[Longfic][Bác Chiến]Thật Sự Là Yêu Sao?
Chap 1
Tiêu Chiến gặp Nhất Bác lần đầu tiên là khi cậu cùng đám bạn đến chơi nhà Trác Thành,cậu em họ đang cho anh ở nhờ nhà để học đại học.Lần đầu tiên anh bị thu hút sự chú ý ngay chỉ khi vừa thấy mặt cậu nhóc ấy.Nói là cậu nhóc cũng không đúng lắm,cậu ta cao hơn anh đến cả cái đầu,giọng nói có phần trầm hơn so với tuổi,gương mặt tuấn mĩ,góc cạnh đầy nam tính,nói chung từ người cậu ta toát ra vẻ lạnh lùng,ngang ngược và có chút bất cần.Nhất Bác thi thoảng có đến nhà cùng với hội Trác Thành nhưng cậu ta chẳng mấy quan tâm đến sự có mặt của Tiêu Chiến nên anh cũng chẳng bận để ý đến cậu.Nhưng đặc biệt hôm nay,Nhất Bác khẽ liếc qua Tiêu Chiến khiến anh có chút rùng mình.Cái cảm giác ấy không hề gây sợ hãi mà còn khiến Tiêu Chiến thấy tò mò,thích thú không biết Nhất Bác đang nghĩ gì về mình.
Tiêu Chiến có chút thất vọng khi Nhất Bác lập tức quay đi tiến gần đến chỗ đám bạn đang chơi game ở phòng khách.Anh đã mong rằng Nhất Bác sẽ quan sát mình lâu hơn một chút và nhận ra điều gì đó.
Tiêu Chiến nhìn vào trong gương rồi như thể mình đang nghĩ cái quái gì vậy.Tiêu Chiến quên mất là suốt ba năm qua,anh đã tự 'tân trang' mình một cách hoàn hảo để đổi lại những năm tháng đại học bình yên.Đúng là anh có làm hơi quá tay nhưng cái cảm giác bị xa lánh thực còn thoải mái hơn làm 'thần tượng'.Nhưng rồi cái giây phút Nhất Bác liếc qua anh,Tiêu Chiến đã thực mong rằng cậu sẽ nhìn thấy được gương mặt thật của anh,rồi cậu phải chăng sẽ chú ý đến anh..Liệu điều đó có cao siêu quá không?
Vương Hạo Hiên
Hôm nay cá gì đây mày?
Uông Trác Thành
Hôm nay chưa nói cá gì đi,đến khi nào tao thắng thì quyết!
Vương Nhất Bác
Xì...Mày làm như chắc thắng ấy mà bày đặt?
Uông Trác Thành
Ừ đấy để rồi xem tao nói có đúng không.
Vương Hạo Hiên
Đúng là cái khoản game giết này thì Nhất Bác hơn chắc nó rồi,bình thường 'song kiếm hợp bích' với Kế Dương may ra còn thắng được vài lần.Đằng này hôm nay Dương yêu quý có việc không đến nên để cậu một mình chịu trận.
Hạo Hiên thầm nghĩ,nếu kì này không tìm được 'vật thế thân' thì cầm chắc cái chết trong tay.Đầu óc linh hoạt điều khiển Hạo Hiên quay đầu hướng về phía Nhất Bác...
Vương Hạo Hiên
Ở đây chứ đâu nữa,vật 'tế sống' đây rồi.
Hạo Hiên không kìm được cười khàn, run lên bần bật.
Uông Trác Thành
Mày làm sao mà cười như trúng gió vậy?
Vương Hạo Hiên
Hờ..hờ.. có gì đâu...
Vương Hạo Hiên
Mày bình thường chỉ ngồi xem thôi,hôm nay Dương nghỉ ở nhà rồi ,mày vào thay chân đi.
Vương Nhất Bác
Tao không thích chơi.
Vương Hạo Hiên
Mày không thích chơi hay không biết chơi,sợ thua không dám chơi mà còn bày đặt
Vương Nhất Bác
Mày thì biết cái gì,tao thừa sức thắng được chúng mày.
Vương Hạo Hiên
À..ừ,vậy thì thể hiện đi,phải không Trác Thành?
Uông Trác Thành
Ừ..thể hiện đi,nói là phải làm.
Vương Nhất Bác
Hừ..cứ chờ đấy!
Hạo Hiên và Trác Thành quay ra nhìn nhau,cùng cười một cách đểu nhất có thể rồi hướng vế phía Nhất Bác .
Vương Hạo Hiên
Sập bẫy rồi.
Uông Trác Thành
Mày chết chắc.
Vương Nhất Bác
Không!tao không chấp nhận!
Vương Hạo Hiên
Có chơi phải có chịu chứ,mày như vậy là không được đâu nhá.
Vương Nhất Bác
Rõ ràng là chúng mày hùa nhau để tao thua mà,còn chối cái gì nữa?
Uông Trác Thành
Ai bảo mày là bọn tao theo phe,chơi độc lập nha mày.Thua thì nhận đi cố cãi làm gì cho mệt.
Vương Nhất Bác
Hừ..tao thua là được chứ gì.Chết tiệt.
Vương Hạo Hiên
Yeah!..vậy là thoát cái nạn này rồi.
Vương Nhất Bác
Sao mày làm quá lên vậy?Như kiểu mày biết chắc là tao thua ấy?
Vương Hạo Hiên
Làm gì có chuyện đó,mày cứ khéo nghĩ..
Uông Trác Thành
Thôi thôi,vào việc chính đây này.Tao đã nghĩ ra hình phạt thua cược cho mày rồi.
Vương Nhất Bác
Thua thì phải chịu,mày nói nhanh lên đi.
Uông Trác Thành
Bình tĩnh đi,mày là thằng bạn thân nhất của tao.Làm sao tao để mày phải chịu khó khăn,khổ cực gì được.
Trác Thành liếc khẽ Nhất Bác cười khẩy.
Uông Trác Thành
Chỉ là việc cỏn con,đơn giản,vừa không tốn sức lại còn tốt cho mày,lại còn ....
Vương Nhất Bác
Mày cứ vòng vo mãi,rách việc quá,nói thẳng ra đi.
Uông Trác Thành
Được rồi,tao nói đây.Đơn giản là tao muốn mày...'đi hẹn hò'.
Cả Nhất Bác và Hạo Hiên đồng thanh.
Uông Trác Thành
Gì mà phải ngạc nhiên,tao đã nghĩ ra việc nhẹ nhàng nhất cho mày rồi đấy.
Đúng là thằng bạn tốt,biết rõ tính cách cậu ra sao mới bày ra được cái trò 'đểu giả'này.Nhất Bác ghét nhất là phải dành thời gian ra để làm mấy trò vô nghĩa,nhất là việc hẹn hò.Cậu không muốn đầu tư suy nghĩ vào mấy cái chuyện phải đối xử với người nào đó ra sao,như thế nào,con gái rất kiêu căng khiến cậu khó chịu còn hẹn hò là việc rắc rối nhất mà cậu từng biết.Thế mà giờ tên khốn Nhất Bác bắt cậu phải làm chuyện đó ư.Nó đâu phải bố cậu,việc gì phải đồng ý.
Vương Nhất Bác
Việc gì khác đi chứ chết tao cũng không hẹn hò.
Uông Trác Thành
Này nhá,mày định chạy làng à,không có được đâu nha.Mà tao đã nói xong đâu,đối tượng hẹn hò của mày tao còn chưa công bố.
Vương Nhất Bác
Mày điên à,không muốn hẹn hò thì tao quan tâm làm gì người tao phải hẹn hò.
Uông Trác Thành
Mày làm gì có quyền lựa chọn,nghe rõ những gì tao nói đây.Mày phải đi hẹn hò,và yên tâm không phải là.. con gái.
Vương Nhất Bác
Ơ..hơ..thế mày muốn tao hẹn hò với con cún yêu của mày à?
Uông Trác Thành
Mày làm gì đủ trình hẹn hò với em nó..À..,ý tao là làm sao có chuyện đó được,mày phải hẹn hò với người chứ sao lại với ch...Mà thôi,tao nói thẳng toẹt ra đây,mày sẽ hẹn hò với.... anh họ tao.
Nói xong Trác Thành chỉ thẳng tay về phía Tiêu Chiến ,người đang đơ ra khi nghe thấy tuyên bố vọng lại của cậu em họ.
.
.
Không chỉ có mình Tiêu Chiến đơ ra mà còn một người nào đó cũng 'sốc văn hóa 'không kém.Nhất Bác theo phản xạ nhìn theo hướng tay Trác Thành chỉ,cả hai vô tình chạm mặt nhau.Tiêu Chiến thì có thể nhìn thấy khuôn mặt xanh lét,tái nhợt của cậu,còn Nhất Bác căn bản là không thể biết được thái độ của anh ra sao nhờ vào cặp kính 'khủng' trên mặt anh .
Vương Nhất Bác
Đầu óc mày sao vậy?Sao lại
có thể nghĩ ra chuyện đáng sợ như thế?
Uông Trác Thành
Có gì đâu mà mày làm quá,chỉ là đi ra ngoài một lát với người ta thôi mà.Huống chi mày nhìn anh tao đi...được phết đấy.
Vương Nhất Bác
Được cái đầu mày ...tao 'KHINH'.
Từ nãy đến giờ bị coi như người dưng,chứng kiến hoàn cảnh có phần 'lâm li bi đát' của Nhất Bác ,Hạo Hiên có chút xót thương kèm nể phục yêu cầu quá bá đạo của Jongin.Nhưng cứ để thế này có khi lại sứt mẻ tình anh em mất,cậu phải ra mặt thôi.
Vương Hạo Hiên
Mày cứ nghĩ thoáng chút đi,chỉ là đi xem phim với anh ta rồi về,có to tát gì đâu.Đi với lũ con gái lại phải mua cái này,chiều cái kia, mày có thích không?Mày là người giữ chữ tín,nói là làm.Thằng Trác Thành thì bảo thủ, cố chấp.Chúng mày cứ giằng co thế này biết bao giờ mới xong.Mày thua cược rồi thì cố chịu đi,làm xong chuyện là hết,có gì đâu.Thôi để an ủi mày,tao sẽ chuẩn bị hết cho mày từ A đến Z ,mày không phải lo gì cả,được chưa?
Uông Trác Thành
Mày hôm nay văn hoa thế,thằng Kế Dương nó dậy mày à.
Vương Hạo Hiên
Mày đừng lắm lời,tao nói như thế mày nghĩ sao Nhất Bác ?
Nói xong Nhất Bác liền đi thẳng ra cửa,nó chúng điểm yếu của cậu rồi thì còn làm gì được nữa,đến đoạn chỗ Tiêu Chiến ngồi,cậu có liếc qua anh nhưng nhanh chóng quay đi rồi đóng sầm cửa lại.
Uông Trác Thành
Mày giỏi thật đấy,động ngay chỗ 'ngứa' của nó.Mà có thật là mày sẽ chuẩn bị hết không đấy?
Vương Hạo Hiên
Chuyện đó đơn giản,tao sẽ lấy hết kinh nghiệm của tao với Kế Dương ra,mày khỏi phải nghĩ.
Uông Trác Thành
Hề..hề,tao tin mày mà.Giờ về mà nghĩ cái gì hay hay vào đi,xong rồi bảo tao duyệt.
Vương Hạo Hiên
Ok!cứ yên chí..
Tiêu Chiến
Sao em không nói gì đã đưa anh làm 'vật cá cược' vậy?
Uông Trác Thành
Việc gì anh phải tỏ ra khó chịu như thế?Chẳng phải là em đang tạo điều kiện cho anh sao.
Tiêu Chiến
Điều..điều kiện gì?..anh..anh không hiểu.
Uông Trác Thành
Cái gì mà không hiểu,cao thủ tình trường như em mà còn không nhận ra anh có ý với thằng Nhất Bác thì bao nhiêu kinh nghiệm đúc kết của em để làm cảnh à.
Uông Trác Thành
Thôi anh không cần dấu em,em thấy được tấm ảnh của anh thời trung học rồi,cũng biết luôn chiến tích lẫy lừng của anh nữa.Phải tìm hiểu kĩ lưỡng em mới quyết giao thằng quỷ ấy cho anh đấy.Bằng này tuổi đầu mà chưa có mảnh tình 'vắt vai',ong bướm vây quanh mà nó có thèm để ý đâu.Để lâu em sợ nó bị..'lãnh cảm' mất,anh nhất định phải cưa đổ nó.
Tiêu Chiến
"Đúng là đôi lúc anh có liếc trộm Nhất Bác ,rồi thi thoảng vô thức nghĩ tới cậu ta mà bị phân tâm .Nhưng bảo anh có thích cậu ta không lại là chuyện khác.Chẳng lẽ chỉ nhìn,chỉ nghĩ đã kết luận mình thích cậu ta ư." thầm nghĩ.
Uông Trác Thành
Anh lơ ngơ suy nghĩ cái gì thế?Quan sát anh bấy lâu cũng đủ để em khẳng định anh đổ đứ đừ nó rồi,em không muốn anh ngậm ngùi ôm tình 'đơn phương' trong đau khổ nên mới giúp anh đấy nhé.Nhưng còn lại là do anh hết đấy ,em bảo nó hẹn hò với anh được chứ làm sao bảo nó thích anh ngay được.Thôi anh cứ yên chí,khi nào lập xong kế hoạch em sẽ báo anh đầu tiên.Thế nhé!
Vậy đây đúng là sự thật,Tiêu Chiến anh thực sự thích cậu nhóc Vương Nhất Bác đó.Anh vừa mừng vừa lo,mừng vì đã nhận ra tình cảm của mình,lo là vì sợ tình cảm ấy sẽ không được đáp lại.Tất cả phụ thuộc hết vào cuộc hẹn hò sắp tới ,nếu may mắn thì anh và cậu có thể nên duyên,còn không thì anh chỉ còn biết chấp nhận.Trong Tiêu Chiến giờ đây hoàn toàn là sự kì vọng và chờ đợi.
Comments
Mỹ Hạnh
mới vô mắt giá Anh tui quá bà tg
2021-07-31
0