.

Sóng mũi cô cảm thấy cay cay nghe những lời nói đó cứ như đâm trúng điểm yếu cứ thế mà chỉ biết cúi đầu.

“Ngẩn đầu lên! Bảo em sống vì cô ấy thì em ngẩn đầu đến lúc bảo em sống cho em lại cúi đầu như vậy sao?”

Thẩm Dược cắn chặt môi không bật ra lời phản bát nào bởi vì Tần Du đã đúng, cô sẽ luôn cúi đầu để không cần nhìn thấy những gương mặt khiến cô đau lòng.

Nhưng thật sự không thể về nữa rồi, mọi chuyện đã không thể thay đổi mãi mãi không thể thay đổi, giá như lúc đó người chết là cô có lẽ mọi chuyện sẽ không phải thế này.

Chẳng ai khó xử, cô cũng không cần sống cuộc đời của chị gái mình lại còn có thể đến gặp mẹ mình sớm hơn một chút.

Tần Du nhìn thấy nước mắt của cô anh liền không nỡ nhìn mà cúi thấp người xuống đưa bảng màu cho cô, đưa tay lau nước mắt của cô, giọng điệu cũng không còn cáo gắt như vừa rồi ngược lại còn nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

“Bảng màu này là anh khó khăn mới có được, vì vậy em hãy là Thẩm Vân Tịch cầm nó tô sáng cho cả bức tranh, đừng là Thẩm Dược bởi vì Thẩm Dược lúc nào cũng chỉ sống cho người khác...”

“A Tịch em thấy không? Kể từ khi em làm Thẩm Dược những bức tranh của em chẳng đổi lấy một màu sáng, trước đây không phải Vân Tịch thích vẽ những màu sáng sao?” Thanh âm của anh dịu dàng ấm áp, dỗ dành cô từng chút một như một đứa trẻ.

Chuyện năm đó xảy ra để lại quá nhiều biến số, biến số lớn nhất lại là cô.

Thẩm Dược khẽ đưa mắt nhìn anh, cô không biết phải đáp lại thế nào bởi vì ngay cả chính cô cũng không rõ bản thân đã thay đổi nhiều đến mức nào rồi.

Thấy hai hốc mắt của cô ửng đỏ Tần Du thở dài anh xoa xoa cái đầu nhỏ của cô, lấy từ trong túi áo bành tô màu nâu ra cây kẹo ngọt vị dâu đưa cho cô, anh thật sự không chịu được cảnh cô khóc, trước đây đã vậy rồi hiện tại vẫn vậy.

Trong ký ức của anh cô vẫn là Thẩm Vân Tịch, chỉ một mình Thẩm Vân Tịch chứ không phải Thẩm Dược anh nở nụ cười có chút bất lực nói “Đừng khóc, em muốn vẽ gì cũng được anh đều ủng hộ em có được không.”

“Anh cảm thấy em hiện tại đáng ghét lắm phải không.” Cô nhìn Tần Du trước mặt mình, vẫn là dáng vẻ bỡn cợt không chút nghiêm túc như thường lệ, mà những lời anh nói cho dù thế nào cũng khiến người khác cảm thấy anh đang rất nghiêm túc.

Anh lắc đầu “Không đáng ghét, chỉ cần tiểu tổ tông nhà em sống cho mình, ưu tiên sự vui vẻ của mình trước là được rồi.”

Cơn gió thổi qua khiến tóc mái của cô khẽ bay nhẹ, nhìn Tần Du trên người mặc chiếc áo bành tô anh mỉm cười đẹp như ánh nắng mùa xuân, thời gian trôi qua bao lâu thứ duy nhất cô cảm thấy không hề thay đổi chính là gương mặt thư sinh của Tần Du lẫn tính cách đùa giỡn tìm đủ trò khiến cho cô cười.

Tần Du rời đi cô mới đưa mắt nhìn bảng màu cùng viên kẹo rồi mấp mấy môi nói nhỏ “Tần Du, hi vọng đoạn đường anh đi có khó khăn thế nào vẫn phải vui vẻ như vậy.”

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Người hiểu chuyện, người biết điều, người luôn sống luôn nghĩ cho người khác thì luôn phải chịu thiệt thòi. Đã đến lúc sống cho chính bản thân rồi Thẩm Dược ơi, đừng chỉ biết nghĩ cho người khác nữa, sống như vậy mệt mỏi lắm/Sweat/

2024-12-20

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 Tai Nạn
2 Chương 2 Đánh Đổi
3 Chương 3 Mưa
4 Chương 4 Dầm Mưa?
5 Chương 5 Chống Đối Vô Ích
6 Chương 6 Bạc Dương Tự Khiêu Khích
7 Chương 7 Ca cao không đường
8 Chương 8 Hắn Chưa Bao Giờ Thay Đổi
9 Chương 9 Đề Nghị
10 Chương 10 Không Nhún Nhường
11 Chương 11 Nửa Đêm
12 Chương 12 Sống
13 Chương 13 Hi Vọng Có Thể Sống Một Đời Ung Dung Tự Tại
14 Chương 14 Không Thể Về
15 Chương 15 Tìm Người
16 Chương 16 Sự Phẫn Nộ Của Hắn
17 Chương 17 Xin Lỗi
18 Chương 18 Não Ngắn
19 Chương 19 Một bước sai, bước bước sai
20 Chương 20 Mắt Kém
21 Chương 21
22 Chương 22 Không Có Não
23 Chương 23 Đánh Đổi
24 Chương 24 Hôn Lễ Của Tần Du
25 Chương 25 Gây Sự
26 Chương 26 Bảo Vệ
27 Chương 27 Khóc Cũng Đẹp Thật
28 Chương 28
29 Chương 29 Cảnh Cáo
30 Chương 30 Về Thẩm Gia
31 Chương 31 Lợi Ích
32 Chương 32 Thẩm Gia Chính Là Địa Ngục
33 Chương 33
34 Chương 34 Quyết Định
35 Chương 35 Suy Nghĩ Của Tần Bắc Yên
36 Chương 36
37 Chương 37 Tìm Người
38 Chương 38
39 Chương 39 Thay Đổi
40 Chương 40 Chỉ Cần Em Muốn
41 Chương 41
42 Chương 42 Hoa Sơn Trà
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46 Chạm Mặt
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56 Mặt Dày
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61 Thay Đổi
62 Chương 62 Mất Tích
63 Chương 63 Chặn Xe
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68 Đòi Lại Công Bằng (1)
69 Chương 69 Đòi Lại Công Bằng (2)
70 Chương 70 Có Anh Thật Tốt
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73 Ngoại Truyện Lương Gia
74 Chương 74 Kết Hôn
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1 Tai Nạn
2
Chương 2 Đánh Đổi
3
Chương 3 Mưa
4
Chương 4 Dầm Mưa?
5
Chương 5 Chống Đối Vô Ích
6
Chương 6 Bạc Dương Tự Khiêu Khích
7
Chương 7 Ca cao không đường
8
Chương 8 Hắn Chưa Bao Giờ Thay Đổi
9
Chương 9 Đề Nghị
10
Chương 10 Không Nhún Nhường
11
Chương 11 Nửa Đêm
12
Chương 12 Sống
13
Chương 13 Hi Vọng Có Thể Sống Một Đời Ung Dung Tự Tại
14
Chương 14 Không Thể Về
15
Chương 15 Tìm Người
16
Chương 16 Sự Phẫn Nộ Của Hắn
17
Chương 17 Xin Lỗi
18
Chương 18 Não Ngắn
19
Chương 19 Một bước sai, bước bước sai
20
Chương 20 Mắt Kém
21
Chương 21
22
Chương 22 Không Có Não
23
Chương 23 Đánh Đổi
24
Chương 24 Hôn Lễ Của Tần Du
25
Chương 25 Gây Sự
26
Chương 26 Bảo Vệ
27
Chương 27 Khóc Cũng Đẹp Thật
28
Chương 28
29
Chương 29 Cảnh Cáo
30
Chương 30 Về Thẩm Gia
31
Chương 31 Lợi Ích
32
Chương 32 Thẩm Gia Chính Là Địa Ngục
33
Chương 33
34
Chương 34 Quyết Định
35
Chương 35 Suy Nghĩ Của Tần Bắc Yên
36
Chương 36
37
Chương 37 Tìm Người
38
Chương 38
39
Chương 39 Thay Đổi
40
Chương 40 Chỉ Cần Em Muốn
41
Chương 41
42
Chương 42 Hoa Sơn Trà
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46 Chạm Mặt
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56 Mặt Dày
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61 Thay Đổi
62
Chương 62 Mất Tích
63
Chương 63 Chặn Xe
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68 Đòi Lại Công Bằng (1)
69
Chương 69 Đòi Lại Công Bằng (2)
70
Chương 70 Có Anh Thật Tốt
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73 Ngoại Truyện Lương Gia
74
Chương 74 Kết Hôn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play