Cậu Mợ Hoàng 2
hôm sau ông bà họ Hoàng cùng với một đám người đem rất nhiều tiền vàng đến nhà em,dẫn đầu chính là Hoàng Đức Duy
thầy lang Nguyễn
mời ông bà và cậu Duy đây vào nhà tôi ngồi cho mát ạ
thầy lang Nguyễn
dạ không biết ông bà Hoàng và cậu Duy đây đến nhà tôi làm gì ạ
ông Hoàng
thú thật là con trai độc nhất của tôi rất mến cậu con trai của thầy lang đây,tôi hôm nay đến để hỏi cưới thằng bé
thầy lang Nguyễn
(bất ngờ)
thầy lang Nguyễn
nhà tôi thật sự có phước mới có cơ hội được lọt vào mắt của cậu Duy đây
thầy lang Nguyễn
nhưng mà dạ thật tình thì cũng gấp quá,nhà chúng tôi cũng hơi bất ngờ,thằng bé Quang Anh nhà tôi cũng còn nhỏ quá tôi sợ nó không làm tốt trách nhiệm của bạn thân (sợ hãi tìm cách từ chối khéo
Đức Duy
ý thầy đây là muốn từ chối (giọng nói không vui)
thầy lang Nguyễn
dạ không không ạ,tôi nào dám có suy nghĩ đó
thầy lang Nguyễn
dạ để tôi gọi thằng bé ra (chạy vào gọi em)
thầy lang Nguyễn
Quang Anh,con đi ra đây cùng ta
Quang Anh
dạ có chuyện gì sao cha,nhìn người lo sợ quá vậy ạ
thầy lang Nguyễn
con cứ đi cùng ta
em cùng phụ thân của mình bước ra ngoài
bà Hoàng
“đúng là xinh đẹp,thảo nào thằng Duy nó si mê đến vậy,nhất quyết phải cưới về cho bằng được”
Quang Anh
dạ con chào ông bà,con chào cậu ạ (cuối đầu chào)
thầy lang Nguyễn
cậu Duy đến đây ngõ ý muốn hỏi cưới con đấy Quang Anh
Quang Anh
dạ…thật ạ (sợ hãi)
đơn giản thôi vì cậu con trai độc nhất nhà họ Hoàng đây nổi tiếng ngông cuồng,không sợ hãi kiên nể bất kì ai,muốn gì được nấy,cưới một người như ấy ai mà chẳng sợ hãi cho được,huống hồ gì em còn nhỏ,khó mà nắm được lễ giáo trong gia đình
Quang Anh
cậu ơi (lo lắng nhìn hắn)
Đức Duy
ta muốn cưới em về làm vợ của ta,em chịu không (nhìn em dịu dàng)
ông Hoàng
ông thấy sao(nhìn thầy lang)
thầy lang Nguyễn
dạ ông bà đã cất công tới đây,nhà tôi cũng không dám từ chối
Đức Duy
được rồi,tuần tới làm đám cưới (đi lại ôm em mĩm cười hài lòng)
Quang Anh
cậu ơi con không quen ạ(cố giữ khoảng cách)
ông Hoàng
con thấy sao(nhìn em)
Quang Anh
dạ con sao cũng được ạ (nhỏ giọng nói)
ông Hoàng
được rồi xin phép thầy lang gia tôi về
thầy lang Nguyễn
dạ ông bà và cậu Duy về cẩn thận ạ
Đức Duy
thưa cha ,con muốn đưa em đi mua ít đồ được không ạ
thầy lang Nguyễn
dạ được thưa cậu (nhìn em khó xử)
Đức Duy
em đi theo ta (nắm tay em kéo lên xe)
Quang Anh
(ngồi im trên xe)
Đức Duy
em muốn mua gì ta mua cho em hết
Quang Anh
dạ không cần đâu ạ
Quang Anh
em và cậu mới gặp nhau có một lần mà
Đức Duy
ta thích em thì ta cưới em về làm vợ của ta,về làm phu nhân của con trai độc nhất nhà họ Hoàng
Đức Duy
có ta che chở không phải sợ bất cứ ai hết,chỉ cần hạnh phúc bên cạnh ta là được
Quang Anh
nhưng mà…(bấu tay vào nhau)
Đức Duy
hửm…sao nào (nhướng mày nhìn em)
Đức Duy
đau đó (gỡ hai tay của em)
Đức Duy
ta chở em đi mua sắm thích gì cứ mua thoải mái,ta giàu lắm (lái xe đi)
Quang Anh
dạ không cần đâu cậu
Đức Duy
em không cần nhưng ta cần,vợ của ta không được thiếu bất cứ thứ gì hết
ngày hôm đó,hắn dành toàn thời gian để ở cạnh em,trên chợ tỉnh em còn nhiều bỡ ngỡ,tò mò đủ mọi thứ nhưng hắn vẫn kiên nhẫn chiều theo em khiến em cũng cởi mở hơn và có chút thiện cảm về hắn
Quang Anh
“ủa ta,sao người ta đồn cậu là người xấu,mà mình tiếp xúc thấy cậu có vậy đâu ta”
Quang Anh
dạ con đâu có nghĩ gì đâu
Đức Duy
à mà ta nói cái này,em đừng xưng con với ta nữa
Đức Duy
em sắp trở thành vợ của ta rồi mà
Quang Anh
vậy cậu muốn con phải xưng hô thế nào ạ
Đức Duy
nhưng mà sao (ánh mắt dần trơ nên long lanh)
Quang Anh
dạ không có gì ạ,con xưng là được mà phải không
hắn nghe em nói vậy mặt hào hứng như một đứa trẻ còn đầu thì gật liên tục khiến em cũng bất lực
Quang Anh
cậu ơi gần tới nhà con..à không em chưa ạ
Đức Duy
tới rồi đây(mở cửa xe cho em)
Đức Duy
(mở cốp lấy đồ đem vào nhà cho em)
Quang Anh
dạ em cảm ơn cậu ạ
Đức Duy
em trả công cho ta được không
Quang Anh
trả công thế nào ạ
Đức Duy
(đưa má của mình lại gần em)
Quang Anh
(đơ người không hiểu)
Đức Duy
em thơm vào má của ta đi mà,vậy ta mới thấy vui ngủ mới ngon
em hơi do dự nhưng cũng nhắm mắt làm theo lời mà thơm vào má của hắn khiến lòng hắn vui như mở hội,tí thì la banh cái xứ
Đức Duy
thôi tạm biệt em ta về
Quang Anh
dạ cha, con mới về ạ
thầy lang Nguyễn
con lại đây với ta
thầy lang Nguyễn
ta thật sự xin lỗi con,gia đình họ Hoàng vốn giàu có lại quyền lực xưa nay,ta không thể từ chối cái hôn lễ này (nắm tay em,gương mặt u buồn)
Quang Anh
dạ không sao đâu ạ,cậu Duy tốt với con lắm nên cha đừng quá lo lắng kẻo mang tâm bệnh trong người thì lại không hay (mĩm cười nhìn ông)
thầy lang Nguyễn
con nói thật chứ,không có gạt ta đúng chứ (nhìn em bất ngờ)
Quang Anh
dạ con nói thật,vì vậy người đừng quá lo lắng ạ (gật đầu kiên định)
thầy lang Nguyễn
thế thì thật may mắn cho con(mĩm cười yên tâm)
mới đó mà đã tới ngày diễn ra hôn lễ
cậu là con trai duy nhất của họ Hoàng mà,đám cưới của cậu dĩ nhiên là phải hoành tráng linh đình nhất,có thể nói ông bà họ Hoàng đầu tư tất tay vào cái đám cưới này
đám cưới diễn ra suông sẻ với nhiều lời chúc phúc đến từ mọi người
ngồi trong phòng tân hôn mà lòng em lo sợ tí thì có thể ngất ra đấy,hắn thì nhớ em lắm muốn vào phòng với vợ lắm rồi mà bị cứ ép phải ở lại tiếp rượu nên chưa thể vào được
lúc em đang ngồi suy nghĩ lo sợ về đủ thứ viễn cảnh về tương lai thì cánh cửa phòng mở ra,hắn bị ép uống đến đỏ cả mặt đi loạng choạng
đi lại gần hắn khẽ vén chiếc khăn vấn của em ra sau để lộ ra gương mặt xinh đẹp đang ngại ngùng đến nổi hai chiếc má đỏ ửng cực kì đáng yêu khiến hắn chút nữa thì rụng rời tay chân
mang trong mình một xíu hơi men,hắn khẽ thơm và má em vợ dễ thương nhà mình một cái
Đức Duy
em đừng sợ ta không làm gì em đâu
Đức Duy
nãy ta có uống hơi nhiều rượu,chắc em không thích mùi rượu đâu nên em ở đây đợi ta xíu,ta vào tắm xong ta cùng em đi ngủ ha
Quang Anh
dạ em đợi cậu (gật đầu còn hai chân thì đung đưa qua lại)
Quang Anh
“có lẽ gã vào nhà này cũng không tệ,cậu không tệ như người ta đồn thổi”
sau khi tắm xong hắn từ phòng tắm quay trở về phòng tân hôn của cả hai
Đức Duy
ta tắm xong rồi nè
Đức Duy
à mà nãy em ăn gì chưa đó (đi lại ngồi kế ôm em vào lòng)
Quang Anh
dạ em chưa (dựa vào lòng hắn)
Quang Anh
nãy mệt quá em vào đây ngồi luôn
Đức Duy
chắc em đói với mệt lắm,để ta gọi người mần ít gì đó cho em ăn
Đức Duy
sẵn kêu tụi nó mai nhưng ít yến cho em ăn bồi bổ (thơm lên tóc em)
Quang Anh
dạ không cần phải vậy đâu ạ
Đức Duy
sao lại không cần được chứ,em là vợ ta, cần hết á
Quang Anh
dạ em cảm ơn cậu
sau đó hắn rời đi kêu người làm dậy nấu ít gì đó rồi đem vào phòng cho em ăn
khi đồ ăn được mang vào phòng,hắn dù đã uống khá nhiều rượu nên cũng hơi mệt nhưng vẫn ngồi dành đút từng muỗng thức ăn cho em,nhất quyết không để em đụng tay bất kì cái gì hết
khi ăn xong hắn lại bế em như em bé đặt nhẹ nhàng trên chiếc giường êm ái đầy mùi tiền rồi ôm em vào lòng ngủ một giấc thiệt là ngon
Comments