[Ego X Isagi | Egoisa] Thơ Của Ánh Dương
Chap 3
Căn nhà có hai tầng rưỡi vì bên trên còn một tầng áp mái
Tôi ở sát bếp ở tầng một, trong một căn phòng nhỏ có cửa sổ, kế một chiếc giường
Ego Jinpachi
Trước tiên, tôi muốn cậu pha cà phê
Isagi Yoichi
Tôi biết cà phê…
Isagi Yoichi
Nhưng tôi không biết cách pha chúng
Ego Jinpachi
Ừ… kể cũng phải…
Anh ta mở tủ lấy ra một ít bột cà phê, đun nước sôi, thao tác thuần thục pha hai cốc cà phê bốc hơi nghi ngút rồi đưa cho tôi một cốc
Isagi Yoichi
Lần sau tôi sẽ pha
Tôi vừa nói vừa nhấp cà phê
Thứ nước đen nóng từ từ chảy vào miệng
Isagi Yoichi
Tôi ghét vị này
Nghe tôi báo cáo, anh gật đầu đáp lại
Ego Jinpachi
Tôi cũng đoán thế, cho thêm ít đường sẽ khá hơn…
Tôi lại nhấp một ngụm cà phê đã ngọt hơn trước
Đây là dưỡng chất đầu tiên tôi dùng kể từ lúc tỉnh dậy
Các cơ quan trong người tôi “hấp thụ” bình thường
Anh đặt cốc cà phê lên bàn
Mệt mỏi buông người xuống chiếc ghế cạnh khung cửa sổ treo những vật trang trí bằng kim loại
Những thanh kim loại dài ngắn khác nhau đung đưa trong gió, va chạm với nhau tạo nên những âm vang không theo quy tắc
Anh nhắm nghiền đôi mắt, yên bình lắng nghe
Trên tường có gắn một tấm gương nhỏ
Tôi đứng trước gương, nhìn thấy khuôn mặt mình
Tôi biết hình dáng của “con người” nên biết hình ảnh đang phản chiếu trong gương là một cậu thanh niên tầm 17 tuổi được chế tạo rất thật, rất hoàn hảo
Ngoài những mạch máu xanh chạy lờ mờ bên dưới làn da trắng, còn có những sợi lông măng được cấy vào
Còn có cả những vết hõm, gò má và cả sắc hồng được trang trí thêm
Thân nhiệt và các bộ phận khác đều được mô phỏng như của con người
Comments