chap 3

[...]
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Ai đó?
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Là em Túy Anh.
Túy Anh ló đầu nhỏ có tóc con bay bay vào,khuôn miệng nhỏ kéo lên một nụ cười nửa vui nửa mệt sau một ngày dài chạy tới chạy lui giữa hai khu xa cách nhau 2km bằng phương tiện căng hải=))
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Khuya rồi sao cô vẫn chưa quay về ký túc xá thế?
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Thì...
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Em nghe nói Đồng Đồng chưa về nên em đã chạy đi tìm chị ngay a.
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Tìm?Có việc gì sao?
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Ừm...thì-
Túy Anh lúng túng bấu vạt áo bluese của mình,liếc đông nhìn tây tìm từ mở lời.
Ả đâu thể nói rằng giữa đêm tự nhiên nhớ người ta rồi nghe tin cô chưa về nên ba chân bốn cẳng chạy tìm như sợ chậm trễ,trong khi trong đầu chẳng có lấy một kịch bản soạn sẵn nào cứ thế mà gõ cửa phòng bệnh có cô bên trong.
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Bác sĩ Châu.
Thất Dạ nhảy xuống giường chân xỏ dép bệnh viện nhìn ra cửa từ sau tấm màn ngăn.
Cô quay mặt ra sau nhìn Thất Dạ nói:
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Chờ chị một chút,nhanh thôi.
Cô trở mặt lại đối diện với Túy Anh ánh mắt có ý thúc giục.
Túy Anh nhận ra,tay bấu càng chặt nhưng ngay sau đó thả xuống,nụ cười trên môi cứng ngắt nhưng vẫn giữ sự tươi đẹp thường ngày.
Ả liếc mắt nhìn cậu bé sau vách ngăn kia một cái,nói với giọng mềm mại pha chút sự ghen tị trẻ con,cô có nhận ra nhưng không nói gì,chờ ả lên tiếng.
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
...Chiều thứ 7 chị có rảnh không,có thể đi hội chợ với em được không?
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
À...để xem đã,nếu rảnh thì tôi có thể dẫn thêm người theo được chứ?
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
"Không muốn chút nào."
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Dạ được,càng đông càng vui mà chị ha.
Dối lòng thật đó.
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
"Vốn dĩ chỉ có hai ta là đủ,vậy mà...thôi không sao,con đường truy thê còn dài thời gian cũng nhiều không sao."
Trương Túy Anh
Trương Túy Anh
Vậy em về trước đây,xin phép.
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Mai gặp,về cẩn thận Túy Anh.
Túy Anh mỉm cười đầy mãn nguyện,vẫy tay chào xong cũng trở lại phòng cất áo bluse để trở về ký túc xá(thuộc bệnh viện).
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Bác sĩ Châu,đi được chưa ạ.
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Rồi đi thôi.
Cả hai lén lút rời tầng bệnh viện xuống sau khuôn viên của bệnh viện theo chỉ dẫn của Thiệu Đồng.
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Khoan đã...
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Sao thế Thất Dạ?
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Bác sĩ có phải quên rồi không,mắt em không mở ra được nên...
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
...Ài.
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Vậy chúng ta...trở về-
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Không.
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
Hả?
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Chị bảo không,chị có cách giúp em 'thấy' mà.
Thất Dạ nghi hoặc hỏi lại:
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
'Thấy'?Bằng cách nào?
Cô nắm tay kéo Thất Dạ ngồi xuống bên một tảng đá trên bãi cỏ,liếc mắt nhìn xung quanh chắc chắn không có gì khả nghi liền tháo xuống băng y tế quấn mắt Thất Dạ,cậu ngẩn người ngồi im,trong đầu không ngừng hiện lên những câu hỏi vụn vặt.
Lâm Thất Dạ(child)
Lâm Thất Dạ(child)
"Lạnh."
Thiệu Đồng áp lòng bàn tay trái che ngang hai bên mắt của Thất Dạ,hơi lạnh toát ra từ làn da cô làm cậu hơi giật mình song cũng dần quen thả lỏng người cảm nhận.
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
《Cấm khư:Khai nhãn》
Từ kẽ ngón tay cô xuất hiện tia ánh sáng màu vàng kim xen lẫn với màu lam mờ mờ bao phủ lấy khóe mi cậu,luồn ánh sáng thoát ra tan biến vào hư không như những vì tinh dạ lộng lẫy.
Châu Thiệu Đồng
Châu Thiệu Đồng
Nghe nè,mở mắt từ từ và chậm rãi để tránh kích động đến mắt.
[...]
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play