Chồng, em có thai rồi...Anh đừng đi với cô ta nữa...Được không?
Lục Minh Huy
Có thai thì bỏ đi, chắc gì nó đã là con tôi?
Đối với lời nói và hành động nông nỗi này của cô vợ hờ Thùy Ngân, Lục Minh Huy không chút mảy may quan tâm.
Thậm chí...Hắn còn không thèm nhìn cô lấy một lần.
Ngay khi Hà Thùy Ngân đứng hình bởi lời nói của hắn, trái tim như bị ai đó bóp nghẹn.
Chưa kịp định hình xong, đã thấy Minh Huy quay đi ôm ấp cô tình nhân nhỏ trong tay, dịu dàng đặt lên môi cô ta một nụ hôn.
Mà bụ hôn này, Thùy Ngân còn chưa từng được hắn nhân từ trao cho.
Nhớ lại đêm tân hôn bạn đầu, hắn đã mạnh mẽ cướp đi lần đầu của cô như thế nào. Váy cưới còn chưa kịp cởi, hắn đã xé rách, quần chưa thay, Minh Huy đã mở khóa quần đêm con quái vật kia đâm vào người cô.
Xong xuôi, hắn bỏ mặc Thùy Ngân đang đau đớn khóc nghẹn, đã ngay lập tức rời đi.
Chút tình cảm giữa hai vợ chồng, một chút cũng không có.
Mà bây giờ đây, người chồng hợp pháp của cô, là tổng giám đốc tập đoàn Lục thị, lại ở trước mặt cô cặp kè với cô bạn thân 4 năm thân thiết cùng Thùy Ngân.
Rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa, siết chặt tờ giấy xét nghiệm trong tay đau khổ rơi nước mắt.
Thùy Ngân không hiểu tại sao cô lại khóc, dù biết cô ở trong mắt hắn vô cùng hèn mọn, nhưng nước mắt như những viên trân châu không thể dừng lại...
Chỉ mình cô biết, trái tim cô đang có rút không thôi.
Hà Thùy Ngân
Tại sao anh lại làm thế với em...Anh nói anh yêu em...Nhưng tại sao lại đi ngoại tình...?
Và thậm chí...Còn ở ngay trước mắt cô?
Lục Minh Huy
Yêu?Hà Thùy Ngân, tôi chưa từng yêu cô!
Chân cô lảo đảo, mệt mỏi run rẩy, không ngừng lùi bước chân ra sau.
Giọng nói lạnh băng vẫn luôn văng vẳng bên tai, khiến trái tim cô tan vỡ thành từng mảnh.
Hà Thùy Ngân
Không...Rõ ràng, trước đây anh không như vậy...
Lục Minh Huy
Tôi đã nói rồi! Tôi sẽ khiến cô mất tất cả, Hà Thùy Ngân, nếu không vì chả mẹ cô nhẫn tâm đâm chết người mẹ thân yêu của tôi. Ít nhiều gì tôi cũng xem xét việc có nên bố thí cho cô chút tình cảm hay không!
Giả dối, tất cả chỉ là giả dối.
Quan hệ của hắn và mẹ chồng của cô chưa từng tốt như vậy. Cô biết, đây chỉ là cái cớ mà thôi...
Hà Thùy Ngân
Thì ra...Từ trước khi kết hôn...Anh chưa từng yêu em?
Lục Minh Huy
Đúng! Biết được rồi thì mau cút đi, đừng ở đây làm vướng mắt tôi!
Tình yêu của cô bị lời nói nhẫn tâm ấy xé toạc, đau đớn xâm chiếm cả trí óc. Cô khóc đến ngây dại, hai tay bịt chặt tai như không muốn tin đây là sự thật, hoảng loạn quay đầu bỏ chạy ra khỏi biệt thự.
Lục Minh Huy nhìn thấy cảnh này, lãnh đạm không nói gì, chỉ một mực ôm ấp nữ nhân trong lòng. Nhưng trong trái tim hắn, không hiểu tại sao lại loé lên cảm giác nhói đau.
Nhưng ý nghĩ này xuất hiện không được bao lâu, đã ngay lập tức biến mất ngay khi bóng lưng cô dần tan biến trước mắt hắn.
Mà nào hay biết, đây sẽ là cơ hội cuối cùng hắn gặp được cô...
Thùy Ngân ôm chặt cảm giác đau đớn, nghẹn ngào chạy một thân một mình trên con đường lớn.
Đôi chân còn chưa kịp mang giày, mà xát quá mạnh khiến nó rỉ cả máu, nhưng cô không quan tâm. Cô hoảng loạn chạy về một hướng vô định, đến khi kịp nhận ra, Thùy Ngân đã phát hiện mình đã đi đến một nơi rất xa.
Nơi đây rất tối, không nhà, không cửa, không có bóng dáng ai lảng vảng xung quanh đây.
Ngay lúc Thùy Ngân cảm thấy có gì đó không ổn, định quay lại biệt thự. Bỗng đột nhiên từ phía sau, không biết từ lúc nào đã xuất hiện vài bóng lưng cao lớn đến rợn người.
Bọn chúng lao đến, đè ép cô đẩy cô vào khu ngõ cụt tối tăm, điên cuồng lột phăng váy áo trên người cô vứt sang một bên.
Thùy Ngân càng la hét phản kháng, bọn chúng càng ra tay mạnh bạo hơn. Một trong số đó còn đánh cô, tát cô, sỉ nhục cô.
Lẽ nào, Thùy Ngân sắp bị bọn chúng cưỡng hiếp rồi?
Comments