WeanKng: Gương Kính

‼️THỂ LOẠI BÌNH THƯỜNG‼️
NovelToon
Trong không gian triển lãm tĩnh lặng, Lê Thượng Long đứng trước bức ảnh lớn của Phạm Bảo Khang
Anh ngửa mặt, đưa đôi tay lên như muốn chạm vào người trong khung kính, nhưng không bao giờ có thể chạm tới
Hình ảnh Khang trong bức tranh thật sống động
Đôi mắt nhắm hờ, tựa như đang ngủ say giữa một cơn mơ chẳng bao giờ tỉnh lại
Ánh sáng nhạt hắt lên cánh tay gầy guộc của cậu, nơi vẫn còn vết xăm một bông hồng nhỏ — một ký ức không thể xóa nhòa
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
em ở đây… mà cũng chẳng còn ở đây nữa "thì thầm"
Ngày còn bên nhau, Khang là ánh sáng dịu dàng trong cuộc đời Long, dù cả hai sống trong những góc tối của định kiến
Khang là một nhiếp ảnh gia lặng lẽ, người thích ẩn mình sau ống kính, còn Long là chàng trai đầy kiêu hãnh, luôn nói mình không sợ bất kỳ điều gì
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
anh làm gì mà cứ chụp ảnh em hoài dạ?
Khang từng hỏi, đôi mắt sâu thẳm nhìn Long trong nắng chiều
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
vì em sẽ biến mất "đáp, không chút đắn đo"
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
nè nè anh đừng nói những chuyện như thế nữa, nghe không?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
nhưng chẳng phải mọi bức ảnh đều là thứ còn lại khi con người rời đi sao?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
ít nhất em cũng muốn mình còn một dấu vết nào đó… trên thế giới này
Long khi ấy không nghĩ rằng câu nói bâng quơ lại trở thành điềm báo
Khang mất vào một ngày hè, không mưa, cũng chẳng nắng — chỉ là một khoảng trời âm u, trống rỗng như chính tâm hồn Long lúc ấy
Khang ra đi đột ngột trong một vụ tai nạn
Khi người ta đưa Long đến nhận thi thể, anh đứng lặng rất lâu trước cơ thể bất động của cậu
Đôi bàn tay vẫn còn vương vết xước từ những lần cầm máy ảnh, bông hồng nhỏ nơi cánh tay đã lặng im ngủ vùi
Long đổ gục sau sự ra đi của Khang
Anh mang những bức ảnh của cậu đi khắp nơi, mở một triển lãm chỉ để treo lại tất cả ký ức còn sót lại
Nhưng thực chất, triển lãm này không phải cho mọi người, nó chỉ là một cái cớ để Long có thể gặp lại Khang, dù chỉ là qua những khung hình
Bây giờ, đứng trước bức ảnh này, Long đưa tay lên chạm vào cái bóng của mình, in trên tường
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
anh nói đúng… em biến mất thật rồi
Giọng anh nghẹn lại. Bàn tay anh run run khi chạm vào bông hồng xăm trên tay của chính mình — thứ Long đã xăm lại để giống Khang, để không bao giờ quên
Buổi triển lãm kết thúc, Long là người cuối cùng rời đi
Anh quay đầu nhìn lại lần cuối. Trong không gian vắng lặng, bức ảnh của Khang như đang mỉm cười dịu dàng với anh
Một tiếng thì thầm như vọng lại từ xa
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
đừng giữ em lại nữa
Long rời đi. Trái tim anh giờ đã bỏ lại nơi căn phòng ấy — cùng với Phạm Bảo Khang
Giữa hai thế giới, anh và em, mãi mãi chỉ là một khoảng cách không thể lấp đầy
End
tg kuti lắm đó nha
tg kuti lắm đó nha
hihi cảm hứng từ ảnh của anh Wean và 2K
Hot

Comments

Huỳnh Thư

Huỳnh Thư

cặp Dương Kiều đi t/g

2024-12-16

13

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play