[Doogem]Từng Vứt Bỏ Em,Giờ Có Hối Hận Không?

[Doogem]Từng Vứt Bỏ Em,Giờ Có Hối Hận Không?

past by Hung Huynh (1)

tác giả
tác giả
Intro nên cho bé Hùng tự nói về cuộc đời của bản thân,từ "cậu ấy"có thể lập lại nhiều nhưng mong các độc giả yêu thông cảm ạ.Cam xa mi taa
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Huỳnh Hoàng Hùng-O
Tôi tự hỏi bản thân mình từng yêu một người nhiều như thế nào?
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Để tôi, tôi kể cho anh nghe năm tôi 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi là Hùng Huỳnh một thiếu gia của gia đình khá giả tôi đem lòng yêu cậu ấy, nhưng cậu ấy coi tôi như không khí
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi ở năm 17 tuổi,đơn phương yêu cậu ấy.Tôi chẳng dám thổ lộ đâu, tôi chỉ có thể lén lút dõi theo bóng lưng của cậu ấy.Khi cậu ấy cười,trái tim tôi lại rộn ràng
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Mỗi sáng đến trường, tôi luôn cố đến sớm chỉ để có thể "chạm mặt"cậu ấy
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi cố đi ngang lớp cậu ấy, tỏ như chỉ là tình cờ gặp,nhưng thật sự tôi đã đứng đó từ lâu
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Chào buổi sáng, Hải Đăng
Em cười tươi,ánh mắt sáng rỡ nhìn cậu
Cậu chỉ liếc qua,gật đầu hờ rồi lướt qua em đi vào lớp
Em chẳng buồn vì điều đó.Chỉ cần được nhìn thấy cậu, được nghe cậu đáp lại một chữ,em đã mãn nguyện rồi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi vậy mà lại không buồn tí nào đâu, Hải Đăng
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi biết cậu ấy thích ngọt, nên tôi đã tập tành học hành làm mẻ bánh ngọt tặng cậu ấy
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi làm trong cả ngày chủ nhật, người ngợm thì đầy bột mì,nhưng tôi lại rất vui
Sáng thứ 2
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hải Đăng, Hải Đăng*chạy theo*
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu đứng lại
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu không biết bản thân mình phiền thế nào à?
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu đừng đu bám theo tôi nữa
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
A Hải Đăng đừng nói thế ạ, Hùng có làm bánh ngọt tặng Hải Đăng nè*đưa hộp bánh ra trước mặt cậu*
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
*thẳng tay ném vào thùng rác*
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Tôi từ giờ không thích ngọt,cậu đừng phí công,phí sức*bỏ đi*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
*ngồi thụp xuống đất*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hức...hức...*oà khóc*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Sao chứ...sao chứ*mắt đỏ hoe*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Mình vậy mà lại phiền phức hả*thút thít*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hùng Huỳnh, chẳng qua là do cậu ấy mệt nên mới nói như thế với mình thôi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Mình không được bỏ cuộc*đứng lên*
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Đối với tôi,cậu ấy còn đáng quý hơn bản thân mình
Hôm đó, trời đổ mưa bất chợt Học sinh trong trường ai nấy đều vội vã tìm chỗ trú, còn không thì cũng có xe đến đón về
Em vậy mà lại lo lắng cho cậu
Em nhìn thấy cậu bước nhanh ra khỏi cổng trường, không mang theo dù.
Chẳng suy nghĩ gì,em vậy mà chạy lao theo,tay cầm thật chặt chiếc dù của mình
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hải Đăng.Đợi tí
Cậu không có ý định dừng lại,thậm chí còn bước nhanh hơn
Mưa xối xả, làm ướt nhẹp chiếc áo sơ mi của em,nhưng em lại chẳng để tâm, giờ đây điều em muốn là đưa được chiếc dù này cho cậu
Đôi giày thể thao giẫm lên mặt đường mưa, từng bước chân mang theo sự hối hả
Cuối cùng, cũng bắt kịp cậu.Em nhanh chóng đưa dù che qua đầu cậu
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Cậu không mang dù, sẽ ướt đấy
Em nói hơi thở có phần gấp gáp
Cậu khựng lại,nhưng không cầm lấy
Cậu liếc nhìn em,ánh mắt hững hờ
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Tôi không cần
Nói rồi,cậu đưa tay hất tay em ra,tay em buông thõng,đứng trơ mắt nhìn cậu đi về phía người con gái xinh đẹp đứng chờ cậu đằng chiếc xe ô tô quý giá
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hoá ra...hoá ra không nhận dù của mình là do cậu ấy có người đón.Vậy mà mình lại làm mất thời gian của cậu ấy*lủi thủi rời đi*
Em mặc kệ cũng không nhặt chiếc dù lên,dầm mưa về nhà
Cậu là ngôi sao bóng rổ của trường,mỗi lần cậu thi đấu đều có rất nhiều người đến cổ vũ
Dĩ nhiên, trong đó không thiếu em
Hôm đó, Hải Đăng bị trẹo chân nhẹ trong trận đấu,dù không nghiêm trọng nhưng em lại lo lắng đến hoảng lên
Ngay lập tức,em đã bỏ buổi thi điền kinh của mình,chạy đến phòng y tế xem cậu ra sao
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Hải Đăng...Cậu có đau lắm không?Tớ đi mua thuốc giảm đau cho cậu nhé*quỳ dưới đất nhìn chân cậu*
Cậu ngồi trên giường bệnh,khoanh tay trước ngực,ánh mắt nhìn em đầy khó hiểu
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu rảnh rỗi đến vậy à?Bỏ cả buổi thi đấu chỉ vì chấn thương nhẹ của tôi?
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Không sao, tớ chỉ là lo cho cậu thôi
Cậu nhìn em một lúc, rồi bật cười,ánh mắt ánh lên vẻ mỉa mai
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Đỗ Hải Đăng năm 17 tuổi
Cậu quan tâm tôi?Lấy tư cách gì chứ
Nói xong,cậu lấy chân còn lại hất em ngã bẹp xuống đất,tập tễnh rời khỏi phòng y tế
Lúc này,em biết bản thân đã yêu cậu, nhưng chẳng dám thừa nhận
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Tôi lại nhớ
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Nhớ về Mùa Giáng Sinh năm đó
Mùa đông năm em 17 tuổi, trường tổ chức buổi tiệc giáng sinh nhỏ.Học sinh trong lớp ai cũng có đôi có cặp,ít nhất cũng có người đi cùng.Duy nhất,chỉ có em chờ đợi một người
Em lấy hết dũng khí gửi tin nhắn cho cậu
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
Huỳnh Hoàng Hùng năm 17 tuổi
⌨️ Cậu có thể cùng tớ đi dạo phố đêm Giáng Sinh được không?
Dù cậu không trả lời,em vẫn mang tia hi vọng nhỏ nhoi
Em chờ
Từ tối cho đến khi phố xá thưa dần,từ lúc trời còn rực rỡ đèn màu đến khi từng cặp đôi tay trong tay nhau ra về
Gió lạnh cắt da,nhưng trái tim nhỏ của em lại lạnh hơn nhiều
Trên đường về nhà,em lại thấy cậu tay trong tay cùng một cô gái xinh đẹp,em thấy họ luyên tha luyên thuyên, trên môi lại còn nở nụ cười
Hot

Comments

vk t/g...đùa thui=))

vk t/g...đùa thui=))

giống em thích ng ta 7năm trời cứ xuất ngày đứng từ xa nhìn anh ấy mỉm cười với bạn bè mà bất giác thấy vui trong lòng đến rồi nhìn thấy chàng trai mình thầm thương vừa đi vừa nắm tay với một cô gái mình chỉ biết đứng lặng lẽ và mỉm cười một nụ cười gượng gạo về thầm chúc phúc cho người con trai ấy hạnh phúc bên người con gái mà anh đã chọn tình đơn Phương 7 năm ngừng tại đây.... ít nhất em cũng yêu anh bằng cả một trái tim và sự Ngây Ngô trong trẻo nhất của một thời thanh xuân...

2025-05-05

0

Kemm

Kemm

giống e r cx đơn phương ngta 6 năm mà hok dám nói, "cậu ấy" cx từng thích e nhưng mà chỉ khác nhau là ko cùng thời điểm

2025-05-05

0

YUN [RHYCAP💐DOOGEM]

YUN [RHYCAP💐DOOGEM]

haha giống em nhưng anh thì đến với anh ấy được còn em thì không ...

2025-05-05

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play