Chương 3

Sau giấc mơ ấy Tử Thần cố giữ yên lặng, ngồi dậy và ôm đầu, cố gắng trấn tĩnh. Hình ảnh người phụ nữ trong giấc mơ hiện lên rõ ràng, cùng với từng câu chữ đầy ám ảnh:
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
“Chiếc hộp gỗ chạm khắc hình hoa bỉ ngạn…”* nhớ lại*
Cậu liếc qua phía giường Hàm Bác, chần chừ trong giây lát rồi khẽ thì thầm
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Bác Ca… Bác Ca ơi
Nghe tiếng gọi, Dương Hàm Bác cựa mình, giọng ngái ngủ
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Có chuyện gì sao Thần Nhi
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Em vừa mơ thấy… một thứ kỳ lạ. Không phải, là một người phụ nữ. Cô ấy bảo em phải giúp cô ấy được siêu thoát. Em… em không biết phải làm sao.
Dương Hàm Bác ngồi dậy, nhìn cậu qua ánh sáng mờ
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Thần Nhi em bình tĩnh. Chỉ là mơ thôi mà. Có khi nào em bị ám ảnh vì mấy lời đồn đại ban nãy không?
Tử Thần lắc đầu, ánh mắt cậu nghiêm túc hơn bao giờ hết
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Không phải. Lần này khác, Bác Ca. Mọi thứ rất thật. Cô ấy còn nói về một chiếc hộp gỗ, một lời nguyền, và nhờ chúng ta giúp đỡ.
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Em cảm nhận được nỗi đau của cô ấy. Em biết, đây không chỉ là một giấc mơ bình thường
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Được rồi. Nếu em cảm thấy chuyện này quan trọng, thì sáng mai chúng ta sẽ nói với mọi người.
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Nhưng bây giờ, cố ngủ thêm một chút đi. Em cần giữ sức nếu muốn giải quyết chuyện này. Được chứ* mỉm cười*
Ngụy Tử Thần ngập ngừng, nhưng rồi cũng gật đầu. Dù vậy, khi nằm xuống lại, ánh mắt cậu vẫn nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong lòng tràn ngập lo lắng xen lẫn tò mò.
__________________
Sáng hôm sao, ánh sáng ban mai tràn vào phòng khách biệt thự, chiếu lên bộ sofa nơi mọi người đang ngồi quây quần sau bữa sáng. Tiếng cười đùa nhẹ nhàng vang lên, nhưng không khí nhanh chóng thay đổi khi Ngụy Tử Thần cất giọng, kể lại giấc mơ tối qua.
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Các anh biết gì không. Đêm qua em đã có một giấc mơ. Một giấc mơ về linh hồn trong chính ngồi nhà này. Linh hồn ấy đã tồn tại từ rất lâu về trước rồi
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Thật ạ. Em cứ ngỡ nó chỉ là câu chuyện. Đáng sợ quá:(
Trần Tư Hãn
Trần Tư Hãn
Nhưng đó chỉ là giấc mơ thôi mà. Có khi nào là do lúc chiều mình bàn luận quá nhiều về nó nên anh mới nằm mơ thấy như vậy không
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Không. Dù là mơ nhưng anh chắc chắn cô ấy tồn tại. Dù không giỏi nhưng lần này anh thực sự tin vào trực giác của minh
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Cô ấy bảo với anh anh hoặc chúng ta phải tìm giúp cô ấy một món đồ đang bị giấu ở đây. Nếu không, cô ấy sẽ mãi mắc kẹt, không thể siêu thoát.
Trần Tư Hãn
Trần Tư Hãn
Nghe anh kể tự nhiên cái em thấy lạnh lạnh cái sống lưng sao á:(
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Anh mày cũng thấy lạnh lạnh nảy giờ nè
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Um. Có người từng nói giúp một mạng người như xây bảy tháp chùa mà nhỉ. Giờ mình giúp một hồn ma lại còn là một hồn ma cổ xưa thì mình tích được nhiều đức lắm á
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Khùng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bạn chửi tui thằng mặt vậy luôn á hả. Tổn thương ghê:(
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Khùng thì nói khùng chứ sợ gì mà hong dám nói:)
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Mà giờ chúng ta tạm dừng chuyện này lại ở đây đã. Mình mới chuyển tới chỉ có đồ dùng cá nhân thôi chứ đã có dụng cụ hành nghề đâu. Giờ mình đi mua chúng cái đi đã rồi chiều lại bàn tiếp chuyện này.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ý kiến hay đó. Có vẻ thứ chúng ta cần nhất là đèn pin nhỉ. Vì có rất nhiều nơi chúng ta sẽ cần đến nó đó* nở một nụ cười nguy hiểm*
—————————
Ánh chiều tà hắt những tia sáng cuối ngày qua cửa sổ lớn, nhuộm cả phòng khách biệt thự trong sắc cam nhạt. Mọi người đã tụ tập đông đủ, ngồi quanh bàn họp dài, gương mặt ai cũng lộ rõ vẻ tập trung.
Quan Tuấn Thần là người mở đầu cuộc trò chuyện, giọng anh lúc này đã trở nên điềm đạm nhưng đầy quyền uy, không còn mát mát tẻn tẻn như lúc mới đến nữa
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Được rồi, chúng ta đều đã biết chuyện giấc mơ của Thần Nhi nhé. Một linh hồn mắc kẹt ở đây, cần chúng ta giúp tìm một món đồ để siêu thoát. Vấn đề là… chúng ta phải bắt đầu từ đâu?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Căn biệt thự này quá rông lớn, có quá nhiều nơi cần chúng ta lục soát.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nếu không có kế hoạch cụ và manh mối cụ thể chắc chúng ta phải mất cả tuần mất* trầm ngâm nói*
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Chúng ta có thể làm từng bước. Trước tiên, Thần Nhi, em có nhớ lại thêm được chi tiết gì trong giấc mơ không? Ví dụ như linh hồn đó đã nói về một địa điểm, một dấu hiệu nào cụ thể đó chẳng hạn?
Ngụy Tử Thần ngồi thẳng dậy, tay cậu siết chặt mép bàn như cố nhớ lại
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Cô ấy không nói rõ, nhưng…* nhắm mắt lại hồi tưởng*
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Em nhớ… hình như có mùi hương gì đó rất đặc biệt. Giống như mùi gỗ cũ, hòa lẫn với hương hoa. Và một chiếc hộp… đúng rồi, cô ấy nhắc đến một chiếc hộp gỗ.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chiếc hộp gỗ…
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Có lẽ nó là nơi chứa thứ mà cô ấy muốn chúng ta tìm. Nhưng căn biệt thự này nhiều phòng như vậy, biết tìm ở đâu đây?
Lý Gia Sâm
Lý Gia Sâm
Đừng quên tầng hầm. Chúng ta vẫn chưa ai xuống bên dưới ấy lần nào cả* nhắc nhở*
Nhiếp Vĩ Thần
Nhiếp Vĩ Thần
Không chỉ có tần hầm. Mấy căn phòng áp mái cũng đáng nghi. Những nơi ít được sử dụng thường là nơi giấu những thứ quan trọng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nếu chỉ dựa vào phỏng đoán, chúng ta có sẽ mất rất nhiều thời gian. Có cách nào nhanh hơn để thu hẹp phạm vi tìm kiếm không?
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Có lẽ chúng ta cần nghĩ như cô ấy. Một linh hồn thường gắn bó với những thứ quan trọng trong đời họ. Vậy, chiếc hộp gỗ này có thể chứa thứ gì liên quan đến ký ức, hoặc người thân của cô ấy.
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Tiểu Trí nói đúng. Chúng ta cần tìm hiểu thêm về linh hồn này. Ngụy Tử Thần, lần tới khi cô ấy liên lạc, em hãy cố hỏi thêm chi tiết về quá khứ của cô ấy.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Trong lúc đó…
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chúng ta có thể chia nhóm, kiểm tra những nơi khả nghi nhất. Em nghĩ ta nên chia một nhóm xuống tầng hầm, nhóm khác lên phòng áp mái, và nhóm còn lại tìm quanh khu vực phòng khách, nơi chúng ta đã ở nhiều nhất.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Rất hợp lí. Dù sao thì tìm kiếm cũng thú vị hơn ngồi chờ đợi. * gật gù đồng tình*
Lý Dục Đông
Lý Dục Đông
Đừng ai quên mang theo những dụng cụ ta đã chuẩn bị nhé. Một vài nơi trong căn biệt thự này rất cũ, sẽ không an toàn nếu bất cẩn và có những lúc khả năng cao chúng sẽ rất hữu dụng đấy
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Được rồi, chia nhóm và bắt đầu ngay thôi. Tử Thần, giữ liên lạc với bọn anh nếu có bất cứ thay đổi nào từ linh hồn đó. Mọi người, nhớ cẩn thận.
Cả nhóm nhanh chóng đứng dậy, mỗi người đều mang trong mình sự quyết tâm. Dương Hàm Bác vỗ vai Ngụy Tử Thần, nở một nụ cười động viên
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Yên tâm đi, chúng ta sẽ tìm ra nó. Và giúp cô ấy siêu thoát.
Ngụy Tử Thần nhìn những người đồng đội của mình, lòng cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết. Cậu biết, dù thử thách này có khó khăn đến đâu, họ cũng sẽ vượt qua – cùng nhau nó.
Không tốn quá nhiều thời gian để tất cả bắt đầu chia ra hành động. Và nhóm đầu tiên được chia phần tiềm kiếm dưới tần hầm đó là Nhóm Trần Tuấn Minh, Dương Bác Văn, Trương Quế Nguyên, Lý Dục Đông
Không khí trong tầng hầm lạnh lẽo và ẩm thấp. Đèn pin của Trần Tuấn Minh quét qua những bức tường đá cũ kỹ, để lộ từng lớp rêu xanh bám dày
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chỗ này đúng là như trong phim kinh dị vậy. Vừa dơ, vừa ẩm:)
Trương Quế Nguyên nhấc một chiếc thùng gỗ cũ ra khỏi góc tường, dùng khăn lau qua lớp bụi dày phủ kín bề mặt
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Trong này chủ yếu là đồ cũ thôi. Không biết liệu có gì liên quan đến linh hồn kia không.
Lý Dục Đông
Lý Dục Đông
Mấy anh nhìn nè, trên giá có một số cuốn sổ tay. Có vẻ là nhật ký hoặc ghi chép gì đó.
Lý Dục Đông
Lý Dục Đông
Hầu hết đều viết bằng tay, chữ rất mờ, nhưng có một cái tên xuất hiện nhiều lần… hình như là Lâm Yên Chi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Lâm Yên Chi* nhíu mày*
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Cái tên này nghe quen lắm. Rất quen. Không phải chủ cũ của căn biệt thự này là một người họ Lâm sao
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đúng. Lúc bàn giao giấy tờ anh có thấy. Đúng thật chủ trước của nó mang họ Lâm. Chẳng lẽ nào linh hồn mà Tử Thần em ấy gặp trong mơ thật sự là cô ấy
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy nếu là cô ấy, thì chiếc hộp gỗ có thể là thứ gắn liền với cuộc đời cô ấy. Chúng ta phải tìm hiểu thêm nhiều điều rồi đây.* thở dài*
Nhóm tiếp theo được chia nhiệm vụ ở là áp mái – Nhóm Trần Tư Hãn, Vương Lỗ Kiệt, Trí Ân Hàm, Tả Kỳ Hàm
Căn phòng áp mái tràn ngập ánh nắng yếu ớt qua khung cửa sổ mờ đục. Từng lớp bụi phủ kín đồ đạc, từ chiếc bàn viết cổ đến những bức tranh treo nghiêng ngả trên tường
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Đây chắc chắn là nơi ai cũng bỏ qua khi dọn dẹp mấy anh nhỉ
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Em thấy ở đây toàn đồ cổ thôi. Chắc phải từ thế kỉ trước* quan sát kĩ mấy thứ xung quanh đấy*
Tả Kỳ Hàm bước tới một chiếc tủ nhỏ nằm ở góc phòng, thử mở nhưng ổ khóa đã rỉ sét
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ta cần thứ gì đó để cạy khóa. Có ai mang đồ không?
Vương Lỗ Kiệt mặt lạnh như tiền, lấy ra một cây xà beng nhỏ từ ba lô
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Cậu nên cảm thấy may mắn vì chung nhóm với tui đi:)
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xí. Đồ mặt đơ* trề môi*
Ổ khóa được mở ra sau vài phút loay hoay, và bên trong là một chiếc hộp gỗ nhỏ, cũ kỹ nhưng vẫn còn nguyên vẹn. Trần Tư Hãn nhấc nó ra, ánh mắt đầy sự tò mò
Trần Tư Hãn
Trần Tư Hãn
Đây có lẽ là thứ mà cô ấy nhắc tới. Nhưng khóa hộp lại bị niêm phong rất chặt. Chúng ta có nên mở ra không?
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Hay chúng ta đem nó xuống cho mọi người cùng xem đi. Em có linh cảm bên trong nó có thứ không hề đơn giản đâu
Cuối cùng là nhóm ở Phòng khách – Ngụy Tử Thần, Dương Hàm Bác, Trần Dịch Hằng, Lý Gia Sâm, Trương Hàm Thuỵ
Ngụy Tử Thần ngồi trên sofa, ánh mắt chăm chú nhìn khung cửa sổ lớn. Tâm trí anh dường như không còn đặt trong căn phòng, mà đang dõi theo những hình ảnh mơ hồ từ giấc mơ đêm qua.
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Thần Nhi, em ổn chứ?* vỗ nhẹ vai cậu*
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Dạ. Em chỉ là đang nhớ lại thêm một vài chi tiết trong giấc mơ đêm qua
Nguỵ Tử Thần
Nguỵ Tử Thần
Hình như… cô ấy còn nhắc đến một bài hát. Nhưng em không nhớ giai điệu….
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Bài hát?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Có thể đó là manh mối để mở chiếc hộp. Nếu tìm ra được giai điệu, có lẽ chúng ta sẽ biết cách giải mã.
Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Chúng ta có Lý Gia Sâm đây, một thiên tài âm nhạc. Biết đâu cậu ấy có thể giúp tái hiện giai điệu dựa trên lời kể của Tử Thần.* mỉm cười nhẹ giọng nói*
Lý Gia Sâm
Lý Gia Sâm
Nếu em mô tả được bất kỳ âm điệu hay cảm giác nào, anh sẽ thử tái hiện nó. Để xem linh hồn kia muốn truyền tải điều gì.* ánh mắt tràn ngập sự tự tin*

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play