chap 3: Chu Khải
Tác giả
mọi người ơi vào ủng hộ tui đi
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/uống một ngụm nước/
Trương Hàm Thụy
sao mặt mày trông buồn thế
Hàm Thụy là bạn thân của cậu, trước họ có học cùng nhau, nhưng năm nay nhà Hàm Thụy chuyển tới nơi khác sống lên cậu ấy cũng chuyển trường học, lâu lâu mới tới chơi với cậu.
Trương Hàm Thụy
Còn nói không.
Trương Hàm Thụy
dãi bày đi, có chuyện gì không vui à.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Tao chỉ đang thắc mắc
Trương Hàm Thụy
Thắc mắc cái gì
Hàm Thụy vừa nói vừa cầm ly kem lên gạt một miếng rồi cho vào miệng.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Mày còn nhớ Bác Văn không
Trương Hàm Thụy
Đương nhiên là nhớ rồi
Trương Hàm Thụy
Tao học cùng mày và Bác Văn 9 năm liền cơ mà.
Trương Hàm Thụy
Tự nhiên nhắc em trai mày làm gì.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Tao thấy em ấy dạo này rất mờ ám.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
cứ lén lút, như muốn giấu diếm tao cái gì đó
Trương Hàm Thụy
Anh trai Kỳ Hàm ơi, hai người đều lớn cả rồi. Tao nghĩ mày không cần kè kè bên cạnh Bác Văn như trước nữa đâu.
Trương Hàm Thụy
chi bằng tìm cho bản thân một mối tình đi.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
tao không yêu sớm.
Trương Hàm Thụy
ồ, nói trước bước không qua.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Trước khi tốt nghiệp đại học tao sẽ không yêu bất kỳ ai.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Một mình mới gọi là tự do.
Trương Hàm Thụy
Hệ tư tưởng gì đây.
Tán ngẫu một lúc thì cậu và Hàm Thụy cũng tạm biệt nhau rồi về nhà.
Cậu về tới nhà liền thấy anh ăn mặc chỉnh tề đang đứng sỏ giày ở trước cửa.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Em định đi đâu à
Dương Bác Văn_ anh
ừm /gật đầu/
Dương Bác Văn_ anh
đi mua sách
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh cũng muốn đi
Dương Bác Văn_ anh
/nhìn cậu/
Dương Bác Văn_ anh
anh cũng muốn mua sách sao
Dương Bác Văn_ anh
Nói đi anh muốn mua sách gì, em mua giúp anh
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh../không biết nói gì/
cậu nghĩ ngợi một hồi cuối cùng lại như kẻ ngốc chẳng thể mở lời.
Anh cũng chẳng có kiên nhẫn mà chờ đợi.
Dương Bác Văn_ anh
mua sách xong em sẽ đi học nhóm.
Dương Bác Văn_ anh
Có lẽ là về khá muộn
Dương Bác Văn_ anh
Ba nói chiều nay sẽ bay tới chi nhánh khách sạn tại Thượng Hải.
Dương Bác Văn_ anh
nếu anh đói thì đặt đồ ăn bên ngoài.
Dương Bác Văn_ anh
Không cần đợi em
Cậu ở một mình thì bắt đầu hậm hực
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Ai thèm đợi em
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Có giỏi thì đi luôn đi.
Cậu có cảm giác hơi mệt muốn lên phòng nghỉ một chút, mà ai ngờ lại ngủ quên mất.
Kỳ Hàm bị cơn đói bụng đánh thức, bèm lật đật xuống khỏi giường đi tìm đồ ăn nót dạ.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/lục tủ lạnh/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Sao không có gì ăn được vậy.
Dương Bác Văn_ anh
làm gì đó.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
aa /giật mình/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Em chui đâu ra vậy
Dương Bác Văn_ anh
đêm rồi không ngủ đi còn xuống đây phá phách cái gì.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh không có phá phách /đóng tủ lạnh/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/đi lại kéo ghế ra ngồi/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Bác Văn em nấu món gì đó cho anh ăn nha
Dương Bác Văn_ anh
Em bảo anh đặt đồ ăn ngoài rồi mà.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh ngủ quên mất
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Chưa kịp ăn gì cả, bụng anh đang kêu gào dữ dội luôn này.
Dương Bác Văn_ anh
Trong tủ có bánh lấy ăn đi
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Không ăn bánh đâu /lắc đầu/
Dương Bác Văn_ anh
/nheo mày nhìn cậu/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh muốn ăn mì ý.
Dương Bác Văn_ anh
ăn tạm bánh đi, mai em nấu mì cho
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/xoa xoa mũi nhỏ/
Anh định quay người đi lên phòng thì nghe thấy tiếng hắt xì rồi khẽ ho vài tiếng của cậu. Vẫn là không nỡ, anh tiến tới áp mũ bàn tay lên trán cậu.
Dương Bác Văn_ anh
anh bị ốm rồi.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/đưa tay lên sờ trán/ làm gì có.
Dương Bác Văn_ anh
Ngồi im đấy, em nấu mì cho anh ăn.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
được được/vui ra mặt/
Dương Bác Văn_ anh
đã no chưa
Tả Kỳ Hàm _ cậu
no rồi/xoa xoa bụng nhỏ/
Dương Bác Văn_ anh
đi ngủ thôi, mai dậy em mua thuốc cho anh.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Không cần đâu
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh không bệnh không phải uống thuốc.
Dương Bác Văn_ anh
Không nghe lời em, đến lúc anh ốm nằm liệt giường.
Dương Bác Văn_ anh
Em sẽ mặc kệ anh
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Em vô tâm quá đấy.
Dương Bác Văn_ anh
Nếu mệt thì ở nhà đi
Dương Bác Văn_ anh
Em xin nghỉ giúp anh
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh ổn mà, yên tâm /cười tươi/
Dương Bác Văn_ anh
Em chưa từng thấy anh ổn bao giờ.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
ý em là sao
Dương Bác Văn_ anh
Tả Kỳ Hàm là con người 'bất ổn'
Anh nói xong thì cười khẩy một cái, lại trêu cậu rồi đấy.
Cậu đang nằm bò trên bàn học thì lớp phó thể dục tới tìm.
...: Kỳ Hàm tiết 2 là thể dục
..: lớp chúng ta sẽ thi đấu bóng rổ với a4, cậu không nhớ hả.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/gãi đầu/ hình như tôi nỡ quên mất rồi.
...: đội trưởng à, trí não cậu cần tẩm bổ rồi.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Phải, dạo này tôi hay quên lắm, có vẻ tôi sắp trở thành ông già 70 tuổi.
...: Nhưng Kỳ Hàm, tôi thấy cậu hình như không được khoẻ
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Tôi rất khoẻ nhà /lên cơ bắp/
vật ngã ba con voi được luôn.
...: vậy tôi đi chuẩn bị cho trận đấu đã.
...: à cậu muốn uống nước gì?
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Mua đại đi, nước gì tôi cũng uống được.
Dương Bác Văn_ anh
không lo dưỡng bệnh, còn thì đấu cái gì.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh là đội trưởng tất nhiên phải tham gia rồi.
Lục Hữu Khôi
/đi tới/ êy Dương ca, Kỳ Hàm
Dương Bác Văn_ anh
/nhìn Lục Hữu Khôi/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Có chuyện gì vậy?
Lục Hữu Khôi
Lưu Bằng bị bệnh xin nghỉ rồi /nói với cậu/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Cậu đùa tôi à
Lục Hữu Khôi
Tôi đùa cậu làm gì.
Lục Hữu Khôi
Lưu Bằng không chơi bóng được nữa đâu
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Làm sao bây giờ, tôi biết tìm ai để thế chỗ cậu ta đây.
Lục Hữu Khôi
Tôi nhờ được học trưởng rồi.
Dương Bác Văn_ anh
Chu Khải
Dương Bác Văn_ anh
Vào lớp rồi, quay lên đi /nói Lục Hữu Khôi/
Lục Hữu Khôi
Biết rồi, biết rồi
Tả Kỳ Hàm _ cậu
/cười một mình/
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Chu Khải sẽ chơi bóng cho đội mình sao.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
đúng là tuyệt vời quá đi mất /cảm thán/
Dương Bác Văn_ anh
Anh cứ lẩm bẩm cái gì đấy
Cậu lúc này cười rất tươi dường như đã xoá hết sự mệt mỏi ban sáng. Tiết đầu vào học cậu cực kì hăng hái, tâm trạng thực sự rất tốt
Dương Bác Văn_ anh
/khó chịu trong lòng/
Dương Bác Văn_ anh
Anh đừng có cười nữa được không.
Tả Kỳ Hàm _ cậu
Anh cười ảnh hưởng gì đến em chắc
Dương Bác Văn_ anh
đúng vậy.
Dương Bác Văn_ anh
Cực kì ảnh hưởng
Comments
❇️Bơ sữaa❇️
@☬。:゚Fujiwara Mei☆゚.・。♪ ê bộ này hay nè=)))
2025-05-07
0