[ Ngoại Truyện - BH KNY ] Hồi Ức Của Tôi Và Người.
Chương 3: Hội học sinh.
Bàn tay nhỏ nhắn nhuốm đầy máu tươi cố gắng vươn đến muốn chạm vào má cô, giọng nói thì thào mệt mỏi, sự sống mong manh dường như có thể đứt bất cứ lúc nào.
Cô cảm nhận được bản thân đang run rẩy, cánh tay nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang lạnh dần của người kia mà áp vào má mình, muốn sưởi ấm cho chị.
Cô cảm nhận được bản thân đang khóc, giọng nói run rẩy vang lên từng đợt.
Cô không thể nghe thấy bản thân đang nói gì, tiếng nấc nghẹn ngào lúc ẩn lúc hiện.
Nhưng Kanzaki biết rõ, cô là đang cầu xin người kia đừng chết, cầu xin người kia đừng rời bỏ mình.
Ngọn lửa sinh mệnh nhỏ dần nhỏ dần rồi vụt tắt trong vòng tay, bàn tay nhỏ nhắn không còn chịu sự chi phối của lý trí đã chậm rãi tuột ra khỏi lòng bàn tay cô, nhẹ nhàng rơi xuống, đồng thời, cũng kéo luôn trái tim đang tại bờ vực đổ nát của Kanzaki xuống vực sâu.
Hoảng loạn, đau khổ, tuyệt vọng.
Những cảm xúc đó đã thành công kéo Kanzaki khỏi giấc mộng dài, cô tỉnh dậy trong tình trạng nước mắt đầy mặt, dường như tâm trạng trong giấc mơ cũng đi theo.
Kanzaki Mei
[ bật dậy _ ôm đầu ]
Kanzaki Mei
"...Lại là giấc mơ này...Rốt cuộc người đó là ai?" [ hoảng loạn ]
Kanzaki Mei
Giọng nói đó....thật dịu dàng...nhưng... [ khóc ]
Kanzaki Mei
"Cũng thật đau..."
Kanzaki nắm chặt lấy vạt áo bên trái, nơi trái tim đang âm ỉ nhói đau. Sau đó, như bị cái gì kích thích, cô đứng bật dậy, với lấy thanh kiếm cũ kỹ được trưng bày trong phòng chạy ra sân.
Lần nào cũng vậy, cứ hễ mơ đến giấc mộng đó, cô lại trở nên mất bình tĩnh và ra ngoài vung kiếm như vậy.
Kanzaki Mei
"Không biết tại sao, nhưng nó khiến mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cảm giác cầm kiếm trên tay..." [ dừng lại _ nhìn vào thanh kiếm ]
Kanzaki Mei
"Thanh kiếm này…nghe nói là của tổ tiên để lại, mặc dù mọi người đều nói nó chỉ là một thanh kiếm rỉ sét, vì là vật gia truyền nên không thể không gìn giữ." [ nhíu mài ]
Kanzaki cũng từng được chứng kiến họ rút nó ra khỏi vỏ, lưỡi kiếm hoàn toàn rỉ sét và không thể gây ra vết thương dù nhỏ nhất.
Cô chắc chắn đã thấy như vậy, nhưng…một năm trước, khi thử chính tay cầm lên, thanh kiếm trở nên xa lạ.
Lưỡi kiếm phủ một màu trắng sáng và sắc bén, không còn một vết rỉ sét nào nữa. Một mặt của thanh kiếm, đoạn gần kiếm cách còn được khắc 4 chữ “ Ác quỷ diệt sát”.
Kanzaki Mei
"Trên đời này thật sự tồn tại ác quỷ sao?"
7:00 Sáng - Học viện Kimetsu.
Kanzaki Mei
"Hôm nay trời lạnh nhỉ..." [ xoa hai tay vào nhau ]
???
Chị Mei, chào buổi sáng ạ! [ giọng nói vọng từ đằng xa ]
Kanzaki Mei
Hả? [ quay đầu lại nhìn ]
Kanzaki Mei
À...Tanjiro, Nezuko. Chào buổi sáng, hai đứa đến sớm thế? [ cười ]
Kamado Tanjirou
Vâng, chị Mei cũng vậy ạ. Mà thời tiết khá lạnh, chị không sao chứ? [ lo lắng nhìn cô ]
Kamado Nezuko
Chị không mang áo khoác theo ạ? Như vậy dễ cảm lạnh lắm đó chị... [ lo lắng ]
Kanzaki Mei
À...không sao, vào lớp là ấm ngay ấy mà. Cảm ơn hai đứa vì đã lo cho chị. [ xoa đầu hai người ]
Kanzaki Mei
"Buổi sáng tập xong có chút nóng nên mình quên mất..."
Kamado Tanjirou
Vâng, có chuyện gì thì chị cứ xuống lớp tìm em nhé. [ cười ]
Kamado Nezuko
Đúng đó chị. [ nhắm mắt hưởng thụ ]
Kanzaki Mei
Được rồi, chị biết rồi. [ cười ]
Kanzaki Mei
? [ quay sang ]
Kamado Tanjirou
Kanao? Chào buổi sáng. [ vui vẻ ]
Tsuyuri Kanao
Chào buổi sáng mọi người... [ ngại ]
Kanzaki Mei
Em tìm chị sao? [ nhìn em ]
Tsuyuri Kanao
Vâng, về việc gia nhập câu lạc bộ... [ ngập ngừng ]
Tsuyuri Kanao
Chị vẫn chưa tham gia câu lạc bộ nào từ năm nhất tới giờ...cho nên...Hội trưởng muốn gặp chị. [ nhìn cô ]
Kanzaki Mei
"Mình quên béng đi mất..." [ ôm trán thở dài ]
Kamado Tanjirou
Nhưng không phải năm nhất bắt buộc phải tham gia câu lạc bộ rồi sao? [ khó hiểu nhìn Kanao ]
Kanzaki Mei
À...lúc đó vừa nhập học nên có chút khó khăn, chị có xin hoãn một thời gian và được chấp thuận...
Kanzaki Mei
Nhưng cuối cùng lại quên mất...
Tsuyuri Kanao
Đơn xin hoãn chỉ có hiệu lực đến giữa năm nhất...bây giờ là đầu năm hai...
Tsuyuri Kanao
Không hiểu sao mỗi lần có người đến tìm thì đều không thấy chị ấy đâu, Hội trưởng cũng bị hố mấy lần...
Kanzaki Mei
"Chủ nhiệm cũng đã nói với mình trên lớp vài lần, nhưng mình bận quá liền quên mất..."
Kamado Tanjirou
Chị à... [ bất lực nhìn cô ]
Kanzaki Mei
....Chị xin lỗi. [ gục đầu ]
Tsuyuri Kanao
Giờ nghỉ trưa chị đến văn phòng Hội học sinh một chuyến nhé?
Kanzaki Mei
Được rồi, chị sẽ tới, làm phiền mọi người rồi. [ cười gượng ]
Tsuyuri Kanao
Không sao đâu ạ. [ cười ]
Tsuyuri Kanao
Vậy em đi nhé.
Kamado Tanjirou
Hẹn gặp lại cậu ở lớp, Kanao. [ cười _ vẫy tay chào tạm biệt em ]
Tsuyuri Kanao
Ừm. [ ngại ]
Kanzaki Mei
"Tiêu rồi...mình có bị mắng không nhỉ? Hội trưởng Hội học sinh cũng bị mình hố mấy lần..." [ bất an ]
Kamado Nezuko
Chị Mei...không sao chứ ạ? [ níu vạt áo cô ]
Kanzaki Mei
Chị ổn...có chút lo lắng thôi... [ xoa đầu Nezuko ]
Kamado Tanjirou
Không sao đâu ạ, chị Shinobu tuy nghiêm khắc nhưng tốt tính lắm. [ cười an ủi cô ]
Kanzaki Mei
Shinobu? [ tò mò nhìn cậu ]
Kanzaki Mei
"Cái tên này...sao lại có chút quen thuộc." [ thất thần ]
Kamado Tanjirou
Là tiền bối năm ba Kochou Shinobu đấy ạ, chị ấy nổi tiếng ở trường mình lắm, và cũng là Hội trưởng Hội học sinh luôn đó chị. [ hào hứng kể ]
Kanzaki Mei
"Kochou...Shinobu..."
Kamado Tanjirou
Chị? [ nhận ra cô không ổn ]
Kanzaki Mei
À...không sao, thôi hai đứa vào lớp đi nhé. [ lúng túng ]
Kanzaki Mei
Chị đi đây. [ chạy đi ]
Kamado Tanjirou
Chị ấy sao thế nhỉ? [ khó hiểu ]
Kamado Nezuko
Em cũng không biết... [ lo lắng ]
Kanzaki Mei
"Kochou Shinobu...Shinobu..."
Mỗi lần nghĩ đến cái tên đó, cơ thể không tránh khỏi một cơn rùng mình.
Từ sâu trong tim, nỗi nhớ nhung và mong chờ dâng lên từng đợt khiến Kanzaki phải siết chặt lấy vạt áo bên trái mình.
Kanzaki Mei
"Mình...muốn nhanh chóng gặp chị ấy..."
Chuông reo, đã đến giờ nghỉ trưa.
Kanzaki Mei
[ hít sâu _ gõ cửa ]
Kanzaki Mei
[ siết chặt tay nắm cửa ]
Kanzaki Mei
"Không sao đâu...mọi thứ sẽ ổn thôi..." [ vặn cửa _ đẩy vào ]
Kanzaki Mei
Em xin phép, em là Kanzaki Mei ạ. [ bước vào ]
???
Kanzaki...Mei? [ từ từ quay người lại ]
???
À...là bạn học sinh vẫn chưa đăng ký câu lạc bộ nào sao? [ cười nhìn cô ]
Kanzaki Mei
... [ sững người ]
Kanzaki Mei
"Giọng nói đó...." [ mở to mắt ngạc nhiên ]
???
Chào em, chị là Hội trưởng Hội học sinh. [ đi đến trước mặt cô ]
Bóng dáng nhỏ bé uyển chuyển bước lại gần, khuôn mặt xinh đẹp cùng đôi mắt màu hoa tử đằng dịu dàng nhìn cô.
Kochou Shinobu
Chị là Kochou Shinobu, chào em, Kanzaki Mei - san. [ cười ]
Tác giả
Chị nhà lên sàn ròi đâyyy
Tác giả
Mọi người đã chuẩn bị ăn Tết chưa ạ?
Tác giả
Chắc có lẽ sắp tới tui sẽ đăng thêm vài chương nữa ròi đi ăn Tết đay 👉👈
Tác giả
Nếu ai chưa đọc phần chính truyện thời Taisho thì nếu mọi người mún tìm thì có thể vào trang của tui để tìm, hoặc ở phần nội dung của truyện này tui cũng có để á 💥💥🫶❤️❤️
Tác giả
Mong cả nhà sẽ luôn ủng hộ và cùng đồng hành với nhau dài lâuuuu. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ ❤️❤️🫶
Tác giả
P/s: Choa những ai lười tìm kiếm thì "[ BH ] KNY - Tình Yêu Của Tôi." nhé !
Comments
𝖄𝖚𝖚𝖐𝖎
tác ơi đói truyện lắm rồi ra đi mà/Whimper/
2025-01-24
2
iamanpham
Hóng đến lúc 2 đứa nhớ lại quá 😩🫣
2025-01-21
2
eternal destiny
chưa , tui vẫn còn đang học sấp mặt đây , đc nghỉ có 9 ngày 😓😓
2025-01-20
2