[Kiệt Hằng] Điên Cuồng

[Kiệt Hằng] Điên Cuồng

Chap 1

em là Trần Dịch Hằng sản phẩm duy nhất trong chiếc lồng méo mó
Người cha mắc chứng cuồng yêu của em đã giam giữ mẹ em trên danh nghĩa tình yêu
Và dường như em thấy bà ấy rất cam chịu
...
Két
Tiếng mở cửa nặng nề của quản gia vang lên
Mọi thứ đều im lặng
Tiếng thở nặng nề của ông phủ lên cánh cửa
ông ta quay sang em rồi cúi nhẹ người
Quản gia
Quản gia
//cúi nhẹ// cậu chủ...
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
...
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
ừm..//gật đầu//
Em khẽ bước vào đưa mắt nhỏ nhìn ngó khắp nơi rồi dừng lại trên thân thể 1 người phụ nữ
Em có thể thấy được chút tia sáng loé lên trong ánh mắt bà dường như thấy một thứ gì đó tuyệt vời lắm vậy
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
D...Dịch Hằng
Bà ấy yếu ớt lên tiếng tay run run đưa về phía em
đúng! Bà ấy là mẹ của em người mẹ lần đầu em gặp mặt
à... Không phải lần đầu
Trước đó khoảng 2 năm em đã thấy người phụ nữ này rồi
Khi đó hình như bà ấy đang chạy trốn khỏi một thứ gì đó thì phải
chạy khỏi thứ gì nhỉ?
à... Là cha em
Còn nhớ lúc đó cha đuổi kịp rồi giật tóc bà ta lại rồi kéo tóc bà ta vào căn phòng này rồi khoá chặt
Không biết có truyện gì xảy ra trong đó nhưng những tiếng gào thét tuyệt vọng kia làm em hoảng sợ biết bao nhiêu
quay trở lại hiện thực
Em quỳ nhẹ 1 chân xuống nhẹ chạm vào mái tóc mẹ
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Mẹ ơi chúng ta có giống nhau không ?
Có vẻ câu hỏi của em hơi bất ngờ nên bà ấy ngơ ra một lúc rồi cười nhẹ
Bà ấy nhẹ đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt của em
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Giống... đúng là rất giống//lẩm bẩm//
bà ta lẩm bẩm nhưng ánh mắt càng mơ hồ
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
So với ta con trông giống cha con hơn
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
..?..
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Giống...cha?
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Phải
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
đôi mắt này nhìn y hệt ông ta lúc trẻ cái lúc mà ba con đang tán tỉnh ta
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
ánh mắt dịu dàng biết bao//mỉm cười//
Bà ấy như đang hồi tưởng điều gì đó
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Nhưng...//ngưng cười//
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
//nghiến răng nghiến lợi// vì nó mà ta phải ở đây
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Vì nó
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
VÌ NÓ!!
Bà ấy như mất kiểm soát gào lên rồi vươn tay muốn chọc rách mắt em
Phản ứng kịp em vội vàng lùi lại kinh hãi nhìn bà
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Vì nó mà ta phải ở đây//gào lên//
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Bị nhốt như một con vật!
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Tên khốn khiếp đó làm ta có thai rồi mang ta về nhốt ở đây
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
17 năm
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Là 17 năm đó
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
thanh xuân của ta!!
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Tại sao??
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Tại sao ngươi lại được sinh ra??
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
đáng lẽ ngươi không nên sinh ra
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Thứ xui xẻo!
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
THỨ RÁC RƯỞI!!
bà ta gào lên hét về phía em như muốn ăn tươi nuốt sống chính con đẻ của mình
Tiếng leng keng của chiếc xích vang lên từng đợt theo tiếng gầm của bà ta
Quản gia
Quản gia
Ph...phu nhân xin hãy bình tĩnh//hoảng loạn//
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Câm mồm!//gào lên//
người hầu
người hầu
//kinh hãi//
người hầu
người hầu
Gọi...gọi Trần tổng tới mau!!!
đám người chạy loạn lên tìm cha tôi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//chua xót// mẹ à..con-
Chưa nói hết câu bà ta đã ngắt lời em
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
AI LÀ MẸ MÀY!
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//sững người//
Hoảng loạn vương trên ánh mắt ngày càng tăng cảm xúc hỗn độn trào dâng hoá thành những viên kim cương chảy ra từ hốc mắt em
Em nhìn bà mà chua xót tim như bị đâm ngàn mũi dao đau tới không thở nổi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
C..con
Không nói nên lời từng hạt kim cương cứ thế tuôn trào tầm nhìn nhoè đi cố vịn vào cửa
người hầu
người hầu
Tr..Trần tổng
Người hầu hoảng hốt nhìn người đàn ông sau lưng em
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
...
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
Em lại nghịch nữa rồi//cười như không cười//
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
//đặt tay lên vai em// con về phòng đi ra và mẹ con sẽ tự giải quyết
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//nhìn ông với đôi mắt ngấn lệ//
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
//không thèm liếc nhìn//
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
V..vâng//rời đi//
em không rõ những thứ gì đã xảy ra với mẹ nữa
Chỉ nghe thấy những tiếng roi da quật mạnh
Tiếng gào khóc tuyệt vọng
Và tiếng an ủi giả tạo của cha em
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
Ngoan nào~em làm con sợ rồi
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
Cút ra đừng đụng vào tôi//chống cự//
Chát
Chát
Chát
Vũ Đình Phượng
Vũ Đình Phượng
//ôm mặt//
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
bé con đừng hư như vậy chứ
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
Em phải nghe lời anh...
Trần Hoàng Lưu
Trần Hoàng Lưu
Vì chúng ta là vợ chồng mà
___________________________
Hot

Comments

⋆˚࿔𝙆𝙣𝙜𝙖𝙣 𝙣𝙚🎧𝜗𝜚˚⋆

⋆˚࿔𝙆𝙣𝙜𝙖𝙣 𝙣𝙚🎧𝜗𝜚˚⋆

Ê hơi qus r đó nha 😡

2025-04-21

0

bóng đèn của Kiệt Hằng

bóng đèn của Kiệt Hằng

Nếu là rác thì đừng vứt nha bà,cho tui đi

2025-05-05

0

bóng đèn của Kiệt Hằng

bóng đèn của Kiệt Hằng

Chắc chx để tui đi đồn nè

2025-05-05

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play