[HieuHuy] Hướng Dương Đẫm Máu!
chapter 2
Bàn ăn lớn trong phòng ăn xa hoa chỉ còn lại tiếng va chạm khe khẽ của dao nĩa và những ánh mắt thấp thỏm. Mẹ Hiếu hết nhìn đồng hồ lại nhìn sang chồng, vẻ mặt căng thẳng.
Mẹ Hiếu
//giọng run run// Trễ như thế này rồi... sao thằng Hiếu vẫn chưa về?
Ba Hiếu
//Đặt dao nĩa xuống, giọng lạnh lùng// Nó nghĩ nó có thể trốn được mãi sao?
Không ai trả lời. Căn phòng chìm trong bầu không khí nặng nề.
Ở một nơi khác, Hiếu đang ngồi trên sân thượng. Ánh đèn thành phố phía xa lấp lánh như hàng vì sao rơi xuống mặt đất. Bên cạnh cậu là anh cười khúc khích, đôi mắt sáng lên khi kể một câu chuyện ngớ ngẩn nào đó.
Trần Minh Hiếu
//Cậu tựa vào vai anh//
Hơi ấm của người cậu yêu xoa dịu tâm hồn đang tổn thương. Ở đây cậu không cần nghĩ về ánh mắt đầy uy quyền của bố hay sự lo lắng của mẹ. Ở đây cậu chính là chính mình.
Ngô Kiến Huy
//Khẽ véo má Hiếu// Này, đừng có mặt ủ mày chau nữa
Ngô Kiến Huy
Em biết không, khi em cười, cả thế giới như sáng lên đấy
Trần Minh Hiếu
*Bật cười dù ánh mắt vẫn còn đỏ hoe
Trần Minh Hiếu
//cậu siết chặt tay anh//
Trần Minh Hiếu
không có gì..chỉ là, em cảm ơn..
Ngô Kiến Huy
cảm ơn gì chứ thằng nhóc này //giọng nói dịu dàng//
Trần Minh Hiếu
*khẽ cười nhẹ
Hiếu bật cười. Thầm nghĩ - dù ngoài kia có bao nhiêu sóng gió, chỉ cần một nơi như thế này, cậu sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Trở lại biệt thự, thời gian dần trôi, nhưng bữa tối vẫn chưa kết thúc. Không phải vì đồ ăn nhiều hay câu chuyện kéo dài, mà vì không ai có tâm trạng đứng dậy.
Mẹ Hiếu
//đặt tay lên ngược lo lắng// Trời khuya rồi.. Sao nó không gọi về lấy một cuộc? Ông à không lẽ nó..
Ba Hiếu
//cắt ngang giọng sắc lạnh// nó cứng đầu như vậy, em còn là gì?
Ba Hiếu
Chỉ là một đêm bên ngoài, nó nghĩ nó có thể làm gì được tôi sao?
Trần Đăng Dương
//ngước lên giọng thấp nhưng kiên định// bố à bố nghĩ cho anh Hiếu thử xem
Trần Đăng Dương
còn mẹ nữa mẹ không phải lo chẳng phải Anh Hiếu bảo đêm nay sẽ không về à
Mẹ Hiếu
ờ..ừm //siết chặt lòng bàn tay//
Bố Hiếu nheo mắt, nhìn con trai, rồi khẽ thở dài. Nhưng không ai biết trong lòng ông nghĩ gì
Vẫn là nơi đó, Hiếu vẫn dựa vào vai Huy, Ánh mắt lơ đăng nhìn những ánh đèn xa xăm của thành phố.
Ngô Kiến Huy
Em có chắc là muốn ở đây cả đêm không? Gia đình em chắc đang bấn loạn lên rồi //Giọng pha chú đùa cợt//
Trần Minh Hiếu
//cậu nhắm mắt, khẽ cười//
Trần Minh Hiếu
*Thì thầm. Bấn loạn lên thì đã sao? Chưa từng có ngày nào em sống vì bản thân mình.. chỉ một đêm thôi, em muốn quên đi tất cả
Huy im lặng một lát rồi nhẹ nhàng đặt lên bàn tay Hiếu.
Ngô Kiến Huy
//Nhẹ giọng// Vậy thì một đêm nay, cứ để anh làm thế giới của em
Trần Minh Hiếu
//nhìn anh rồi cười//
Tiếng cười khẽ vang lên trong màn đêm, hòa vào ánh đèn thành phố rực rỡ. Trong khi đó ở căn biệt thự xa hoa, một đêm dài không ngủ đang bắt đầu.
Hiếu ngồi bên mép giường, cúi đầu buộc lại dây giày.
Huy vẫn còn quấn trong chiếc chăn mỏng, chống khuỷu tay nhìn Hiếu, giọng còn vương vấn chút ngái ngủ
Ngô Kiến Huy
//ngáp nhẹ, nhưng ánh mắt dán chặt vào Hiếu// Em chắc là muốn về sớm vậy sao?
Hiếu dừng lại một chút, tay siết chặt dây giày, khẽ thở dài
Trần Minh Hiếu
//nhìn xuống sàn, giọng trầm hẳn//
Trần Minh Hiếu
Em không thể trốn mãi được
Trần Minh Hiếu
Dù thế nào, đó vẫn là nhà của em
Ngô Kiến Huy
Anh không bảo em sợ, nhưng anh sợ.. Nếu quay về đấy, em phải chịu tổn thương một lần nữa
Trần Minh Hiếu
//Cậu mím môi, trong lòng có chút dao động//
Cậu biết chỉ cần nói một câu thôi Huy sẽ giữ cậu ở lại, sẽ không để cậu quay về những áp lực kia. Nhưng.. cậu không thể làm thế.
Trần Minh Hiếu
Em phải mạnh mẽ, phải đối diện với họ... Vì em không thể để cho họ nghĩ rằng tình yêu này là một sai lầm
Ngô Kiến Huy
//Anh nhìn Hiếu rồi cuối cùng buông một tiếng thở dài//
Ngô Kiến Huy
Dù có chuyện gì xảy ra, anh vẫn luôn ở đây, Đừng quên điều đó
Hiếu nhắm mắt lại, tận hưởng hơi ấm quen thuộc lần cuối, rồi chậm rãi đứng dậy
Trần Minh Hiếu
vâng em biết mà //ôm lấy anh//
Và rồi, Hiếu bước ra khỏi căn hộ, để lại phía sau Huy vẫn lặng lẽ nhìn theo.
Đoạn đường phía trước có lẽ rất khó khăn, nhưng ít nhất, Hiếu biết mình không còn đơn độc
Haizz Cánh cổng sắt chạm khắc tinh xảo từ từ mở ra để lộ con đường trải đá dẫn vào căn biệt thự. Hiếu bước vào lòng nặng trĩu từng bước chân vang lên rõ mồn một trong không gian yên tĩnh đến đáng sợ.
Vừa bước vào sảnh lớn, cậu đã thấy cả gia đình chờ sẵn. Mẹ cậu ngồi trên ghế sofa đôi mắt lo lắng. Bố đứng ngay chính giữa, tay đút vào túi quần, ánh mắt lạnh như băng. Em trai ngồi ở một góc lặng lẽ quan sát.
Ba Hiếu
Cuối cùng cũng biết đường về à? //giọng trầm, đầy uy quyền//
Hiếu đứng thẳng lưng cố giữ bình tĩnh.
Trần Minh Hiếu
Con chỉ cần một chút thời gian để suy nghĩ
Mẹ Hiếu
Hiếu? Con có biết đêm qua mẹ đã lo như thế nào không?
Mẹ Hiếu
Con có biết bố con giận ra sao không?
Ba Hiếu
//cười nhạt cắt ngang lời bà//
Ba Hiếu
Đừng hỏi nó. Rõ ràng nó không quan tâm chúng ta nghĩ gì
Ba Hiếu
nó chỉ quan tâm đến thằng nhãi đó thôi!
Trần Minh Hiếu
Nếu bố đang nói đến anh Huy.. thì đúng con quan tâm anh ấy.
Không khí trong phòng như đóng băng. Mẹ cậu thở hắt ra lắc đầu tuyệt vọng. Em trai khẽ rùng mình, còn bố anh mắt ông tối sầm lại. Nguy hiểm hơn bao giờ hết
Ba Hiếu
//Bước lên một bước giọng trầm đe dọa// Vậy thì nghe cho rõ đây, Hiếu. Nếu con còn dính dáng đến nó... thì đừng mong tiếp tục làm con trai ta
Hiếu sững lại. Tim cậu như thắt lại trong lồng ngực.
Trần Minh Hiếu
//Cậu nhìn thẳng vào mắt bố, rồi hít sâu một hơi//
Trần Minh Hiếu
Vậy nếu con không thể từ bỏ anh ấy... thì sao? //Giọng run nhưng kiên định//
Căn phòng chìm vào im lặng. Trận chiến thực sự...giờ mới bắt đầu
Ba Hiếu
Nếu con không thể từ bỏ... vậy thì con tự quyết định đi, giữa gia đình này và nó!
Trần Minh Hiếu
//Cậu cắn chặt răng cảm giác trái tim mình như bị bóp nhẹt//
Mẹ Hiếu
Anh! sao anh có thể nói với con như vậy? //lập tức xen vào//
Ba Hiếu
//liếc sang bà// Nếu cô còn coi nó là con trai mình, thì cô nên dậy dỗ lại nó đi. Tôi không chấp nhận một đứa con phá hỏng thanh danh gia đình!
Trần Minh Hiếu
Tại sao bố cứ phải biến chuyện thành một sự sỉ nhục?
Trần Minh Hiếu
Yêu một người có gì sai?
Ba Hiếu
Sai hay không, không quan trọng
Ba Hiếu
Quan trọng ta có chấp nhận hay không
Ba Hiếu
Gia đình này có danh tiếng có địa vị
Ba Hiếu
người ngoài sẽ nói gì khi biết chuyện này?
Hiếu cắn môi mắt đỏ hoe nhưng cậu không muốn rơi nước mắt trước mặt bố
Ba Hiếu
Đó là điều con nên làm. Một ngày nào đó con sẽ hiểu, chẳng có tình yêu nào đáng để con hy sinh tất cả
Hiếu đứng đó, lòng trống rỗng. Cậu biết, dù có nói gì lúc này, cũng không thể thay đổi được tư tưởng của bố.
Em trai cậu, người vẫn im lặng từ đầu, cuối cùng cũng lên tiếng, giọng khẽ khàng nhưng rõ ràng
Trần Đăng Dương
Nếu anh Hiếu thực sự phải chọn... thì bố có chắc anh ấy sẽ chọn gia đình này không?
Ba Hiếu
//quay sang Dương giọng lạnh lùng// ý con là gì?
Trần Đăng Dương
Ý Con là… bố chưa bao giờ thực sự hiểu anh Hiếu. Nếu bố ép anh ấy đến bước đường cùng, chưa chắc anh ấy sẽ chọn con đường mà bố muốn. //nhìn thắng vào mắt bố//
Ba Hiếu
vậy thì cứ để nó tự quyết định đi
Ba Hiếu
Nhưng hãy nhớ cho kỹ. một khi nó đã chọn... sẽ không có đường lui
Hiếu cảm thấy tim mình như rơi vào khoảng không. Cậu chưa bao giờ muốn phải đứng giữa hai lựa chọn tàn nhẫn như thế này. Nhưng nếu đây là điều bố cậu muốn… cậu sẽ phải đối diện với nó.
Bữa sáng chưa kịp bắt đầu… nhưng cậu biết, cuộc chiến này sẽ còn kéo dài.
Cái gì cũng đu. Đu sà còn được
hẹc hẹc
Cái gì cũng đu. Đu sà còn được
🐥🌀
Comments
Mãi iu 2H ( iu bé Bắp NKH 🌽 )
Ôi anh Dương có thể nói lưu loát rồi, nói câu nào câu nấy tuyệt vời
2025-02-09
1
🍼🌻𝚎𝚋𝚎
ơ..ai mà siu thế :))),dạy hết khờ r con bống ngày xưa đã khác
2025-02-09
1
Mãi iu 2H ( iu bé Bắp NKH 🌽 )
Có, chính là nó tình yêu của hai anh
2025-02-09
0