RC - Anh bé & em bé - p2

Quang Anh mở cửa phòng Duy thật khẽ, ánh đèn ngủ dịu nhẹ hắt lên gương mặt say ngủ của cậu. Hơi thở cậu đều đặn, hàng mi dài khẽ rung, mái tóc mềm rủ xuống, vài lọn tóc con dính trên trán.
Hôm nay là một ngày dài. Một ngày đầy áp lực, mệt mỏi đến mức anh chỉ muốn tìm một góc yên bình để thở.
Và góc yên bình đó… luôn là em.
Quang Anh chậm rãi ngồi xuống mép giường, bàn tay to lớn vô thức luồn vào tóc cậu, nhẹ nhàng mân mê từng lọn mềm mượt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Mềm quá*
Từng ngón tay anh vuốt ve, như thể muốn hấp thụ chút dịu dàng từ cậu, xoa dịu đi những căng thẳng và bộn bề trong lòng. Nhưng hơi ấm của mái tóc không đủ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Anh muốn nhiều hơn*
Một cách vô thức, Quang Anh nhấc chăn lên, luồn vào trong. Không phải để làm gì cả, chỉ là muốn có một chút hơi ấm. Chỉ cần ôm cậu ngủ một chút thôi, anh tự nhủ. Chỉ thế thôi.
Cánh tay anh vòng qua eo cậu, kéo nhẹ vào lòng. Hơi thở cậu ấm áp phả vào cổ anh, mùi hương nhàn nhạt của dầu gội vương vấn. Cảm giác này dễ chịu đến mức suýt nữa anh ngủ quên mất…
Nhưng rồi anh nhận ra. Bên dưới lớp chăn, da chạm da. Cơ thể Duy trơn mịn, không một lớp vải nào che chắn.
Quang Anh cứng đờ.
Anh cúi xuống, ánh mắt tối sầm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Hóa ra em có thói quen này sao?*
Duy vẫn ngủ say, hoàn toàn không biết người bên cạnh đang cứng ngắc không dám nhúc nhích.
Anh nuốt khan, lý trí hét lên rằng cần phải ra ngoài ngay lập tức. Nhưng đúng lúc anh nhích người, một cánh tay mềm mại bất ngờ vòng lên, siết lấy eo anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm…
Duy dụi mặt vào ngực anh, giọng ngái ngủ, hơi thở ấm áp phả lên da anh.
Quang Anh đông cứng.
Duy không buông anh ra.
Anh đi không được nữa rồi.
Hơi ấm từ cơ thể Duy bủa vây lấy anh. Bàn tay anh run rẩy siết nhẹ eo cậu, ngón tay vô thức lướt trên làn da trơn mịn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Trời ạ, em mềm quá.*
Anh nghiêng đầu, dụi mặt vào cổ cậu, môi lướt nhẹ trên làn da mỏng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Chỉ là một chút thôi, mình chỉ là tìm hơi ấm thôi, không phải có ý gì khác…*
Rồi anh cắn khẽ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Chỉ nhẹ thôi, sẽ không để lại dấu vết.*
Nhưng Duy rên lên.
Một âm thanh mềm mại, ngọt lịm, vang lên ngay bên tai anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chết tiệt.
Quang Anh nhắm chặt mắt, cảm giác cả người như có dòng điện chạy dọc sống lưng. Anh siết tay thành nắm đấm, cố kiềm chế nhịp tim đang gõ loạn trong lồng ngực. Từ hôm cậu hôn anh khi say, anh đã không thể nhìn cậu như trước nữa.
Lý trí nói phải dừng lại, nhưng bàn tay anh lại lần xuống eo cậu, vuốt nhẹ trên làn da trơn mượt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Sao lại mềm đến thế này?*
Tay anh khẽ siết, lòng bàn tay nóng rực khi chạm vào từng đường cong mượt mà. Một ý nghĩ đáng sợ lướt qua đầu anh, khiến anh gần như muốn mất kiểm soát.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Không được, không được…*
Bàn tay anh run lên. Anh cần làm gì đó để dừng lại ngay lập tức, nếu không…
💥Bốp!💥
Quang Anh tự giáng một cú vào đầu mình.
Cơn đau buốt óc khiến mắt anh tối sầm lại.
Một giây sau, anh bất tỉnh.
Cánh tay vẫn còn ôm chặt lấy Duy, cả người gục xuống, hoàn toàn ngất đi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play