Livestream Nấu Ăn Cùng Karol Độc Ác
Chương 2: Nhận con 2
Còn người nữ mặc váy trang điểm kỹ lưỡng, toàn thân toát lên vẻ sang trọng đang ngồi đối diện với ông bà nội của cậu
Mà lúc này, hai người họ cũng đang nhìn chằm chằm vào Lâm Bảo An
Lâm Bảo An
// sợ hãi cuối thấp đầu xuống//
Nvp
Cha-Mẹ cậu: // nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt đầy thất vọng//
Thấy biểu hiện này của cậu, trong ánh mắt hai người kia chợt hiện lên vẻ thất vọng
Lúc này không hiểu sao họ lại cùng có một suy nghĩ giống nhau
Nvp
Cha-Mẹ cậu: "đứa nhỏ này bị nuôi ở nông thôn quá lâu, trong quê mùa nhút nhát quá, đem nó về chắc lại thành trò cười mất thôi"
Bà nội của Lâm Bảo An thường được người ta gọi là bà Tư theo thứ tự vai vế của chồng
Ngồi bên cạnh không nhìn ra sự ghét bỏ trong mắt của hai người đối diện, quay sang nói với cậu
...
Bà Tư (bà Lệ): // cười nói, không nhận ra sự ghét bỏ của đôi nam nữ //Mau tới chào ba mẹ ruột của mày kìa
...
Bà Tư (bà Lệ): Sao này ăn sung mặc sướng đừng có quên công ông bà già này nuôi mày lớn đó
...
Cha cậu: // nhăn mặt, càng thêm khó chịu//"bị một người tham lam như vậy dạy dỗ"
...
Mẹ cậu: //khó chịu//"có khi nào thằng bé sẽ bị lây tính nết xấu của bà ta hay không?"
Nvp
Cha-Mẹ cậu: "lớn như vậy rồi, chắc khó sửa đổi tính tình được, thật đáng lo mà"
Nvp
Cha-Mẹ cậu: //sự bất mãn lộ rõ trên mặt//
...
Ông Tư (ông Hạ): hục hục..
...
Ông Tư (ông Hạ): //khẽ ho khan một tiếng, mở miệng trách//
...
Ông Tư (ông Hạ): Bà nói năng gì kỳ cục vậy, bà không biết nói chuyện thì im đi
...
Ông Tư (ông Hạ): // nhìn Lâm Bảo An, giọng trầm xuống rồi nói tiếp// Ba mẹ ruột của mày tới tìm mày rồi, nhớ lời ông dặn
...
Ông Tư (ông Hạ): Sau này phải học hành cho đàng hoàng, đừng có đua đòi đánh mất tương lai, có biết không?
Lâm Bảo An
// đứng lặng người, đôi mắt hoang mang nhìn ông bà nội//
Lâm Bảo An đứng ngay cửa nhà không nhúc nhích, trong đôi mắt hiện rõ sự hoang mang
Lâm Bảo An
// lại quay sang nhìn đôi nam nữ//
Nước mắt bỗng như thủy triều không thể kiểm soát được mà rơi xuống
Lâm Bảo An
// đứng tại chỗ, nước mắt bất chợt rơi xuống, cố cắn môi không để mình phát ra tiếng khóc//
...
Bà Tư (bà Lệ): //thấy vậy tức giận đứng lên nắm lấy cánh tay của cậu lôi vào trong, sau đó vừa đánh lên vai cậu vừa mắng//
...
Bà Tư (bà Lệ): Mày khóc cái gì?
...
Bà Tư (bà Lệ): Ai làm gì mày mà khóc?
...
Bà Tư (bà Lệ): Nín cho tao!
...
Bà Tư (bà Lệ): Đi qua khoanh tay chào ba mẹ ruột của mày lẹ lên
Nvp
Cha-Mẹ cậu: // mất kiên nhẫn, đứng lên định rời đi//
Lâm Bảo An vẫn khóc, đôi nam nữ được cho là ba mẹ ruột của cậu càng lúc càng mất kiên nhẫn
Vì thế họ bèn đứng lên ra về, trước khi đi, họ còn dùng giọng điệu ra lệnh cho cậu
...
Cha cậu: Chuẩn bị đi, ngày mai bọn tôi sẽ đến đón
...
Cha cậu: Không cần phải mang theo mấy bộ đồ quê mùa cũ rích kia
...
Cha cậu: Chúng tôi sẽ mua đồ mới cho cậu mặc
Nvp
Cha-Mẹ cậu: //Nói xong lập tức đi ra xe//
Cứ như thể ngồi lại thêm một phút giây nào nữa thì sẽ mắc bệnh truyền nhiễm vậy
Đợi hai người kia đi rồi, Lâm Bảo An vẫn khóc rấm rứt
Bà Tư đang định mắng cậu không có tiền đồ thì ông Tư ngăn lại
...
Ông Tư (ông Hạ): // ngăn bà lại, giọng nghiêm nghị// Bà này đi nấu cơm đi
...
Ông Tư (ông Hạ): Để tôi ở lại nói rõ mọi chuyện cho nó nghe
Lâm Bảo An
// ngồi bệt xuống đất, đôi mắt sưng đỏ, lắng nghe ông Tư kể lại mọi chuyện //
...
Ông Tư (ông Hạ): // thở dài, giọng đầy trầm buồn//
Ngồi nghe ông Tư kể lại mọi chuyện, sống với ông bà nội suốt 16 năm, Lâm Bảo An mới biết mình không phải cháu ruột của họ
Từ khi mới sinh ra, cậu bị bắt cóc bán cho người ta làm con, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà trong quá trình di chuyển cậu đến tay người nhận nuôi
Xe của bọn buôn người bị vây bắt, một tên đồng phạm chạy thoát được, gã ta bế cậu về cho cha mẹ mình ở dưới quê chăm sóc
Nói cậu là con rơi của gã, sau đó chưa về được bao lâu gã lại lặn mất tăm
Lâm Bảo An sống với hai người ông bà, mãi cho tới khi cha mẹ ruột của cậu tới đón
Ba mẹ ruột của Lâm Bảo An thật sự lái xe đến đón
Cậu cũng không mang quần áo gì theo, chỉ thu dọn sách vở cần thiết cho việc học tập
Trước khi đi, cậu ngoảnh đầu lại căn nhà mái ngói mình đã sinh sống suốt mười sáu năm
Trong lòng bỗng dâng lên một sự sợ hãi vô tận
Đó chính là sự sợ hãi của tương lai không biết bản thân sẽ phải đối mặt với cái gì
Và điều Lâm Bảo An sợ hãi thực sự đã đến
Khi cậu vào sống trong căn biệt thự sang trọng mà cậu chỉ toàn thấy trên phim ảnh không được bao lâu
Những người trong ngôi nhà này luôn nhìn cậu với cặp mắt ghét bỏ, khinh thường
Rất hay nhân lúc ba mẹ vắng mặt bắt nạt cậu
Comments
Cục Đường_Bongu🦌
ô bác làm bộ này vừa truyện chat vừa tiểu thuyết luôn hả? hèn chi đọc thấy mà tưởng như t bị deja vu không à☺️💦
2024-12-04
0