[AllSakura_AllHaruka] Ích Kỷ
Chương 1:
[AllSakura_AllHaruka] Ích kỷ
Cuộc sống này thật vô tâm
Hashi
Sakura, cháu thật sự muốn ở căn trọ này chứ?
Sakura Haruka
Tôi sẽ ở đây
Hashi
Bà còn vài căn ở dãy trọ khác, tốt hơn ở đây
Hashi
Cháu còn đi học nên bà không lấy thêm gì đâu...
Nét mặt bà hiện rõ sự mong chờ, chờ đợi thiếu niên kia sẽ trả lời yêu cầu
Sakura Haruka
Tôi đã chọn căn này rồi, bà không cần phải quan tâm tôi đến vậy [Nhàn nhạt đáp lời]
Sakura Haruka
Tôi không muốn mang ơn bà đâu
Đắng lòng...đứa trẻ này thật độc miệng
Vừa rồi là cuộc trò chuyện giữa bà Hashi - chủ nhà trọ và Sakura Haruka
Hôm nay bà Hashi vừa được một cậu trai cần thuê trọ mới chuyển đến, trong người không có nhiều tiền và có vẻ như là sống một mình
Không có người chu cấp hay chăm sóc
Vì thế Sakura đã chọn một trong những căn trọ rẻ nhất của bà, một cậu thiếu niên vừa lên cấp ba đã phải sống một mình
Đồ mang theo cũng chỉ có duy nhất là một thùng đồ nhỏ, bà Hashi vốn dĩ là người tốt bụng. Thấy hoàn cảnh đứa nhỏ như thế bà lại muốn dẫn cậu đến dãy trọ tốt hơn của bà, nhưng Sakura một mực từ chối
Hashi
[Nhìn cậu thiếu niên ấy, rồi lại nhìn lên phía dãy trọ]
"Nó quá đỗi cũ kĩ, sập xệ và ẩm mốc" bà thầm nghĩ
Nhìn từ bên ngoài không khác gì một căn nhà hoang, nhưng vẫn còn vài người khó khăn cần những căn trọ giá rẻ thế này nên bà vẫn chấp nhận cho thuê. Nhưng bà không lấy lời bao nhiêu cả.
Bởi lẽ chỉ là một phần duyên mới bén đến nghề ngày, nhìn qua bao nhiêu đợt khách thuê trọ ở đây, chỉ duy nhất một người trẻ tuổi
Bà nhạy bén, chỉ khi về già mới hiểu đời người
Một cậu bé khổ sở, miệng lưỡi cay nghiệt nhưng không hề ác ý
Hashi
Đây là chìa khoá của cháu, cháu sẽ ở phòng 201 nhé [Đưa qua cho cậu]
Sakura Haruka
[Xòe lòng bàn tay nhận lấy] ...
Một chiếc chìa khóa bằng đồng có đánh số phòng
Hashi
Có chuyện gì cứ nói với bà, cháu đừng ngại [Cười nhẹ nhìn thiếu niên]
Sakura Haruka
C-.. Cảm ơn [Xoa nhẹ sau gáy]
Bà Hashi nghe được liền vui vẻ, đưa tay xoa xoa đầu đứa nhỏ trước mặt
Thanh niên ngày nay cao thật, thằng bé này lại đỏ mặt tía tai giận dữ quát tháo như một chú mèo đang dỗi
Nhưng dù vậy Sakura vẫn khom người xuống để bà xoa đầu, bà vui lắm. Hôm nay, một cậu bé ngoan đã đến đây với bà
Hashi
Ngoan quá đi Sakura, có gì bà cháu mình giúp đỡ nhau nhé [Vỗ nhẹ lên mái tóc cậu]
Sakura Haruka
Bà bỏ ra đi đừng xoa đầu tôi nữa!!
Miệng nói thế mà vẫn đứng yên cho người khác xoa, quả nhiên là như thế
Hashi
Hahaa. Cháu đang ngại đó sao
Sakura Haruka
Hả?!! T-tôi không có!!!
Hôm nay trang nhật kí của bà lại thêm màu mới, là một sự ồn ào khó quên, quý giá
Comments