[Dữ Phượng Hành] Ngoại Truyện
Chương 2
Hành Chỉ
[hơi khựng lại, nhưng rất nhanh nắm thế chủ động, cánh tay siết chặt eo Thẩm Ly, kéo nàng sát hơn]:
Thẩm Ly
[cảm nhận được hơi thở của hắn càng lúc càng nóng, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm]:
Thẩm Ly
Hừm... Chàng không phải vừa khiêu khích ta sao?
Thẩm Ly
Sao giờ lại nhường thế?
Hành Chỉ
[khẽ cười, ngón tay trượt dọc sống lưng nàng, giọng khàn khàn]:
Hành Chỉ
Ta lúc nào cũng có lòng nhường nàng, nhưng... nàng có dám nhận không?
Thẩm Ly
[cười nhạt, ngón tay trượt từ cổ áo hắn xuống ngực, ánh mắt chứa đầy ý cười]:
Thẩm Ly
Nếu đã nhường, Bổn Vương đây không khách khí.
Hành Chỉ
[ngước nhìn nàng, khóe môi cong lên, giọng trầm thấp]:
Hành Chỉ
A Ly à, nàng càng ngày càng lớn gan.
Thẩm Ly
[cúi người, môi ướt qua vành tai hắn, giọng khẽ cười]:
Thẩm Ly
Chẳng phải chàng thích thế này sao?
Nàng chưa kịp nói hết câu thì cả người đã bị nhất bỏng, hắn nhanh chóng mang nàng vào phòng, đóng cửa lại.
Hành Chỉ
[hai bàn tay to lớn đan vào tay nàng, giữ chặt trên giường, hơi thở nguy hiểm]:
Hành Chỉ
Nhưng mà... chủ động quá cũng không tốt đâu.
Thẩm Ly
[bắt đầu phối hợp]:
Hành Chỉ
[cười lạnh, búng tay]
Căn phòng chớp mắt rơi vào bóng tối, Thẩm Ly nhân cơ hội hành động.
Thẩm Ly
[đẩy hắn ngồi dậy, cởi đồ ra]:
Thẩm Ly
Ta không để chàng lấn áp đâu.
Nàng đẩy hắn xuống, hung hãn xé đồ hắn, quăng sang một bên.
Hành Chỉ nhàn nhã nằm bên dưới, hắn mặc nàng tùy hứng một lát, nhưng hắn biết, một hồi nữa thôi, hắn sẽ khiến nàng thở không nổi.
Thẩm Ly
[một tay quấn lấy cổ hắn, môi lướt qua làn da, không kìm được nụ cười khẽ]:
Thẩm Ly
Chàng nghĩ mình vẫn có thể thắng được ta à?
Hành Chỉ
[môi nhếch lên, ánh mắt lấp lánh sự vui vẻ nhưng đầy thách thức, giọng thầm thì]:
Hành Chỉ
A Ly, nàng có vẻ quá tự tin rồi đấy.
Nói rồi, không để nàng kịp phản ứng, Hành Chỉ bất ngờ dùng lực, đẩy nhẹ người nàng ra và lật người, khiến Thẩm Ly bị ép xuống giường.
Giờ đây, hắn đã ở trên nàng, khuôn mặt lạnh lùng nhưng không thể che giấu sự kiềm chế dâng lên.
Hành Chỉ
[giọng khàn khàn, tay giữ chặt tay nàng, ánh mắt như muốn thiêu đốt nàng]:
Hành Chỉ
Nàng nghĩ mình là người duy nhất có thể chủ động sao?
Hành Chỉ
Ta còn chưa bắt đầu đâu.
Thẩm Ly
[bị giữ chặt, đôi mắt lóe lên tia lửa, không thể phủ nhận sự kích thích trong khoảnh khắc này]:
Thẩm Ly
Chàng làm sao được?
Hành Chỉ
[cười nhẹ, dùng sức khiến nàng không thể cử động, khuôn mặt gần như không còn khoảng cách với nàng]:
Hành Chỉ
Đừng thử thách ta quá mức, A Ly.
Hành Chỉ
Cảm giác này... nàng vẫn chưa biết được đâu.
Thẩm Ly
[chợt nghĩ đến gì đó, ánh mắt lóe lên vẻ tinh nghịch]:
Thẩm Ly
Ể, chàng mới sống lại sức lực còn tốt không đấy?
Hành Chỉ
[khựng lại, môi nhếch lên, ánh mắt lộ vẻ hờn dỗi]:
Hành Chỉ
Nàng là đang chê ta đấy à?
Thẩm Ly
[phì cười, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy khiêu khích]:
Thẩm Ly
Ta chê chàng hồi nào?
Thẩm Ly
Nhỡ như sức khỏe chàng chưa tốt mà làm thế này thì...
Comments