“Chào cô, tôi là người đánh giá ẩm thực Chí Mặc, cô biết tôi chứ?” .
Lôi Tiểu Vũ và đầu bếp Hoành vừa nghe tên của vị khách này liền không khỏi ngạc nhiên và hạnh phúc, không ngờ cũng có ngày được gặp ông, ông là người đánh giá ẩm thực rất nổi tiếng, các món được ông đánh giá qua đều tạo nên danh tiếng cho những đầu bếp ấy.
“Chào chú Mặc, cháu tên là Lôi Tiểu Vũ cháu hâm mộ chú lâu rồi đến giờ mới được gặp chú, không còn gì có thể hạnh phúc hơn”.
“Mặc tiên sinh, thật vinh hạnh vì ngài đã đến nhà hàng chúng tôi, con bé phải có phúc phần lắm mới được tiên sinh đánh giá về món ăn nó nấu, Tiểu Vũ mau cám ơn tiên sinh đi con!!”.
Đầu bếp Hoành vừa rồi cảm thấy rất thất vọng về Lôi Tiểu Vũ nhưng bây giờ ông cảm thấy rất tự hào về cô.
Lôi Tiểu Vũ không thể kiềm nén được sự xúc động của mình, những đầu bếp khác nghe tên Chí Mặc mọi người đều chạy ra, trong giới ẩm thực thì không ai không biết đến ông, mọi người đều muốn được mang món ăn của mình ra để cho ông ăn thử và nhận xét.
“Xin lỗi hiện tại tôi không có hứng nữa, nhưng tôi có thể mời cô Lôi đến nấu ăn cho một người được không?”.
“Là ai ạ?” Lôi Tiểu Vũ hồi hộp chờ đợi.
“Là thiếu gia nhà họ Lâm, cậu ấy biến ăn kể từ khi mẹ mất, không ai có thể khiến cậu ấy ăn ngon lại cả, tôi nhận lời của ông Lâm đi tìm những đầu bếp nấu những món mộc mạc như cô Lôi đây, không biết cô có đồng ý thử không?”.
Lôi Tiểu Vũ nghe đến đây liền hạnh phúc vô cùng, cô cũng từng nghe qua vị tiểu thiếu gia này rồi, nếu cô có thể thành công nhất định cô sẽ đổi đời, có tiền ăn sung mặc sướng rồi, cô liền gật đầu đồng ý.
“Lôi Tiểu Vũ, con phải cố lên làm rạn danh chú, con sẽ làm được, chú tin tưởng con lần này”.
Đầu bếp Hoành vỗ vai cô, ông rất kỳ vọng vào cô, không hiểu sao lần này ông lại niềm tin rất lớn, nhất định Lôi Tiểu Vũ sẽ thành công giúp cho cậu thiếu gia kia ăn ngon lại.
….
Sau khi tan làm, Lôi Tiểu Vũ trở về nhà, cô về đến nhà liền chạy vào khoe với mẹ của mình, bà nghe được liền vui mừng vô cùng, chỉ mong cô có thể trở thành một đầu bếp như ba của cô lúc còn sống, xoa đầu Lôi Tiểu Vũ bà mỉm cười.
“Đừng kiêu ngạo, mới thử thôi cũng chưa chắc sẽ làm được, cậu ta là thiếu gia dĩ nhiên người ta sẽ thích ăn những món ngon vật lạ, con thấy đấy ngay cả đầu bếp nổi tiếng cũng không thành công, con nghĩ một nha đầu thối như con ngay cả công thức nấu ăn có sẵn mà chẳng thể nấu được thì đừng kiêu ngạo quá kẻo té đau”.
“Mẹ… mẹ không tin con, con cũng đâu có kiêu ngạo đâu, con sẽ thử sức nếu không được thì thôi chẳng sao cả”.
“Được rồi, đi ngủ đi!!”.
Lôi Tiểu Vũ vui vẻ hôn bà một cái rồi chạy về phòng, cả đêm cô cứ suy nghĩ đến chuyện đó mà không thể ngủ được, không biết ngày mai cô nên ăn mặc như thế nào? Nên thức dậy lúc mấy giờ. Cứ suy nghĩ như vậy cô cảm thấy buồn ngủ và ngủ lúc nào không hay.
“Tiểu Vũ!! Mau dậy, chẳng phải con nói hôm nay sẽ đi nấu ăn đó sao?”.
Thấy cô ngủ nướng quá, mẹ của cô đi vào gọi.
“Hả?? mấy giờ rồi vậy mẹ?”.
Lôi Tiểu Vũ tốc chăn ngồi dậy, chưa kịp nghe bà trả lời cô đã chạy vào phòng vệ sinh cá nhân, tắm rửa, sau khi chuẩn bị xong cô nhìn lên đồng hồ, mới sáu giờ rưỡi thôi, cô chuẩn bị chỉ có nữa tiếng, vẫn còn sớm mà cô tưởng đâu chín giờ rồi chứ.
“Mẹ.., vẫn còn sớm mà” Lôi Tiểu Vũ cằn nhằn.
“Mẹ chưa kịp nói giờ thì con đã chạy đi chuẩn bị rồi, mà kệ đi có xe ai đó đang đợi trước nhà chắc là người đến đón con đó”.
Lôi Tiểu Vũ liền nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn một chiếc xe hơi bóng loáng, cô liền ôm lấy mẹ mình vui vẻ, tiếng chuông cửa vang lên, Lôi Tiểu Vũ chạy ra mở cửa.
“Chào cô Lôi, tôi đến đón cô đến nhà họ Lâm” một người đàn ông ăn mặc bộ vest đen lịch sự cúi chào cô.
“Được đi thôi!!”.
Lôi Tiểu Vũ quay lại đưa ngón tay cái lên like cho bà một cái, mẹ của cô vẫy tay cổ vũ cô, Lôi Tiểu Vũ hồi hộp vô cùng cố gắng lấy lại tinh thần.
Updated 87 Episodes
Comments
❦Changgʚɞ
tr hay mà sao lại ít ng đọc nhỉ
2022-02-06
2