chap3:Năm 18 tuổi -lời tỏ tình bị phũ phàng

Đến ngày em quyết định nói hết tất cả
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi nhớ trận mưa năm ấy
Hôm đó, trời mưa rất lớn.Những giọt nước mưa lạnh buốt trút xuống mặt đường,tựa như em đang trút hết lòng mình
Em chạy đuổi theo cậu,trái tim đập thình thịch trong lồng ngực
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hải Đăng...Hải Đăng đừng chạy nữa,đừng chạy nữa mà.Tớ có chuyện muốn nói
Hải Đăng cuối cùng cũng dừng lại,nhưng không quay đầu lại nhìn em.Giọng cậu lạnh lùng cất lên giữa những tiếng mưa rơi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Nói.Tôi cho cậu 5 phút
Em hít một hơi sâu,gom hết can đảm của bản thân đã tích góp suốt một năm qua
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tớ thích cậu
Em hét lớn,có lẽ vì sợ tai cậu không thèm nghe hay do sợ tiếng mưa quá lớn?
Hải Đăng cuối cùng quay lại nhìn em,ánh mắt chẳng có chút ngạc nhiên nào, mà chỉ chứa một sự lạnh nhạt đến tàn nhẫn
Cậu cười nhạt
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu thích tôi?Thì sao? Tôi không có hứng thú với thứ tình cảm này của cậu.Đừng tự mình đa tình nữa
Tim em như bị chính tay cậu bóp nghẹt
Nhưng em vẫn không cam lòng, giọng nói có chút run rẩy
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tớ biết,tớ biết cậu có thể chưa thích tớ,nhưng...cậu cho tớ một cơ hội thôi có được không?
Cậu cắt ngang lời em,ánh mắt sắc lạnh
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu phiền quá rồi đấy Hùng Huỳnh.Tôi không bao giờ thích cậu,mãi mãi cũng sẽ không thích cậu.Đừng lãng phí thời gian
Một nhát dao đâm thẳng vào tim em
Em cứng đơ tại chỗ,bàn tay siết chặt thành nắm đấm
Mưa vẫn rơi,nhưng em không còn cảm nhận được cái lạnh của nó nữa
Cuối cùng,em cười nhạt,một nụ cười đầy chua xót
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Được tớ hiểu rồi
Em quay lưng rời đi, bước chân chậm rãi mà nặng nề
Lần này,em sẽ không chạy theo cậu như cái đuôi nữa
Em sẽ sống vì chính bản thân em
Sau ngày hôm đó,em không còn xuất hiện trước mặt cậu nữa.Lễ tốt nghiệp cũng chẳng có mặt em tham gia
Chẳng còn những dòng tin nhắn quan tâm, không còn những lần lặng lẽ đứng chờ, không còn những hành động ngốc nghếch dành cho người không yêu mình
Em quyết định đi du học,rời khỏi nơi này,rời bỏ quá khứ đau thương
Trước khi đi,em chỉ gửi một tin nhắn nhỏ cho cậu
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
📱 Hải Đăng,tớ không thích cậu nữa, cũng chẳng xuất hiện ở nơi cậu có mặt nữa
Nhắn xong em thẳng thừng chặn cậu
Xoá hết cuộc trò chuyện,như xoá hết mảnh tình đơn phương đau khổ này
Em không biết rằng,sau khi em rời đi ánh mắt cậu đã có chút dao động
Nhưng có lẽ đã quá muộn,muộn đến nỗi trái tim em đã tan nát
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Ngoan,cậu đã chịu khổ rồi.Từ giờ không ai có thể khiến tôi đau khổ nữa
Cuối cùng,em cũng đã có câu trả lời mà thật sự mong muốn
7 năm sau
Em trở về, chẳng còn là cậu thiếu niên năm nào luôn chạy theo cậu
Em giờ đây đã trưởng thành,mạnh mẽ, chẳng còn ngu ngốc dâng trái tim của mình cho một người không biết trân trọng
Em và cậu đã vô tình gặp lại nhau trong một buổi tối lạnh giá,nơi ánh đèn mờ ảo phán chiếu trên con đường ẩm ướt.
Em chẳng còn là người sẽ yếu đuối đứng sau lưng quan sát cậu, không còn là người sẽ cúi đầu trước cậu mỗi khi cậu nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng
Em giờ đây đứng thẳng,ánh mắt kiên định, nhìn chằm chằm vào mắt cậu
Cậu nhìn em,ánh mắt mang chút ngạc nhiên, một chút khó hiểu.
Thật sự,cậu thiếu niên năm đó,giờ đã trở thành một người đàn ông khiến cậu không thể không để ý đến
Đỗ Hải Đăng-A trội
Đỗ Hải Đăng-A trội
Hùng Huỳnh,lâu rồi không gặp có vẻ em không có gì thay đổi
Cậu mở lời, không phải là sự lạnh lùng như từng ấy năm về trước, mà có chút ngập ngừng
Em không đáp ngay, chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt đầy tự tin
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Nhưng thật ra tôi đã thay đổi rất nhiều
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Anh có còn nhớ đêm mưa năm ấy không, chính tại con đường này đây, tôi đã tỏ tình anh.Thật sự là việc làm ngu ngốc chứ?Đừng lo, tôi không còn là Hùng Huỳnh trước đây, không lẽo đẽo theo anh nữa
Đỗ Hải Đăng-A trội
Đỗ Hải Đăng-A trội
Em..?
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Phải là tôi.Một con người mạnh mẽ hơn, không còn đuổi theo người không yêu mình
Đỗ Hải Đăng-A trội
Đỗ Hải Đăng-A trội
Em không thấy hối hận sao?
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Đương nhiên là hối hận.Hối hận vì đã thích anh sâu đậm đến vậy.Nhưng,giờ đây tôi đã biết phải nên yêu lấy bản thân mình trước
Đỗ Hải Đăng-A trội
Đỗ Hải Đăng-A trội
Vậy là?Em đã thay đổi rồi
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Cũng không hẳn.Chỉ là tôi đã đá một người không xứng đáng để ở trong kí ức của tôi
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Thôi, tôi về
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Chúc anh hạnh phúc
Nói xong,em quay người rời đi
Em nhận được một cuộc gọi từ gia đình.Em không ngờ rằng, đó chính là điều làm thay đổi cuộc sống của em
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
📞Alo?Con nghe
Ba nhỏ của em
Ba nhỏ của em
📞Con trai,gia đình ta đã sắp xếp xong chuyện hôn nhân của con rồi.Con đã có vị hôn phu rồi
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
📞Cái gì?Vị hôn phu gì?
Ba nhỏ của em
Ba nhỏ của em
📞 Phải phải.Là một người rất có quyền thế,họ đã đồng ý gặp mặt rồi.Con sẽ được gặp cậu ta sớm thôi
Ngày hôm sau,gia đình tổ chức một buổi gặp gỡ với vị hôn phu của em.Em chẳng thể tin được rằng hôn nhân của mình cũng bị sắp xếp
Khi cánh cửa mở ra,em không thể tin vào mắt mình.Người đứng trước mặt em, người với danh hiệu -vị hôn phu của em-Đỗ Hải Đăng
Hot

Comments

상어는 곰을 좋아한다🦈🐻

상어는 곰을 좋아한다🦈🐻

Rồi t bt cốt truyện sau và người phải gả rồi

2025-05-04

0

Dori

Dori

Hỉu ờiiii hỉu ờii hahahaha

2025-04-16

0

Dori

Dori

Anh nhớ câu "mãi mãi không bh thik cậu " của anh nhé Đu Đủ ,rồi a phải hối hậnnn🖕🖕🖕

2025-04-16

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play