[001x456] Young-il X Gihun

[001x456] Young-il X Gihun

Bản nháp

Đã ba năm kể từ ngày anh chiến thắng trò chơi đấy
Số tiền mặt được dùng vào việc tìm kiếm ngọn nguồn trò chơi
Một phần của nó được anh ấy đem cho người bà nhà bên, mẹ của bạn anh
Và phần còn lại là khoản nuôi dưỡng và học phí cho đứa con mà anh vừa nhận nuôi
Đứa nhỏ thực sự có ánh mắt giống mẹ nó, điều khiến anh nghẹn lòng mỗi lần nhìn
Và giờ đây, khi đang đứng trên vách đá, gió lùa qua mặt anh, có vị lạnh như lúc cuộc trò chuyện cuối cùng của anh với cô ấy
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Ôi, chết tiệt...
Gi-hun vò đầu, điếu thuốc trong tay anh không bắt lửa dù anh có cố gắng châm nó
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Thật xui xẻo làm sao'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Giá như mình biết rằng gói giấy hãng này hút ẩm nhiều chết tiệt'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Haha...
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Giàu rồi mà xem ra tôi có khá khẩm gì hơn đâu...
Anh lẩm bẩm, phun điếu thuốc xuống nền đá, giẫm lên nó
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
(đột ngột cảm thấy bực mình)
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
(hít sâu)
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
AHHHHH!!!!
Anh hét toáng lên trước khoảng không trước mặt
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
ĐỒ KHỐN KIẾP VÔ DỤNG!!!!
Cơn sóng gầm lên đáp lại
"ĐỒ KHỐN KIẾP VÔ DỤNG"
Chỉ để cuối cùng anh mệt nhọc ngã người ra xuống
Cơn sóng giống như anh, chậm chạp vỗ bùng vào vách đá, rồi lại quay lại sự im lặng đều đều đầy vẻ chế giễu của nó
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Ga-yeong'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Đúng rồi, Ga-yeong. Không biết hiện tại con bé như nào rồi'
Anh lật đật mò mẫm túi áo khoác, tìm kiếm chiếc điện thoại mới
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Mới mua mà...Hầy...Lại vỡ màn hình rồi, xem ra mình vẫn quen dùng loại đặt bàn hơn'
Nhìn chiếc điện thoại sứt một góc, anh thở dài, ngón tay di chuyển lên để chuẩn bị ấn số
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Nhưng liệu giờ này con bé còn thức không nhỉ?'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Không đâu, mình chắc chắn đã kiểm tra giờ trước khi đến đây'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Vẫn còn khá sớm. Hi vọng con bé chưa ngủ'
Mặt trời đang dần đi lên khỏi vách đá. Vì chênh lệch múi giờ giữa hai đất nước, Gi-hun mỗi lần gọi đến đầu dây bên kia đều rất cẩn thận
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
(thấp thỏm)
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Không biết mình có làm phiền con bé không. Còn Eun-ji nữa, nếu cô ấy lại cúp máy con bé trước khi mình kịp làm gì...'
Anh ấy đã ấn xong số cuộc gọi đến
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
(hít sâu, làm tư thế như vừa nãy mới hét lên, quyết tâm nhấn nút cuộc gọi)
Nhạc chuông điện thoại reo lên, bắt đầu chạy bài hát con gái anh yêu thích
"Đưa tôi đến mặt trăng"
"Và để tôi vui chơi giữa các vì sao"
"Hãy cho tôi thấy mùa xuân..."
"Nói cách khác, nắm lấy tay tôi..."
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Cố lên nào Gi-hun, mình nên nói gì trước với con bé đây...À, không hoảng, không hoảng loạn'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Gi-hun, mày làm được mà!'
Âm nhạc xoa dịu anh bằng giai điệu nhẹ nhàng của nó, củng cố sự quyết tâm của anh
Rồi tắt ngúm đi với ánh sáng bật ra trên màn hình điện thoại
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
(Xẹp xuống như một quả bóng xì hơi)
Đầu dây bên kia phát ra giọng nói của đứa trẻ, vội vã hơn bình thường
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Xin chào?
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ai ở đầu dây bên kia ấy ạ?
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Xin chào?
...
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Appa...?
Dáng vẻ tự tin của anh ấy nhanh chóng biến mất ngay lập tức, thoáng qua như cơn gió
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Yeong à...
Loay hoay một hồi, anh nghe thấy môi mình bật ra một câu
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Ừm...dạo này con ổn chứ?
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Nghe thật vô tâm làm sao'
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
'Ôi, con bé sẽ không cho rằng mình chỉ hỏi cho có chứ...'
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Pa, con vẫn sống tốt lắm
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Bên đây mọi người rất nồng nhiệt chào đón khi con vừa chuyển tới
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Con đã nhận nuôi một con cún rất dễ thương
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Và cô bạn mới chuyển tới lớp con...
Cô bé tiếp tục kể về cuộc sống của mình
Giọng nói non nớt để lộ sự hấp tấp trong đó
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
'Mình nhớ pa lắm'
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
'Thật muốn kể pa nghe những gì mình thấy ở nơi này'
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
'Nếu như pa có thể đến gặp mình thì tốt biết mấy'
Cuộc gọi kéo dài thật lâu
Từ phong cảnh châu Âu thơ mộng đến những người hàng xóm tốt bụng
Chỉ không có về tình hình mẹ cô và cha dượng
Cô bé đủ lớn để biết điều đó sẽ gây tổn thương đến người đàn ông
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
...Pa, khi nào pa tới gặp con?
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
!
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Yeong... Được rồi, khi pa sắp xếp xong mọi việc ở đây
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Pa sẽ sớm tới gặp con thôi, Yeong ngoan. Pa yêu con rất nhiều
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Con cũng yêu pa! Vậy nhé, con sẽ chờ pa
Cuộc gọi kết thúc ở đó
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
(luyến tiếc)
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
Ga-yeong [Con gái Gi-hun]
'Pa, một mình phải tự lo thật tốt nhé!'
...
Ở phía bên kia, bàn tay anh buông thõng xuống dưới
Ngón tay anh siết chặt lấy chiếc điện thoại, rồi lại thả lỏng
Màn hình cuộc gọi thông báo kết thúc. Cùng lúc đó, một đợt chuông khác reo lên
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Alo tôi nghe!
Seong Gi-hun
Seong Gi-hun
Được rồi, tôi biết rồi, tôi đến ngay đây
Thông báo tin tức về kẻ tuyển dụng kỳ lạ được tìm thấy ở ga tàu điện ngầm đã được gửi đến
Gi-hun đứng thẳng dậy. Bóng lưng anh đối diện với khoảng không đằng sau
Anh ấy rời đi, không quay lại nhìn
...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play