Tống Á Hiên nước mắt đã ướt nhẹp hai bên má ửng hồng, hai tay thon dài trắng nõn liên tục muốn kéo khóa quần xuống, nhưng liên tục bị Lưu Diệu Văn ngăn lại
Lưu Diệu Văn
Đừng bỏ ra, thầy Tống, em sẽ buồn đó!
Lưu Diệu Văn
Thầy không thích quà của em sao? * đáng thương *
Tống Á Hiên
Ức...a... ưm...th- thích cái đầu cậu... ha...hức!
Thứ bên dưới liên tục đập vào hai bên tường thịt ẩm ướt, dịch nhờn trào ra, làm ướt cả đũng quần âu của Tống Á Hiên
Thớ thịt mềm đỏ au tê rần, trán Tống Á Hiên ướt đẫm mồ hôi, đầu lưỡi hồng hào hé ra, y liên tục thở gấp, tiếng rên rỉ khe khẽ rồi lại ngân dài
Sướng đến mức da đầu đều tê dại, lý trí của Tống Á Hiên hoàn toàn sụp đổ
Sao hai người lại đi đến bước này?
Đầu năm học, Lưu Diệu Văn là học sinh Tống Á Hiên yêu thương lại tín nhiệm nhất. Hắn là một tên nhóc năng động, thân thể tốt, thành tích học tập cực kỳ xuất sắc, nhan sắc cực phẩm
Ban đầu, Lưu Diệu Văn nhét vào tay Tống Á Hiên một đống bài tập đã hoàn thành, hiện tại, Lưu Diệu nhét vào huyệt hồng béo múp của Tống Á Hiên cái thứ quái đản kia mà không chút lưu tình
Lưu Diệu Văn
Rên lớn như vậy, thầy Tống thật sự thích quà của em! * cười vui vẻ *
Tống Á Hiên trừng mắt
Lưu Diệu Văn xem đến thỏa thê, cúi xuống thô bạo ngậm lấy bờ môi đỏ căng mọng của Tống Á Hiên, lưỡi mạnh mẽ tách hàm răng trắng sáng đều đặn
Lưu Diệu Văn hôn đến mức cuống lưỡi đỏ au của Tống Á Hiên mỏi nhừ, nước miếng nhờn dính chảy xuống bên khóe môi
Tiếng môi lưỡi giao thoa làm gương mặt nhỏ trắng ngọc của Tống Á Hiên đỏ bừng
Đầu lưỡi hắn liên tục quét qua khoang miệng nhỏ thơm ngọt như kẹo
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống thật ích kỷ!
Lưu Diệu Văn
Ăn kẹo cũng không cho em một viên! * phụng phịu *
Tống Á Hiên bị hôn đến phát ngốc, không nhận ra Lưu Diệu Văn đã kéo hai tay mình ra sau ghế, trực tiếp kéo cà vạt trên cổ xuống trói lại
Tống Á Hiên
A...c- cậu làm gì vậy?? * kinh hãi *
Lưu Diệu Văn không đáp, nhanh tay kéo khóa quần âu của Tống Á Hiên tụt xuống, cặp đùi trắng mềm non nớt mềm mại lộ ra, đùi trong đã ướt nhẹp
Tống Á Hiên ngửa cổ rên lớn, chân đạp lung tung xuống sàn, bạch dịch chảy xuống mặt ghế, thấm ướt cả quần nhỏ màu trắng thuần khiết
Lưu Diệu Văn kéo ra, huy*t hồng đỏ au múp míp liên tục ọc ra d*m d*ch trắng đục, mị thịt thống khổ co rút
Sợi dây ngắn màu hồng bị kéo ra, thứ tròn tròn dính đầy dịch nhờn dính nhớp rơi xuống sàn, vẫn còn kịch liệt rung lên
Tống Á Hiên sắp đạt cực khoái, đột nhiên cảm thấy trống rỗng, vừa ngứa ngáy lại khó chịu, y đáng thương giở giọng oán trách
Tống Á Hiên
Hức...c- cậu sao lại lấy nó ra chứ? * nấc lên *
Tống Á Hiên
Ưm...kh- khó chịu quá...a...
Lưu Diệu Văn
Cầu xin tôi đi!
Tống Á Hiên khổ sở ngước mắt lên
Bên dưới ngứa ngáy đến cực điểm, khát cầu nam nhân mau chóng cắm vào
Tống Á Hiên mím chặt môi không dám thừa nhận, chỉ cố gắng kẹp chặt hai đùi mà ma sát qua lại, bản thân không ngừng nức nở, còn nấc lên vài cái
Lưu Diệu Văn mềm lòng cúi xuống, áp mặt vào giữa hai chân của Tống Á Hiên, hướng đến khe thịt lấm lem dịch trắng t.ục t.ĩu liếm một cái
Tống Á Hiên kinh hoảng hét lên, điên cuồng giãy giụa như cá mắc cạn
Tống Á Hiên
Kh- không được... quá bẩn...a... ưm...!! * la lớn *
Lưu Diệu Văn
Không bẩn, thầy Tống thực thơm, thực ngọt!
Tống Á Hiên khóc đến thảm thương, thân thể mềm nhũn như cọng bún, cay đắng chấp nhận số phận bị học sinh của mình chơi hỏng
Comments
liu love song
ra chap mới đi TG
2025-01-26
2
Lưu Diệu Văn
hóng ~~~~~~
tác giả mau ra chap mới
2025-01-28
1
Kh Lih
ngon từ thịt ngọt từ xương 🤤
2025-01-26
19