Buổi sáng hôm ấy, Gấu vẫn rời nhà với nụ cười tươi tắn như mọi ngày.
Đỗ Hải Đăng
//đưa cậu đến trường, không quên dặn dò// Có chuyện gì thì gọi chú. Nhớ chưa?
Gấu ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay chào anh. Nhưng hôm nay, ở trường, mọi thứ không diễn ra êm ả như thường lệ.
Trong giờ ra chơi, Gấu ngồi ở sân trường, lặng lẽ đọc sách. Bỗng từ đâu, một nhóm ba cậu bé tiến đến. Dẫn đầu là Minh, con trai của một gia đình giàu có trong thành phố, đi cùng hai người bạn thân.
Minh
//nhìn Gấu với ánh mắt đầy kiêu ngạo// Mày là học sinh mới à? Trông nghèo thế, chắc chỉ biết học bổng chứ gì.
Huỳnh Hoàng Hùng (Gấu 🐻)
//ngẩng lên, nhỏ nhẹ đáp// Dạ, em không nghèo đâu. Em chỉ thích đi học thôi.
Minh
//bật cười, kéo lấy quyển sách trong tay Gấu, ném xuống đất//Đừng có giả vờ ngoan hiền. Ba mẹ mày chắc cũng chẳng quan tâm tới mày đâu, mới để mày lủi thủi một mình thế này.
Hai người bạn của Minh hùa theo, cười phá lên. Gấu cắn môi, cúi xuống nhặt quyển sách. Cậu không nói gì, chỉ lẳng lặng lau đi lớp bụi trên bìa sách.
Thấy Gấu im lặng, Minh càng thêm hống hách.
Minh
//đẩy nhẹ vai Gấu, giọng thách thức// Mày im hả? Tao nói đúng rồi chứ gì?
Khi Gấu về lớp với vết xước nhỏ trên tay, cô giáo lập tức chú ý và gọi điện thông báo cho Đăng. Nhận được tin, Đăng không chần chừ, lập tức lái xe đến trường.
Anh bước vào sân trường với vẻ uy nghiêm lạnh lùng, bộ vest chỉnh tề càng khiến khí chất của anh thêm đáng sợ. Khi gặp cô giáo chủ nhiệm, anh bình tĩnh
Đỗ Hải Đăng
Chuyện gì đã xảy ra với Hùng vậy cô giáo?
Cô giáo lúng túng giải thích mọi chuyện, kể cả việc Gấu bị nhóm của Minh trêu chọc. Đăng khẽ gật đầu, rồi nói một câu khiến cô giáo nổi da gà
Đỗ Hải Đăng
Cảm ơn cô. Để tôi giải quyết.
Anh bước thẳng ra sân sau, nơi Minh và hai đứa bạn đang tụ tập. Thấy một người đàn ông lạ mặt bước tới, Minh nhìn lên, không mảy may sợ hãi
Minh
Ông là ai? Đây là sân trường, ông không có quyền vào đây.
Đăng đứng trước mặt Minh, cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt cậu bé
Đỗ Hải Đăng
Mày là người vừa động vào Gấu. Và tao không nghĩ mày muốn biết tao là ai đâu.
Minh
//nhếch mép, vẫn tỏ vẻ ngông nghênh// Gấu? À, cái thằng nhóc yếu đuối đó hả? Sao, ông đến đây để bênh nó à?
Đăng không trả lời ngay. Anh đứng thẳng dậy, ánh mắt sắc bén như dao quét qua từng đứa trẻ. Một người bạn của Minh bỗng rụt người lại, kéo tay Minh
???
Ê Minh, tao thấy ông này quen lắm…
Minh vẫn chưa kịp nhận ra, thì từ xa, mẹ của Minh – bà Hà – chạy tới. Bà nhận được điện thoại từ nhà trường nên vội vàng tới để xem chuyện gì xảy ra. Thấy Đăng, bà sững người, gương mặt tái mét
Comments