Cậu Mợ Hoàng 3
em còn nhỏ nhưng cũng rất hành xử,biết buổi đầu về làm dâu nên vừa tờ mờ sáng đã rời khỏi vòng tay của hắn đi xuống bếp để nấu đồ ăn sáng cho cả nhà
em đã giỏi giang lại khéo léo nên những việc này đối với em không quá khó,em chỉ lo mình nêm nếm không vừa vị cả nhà
hắn thức dậy thấy em không còn ở trong phòng thì nhanh chóng đi tìm khắp nơi thì thấy em ở dưới bếp đang nấu đồ ăn sáng thì đi lại ôm lấy em vào lòng
Đức Duy
em thức sớm vậy sao không ngủ thêm đi
Quang Anh
em thức sớm nấu bữa sáng cho cả nhà ạ
Đức Duy
mấy việc này em cần gì phải động tay vào,cứ để tụi kia nó mần
Đức Duy
mần vậy cực vợ ta rồi sao,không chịu đâu
Quang Anh
đây là việc em nên làm nên cậu đừng có nói vậy mà
Đức Duy
không cho em làm đâu,đi vào phòng với ta (bế em đi)
Đức Duy
gia nô đâu vào đây mần bữa sáng nè
Quang Anh
cậu ơi thả em xuống đi mà,bị thấy là không nên đâu (ngại ngùng dụi vào vai cậu)
Đức Duy
ai dám làm gì em,ta xử đứa đó
ngày nào cũng như vậy,hắn đi làm trên tỉnh thì không sao chứ hắn ở nhà mà thấy em đụng tay vào bất cứ việc gì là liền đi tới mè nheo,phá phách không chịu để yên cho em làm
còn về ông bà Hoàng,sau khi thấy từ ngày cưới em về thằng quý tử nhà mình ngày càng chú tâm vào công việc,không còn ăn chơi như ngày xưa nên cũng ưng bụng mà chấp nhận chàng dâu này
ông bà họ Hoàng hiện giờ cũng tin tưởng cả vào hắn nên hai ông bà đang thông thả vi vu bên Pháp an hưởng tuổi già còn gia sản bàn giao lại hết cho hắn quản lí
hôm nay đi chợ em có ghé gà ác cùng với ít thuốc Bắc về để làm gà tiềm thuốc Bắc bổi bổ cho hắn,dạo này công việc nhiều nên ngày nào hắn cũng phải ngồi làm từ sáng đến tận tối muộn nên nhìn gương mặt xanh xao,đôi mắt mệt mỏi thấy mà thương,em nhìn vào thì vô cùng xót cục chồng nhà mình
Quang Anh
dạ ông ơi,gà này bao nhiêu vậy ạ
dạ gà ác này 25 đồng một con thưa mợ
Quang Anh
dạ cứ gọi con bình thường được rồi ạ,đừng gọi con là mợ
Quang Anh
dạ không sao đâu ạ
vậy Quang Anh định mua bao nhiêu con
Quang Anh
dạ cho con 1 con ạ
Quang Anh
dạ đây ạ (đưa 30 đồng)
Quang Anh
còn 5 đồng ông cứ giữ lấy đi ạ
thường ngày cứ tầm khoảng 5 giờ chiều chiếc xe của hắn sẽ dừng trước cổng,hắn thà về nhà làm tiếp chứ nhớ vợ hắn không có chịu nổi nên đều như vắt tranh cứ 5 giờ là về nhà với vợ
em biết vậy nên từ khoảng độ gần hai giờ em đã bắt đầu mần gà rồi mang đi tiềm để đến khi hắn về nhà thì gà tiềm cũng vừa xong
chiếc xe vừa dừng lại hắn liền chạy như bay từ trước cổng đến tận sau nhà để đi tìm cực vợ của mình,vừa thấy em hắn đã đi đến ôm chầm lấy em mà nhõng nhẽo
Quang Anh
cậu đi làm về có mệt lắm hong (xoay người lại vuốt vuốt tóc cậu)
Đức Duy
mệt lắm cơ nhưng mà được ôm em nên hết mệt rồi
Đức Duy
mà em đang làm gì đấy,ta dặn em chỉ việc ngồi chơi thôi mà
Quang Anh
sáng em đi chợ mua gà ác về tiềm để bồi bổ cho cậu
Đức Duy
em mần chi cho cực,để bọn gia nô nó mần
Quang Anh
em muốn tự tay làm để bồi bỏ cho cậu,bộ không được hay sao ?
Đức Duy
không có không có (lắc đầu ngoe nguẩy)
Đức Duy
ta chỉ sợ em cực thôi à
Quang Anh
à cậu về mệt rồi,đi tắm đi cho khoẻ
Quang Anh
gà em hầm xong rồi em sẽ mang vào phòng cho cậu
Đức Duy
được rồi,ta đi tắm nha
trong lúc hắn đi tắm,em tranh thủ mang gà tiềm vào phòng đặt ngay ngắn trên bàn,chỉ đợi hắn quay trở về phòng để thẩm thôi
Quang Anh
cậu ơi cậu ăn gà tiềm đi ạ
Đức Duy
được vợ làm cho đương nhiên là ăn nó ngon hơn hẳn (nếm thử)
Quang Anh
(mĩm cười hài lòng)
Đức Duy
em cũng thử miếng đi (đút cho em)
Quang Anh
cậu ăn đi,này em nấu bồi bổ cho cậu mà
Đức Duy
em phải ăn cùng ta mới được
Quang Anh
“cũng không tệ” (ăn thử)
Đức Duy
cảm ơn em đã cất công làm cho ta nha,em ăn thêm nè
Quang Anh
cậu cứ giỏi nịnh em
Đức Duy
em không tin cậu sao
Quang Anh
bộ dạo này công việc nhiều lắm ạ
Quang Anh
cậu thức khuya giải quyết sổ sách,nhìn cậu xanh xao em xót quá (đưa tay vuốt má hắn)
Đức Duy
dạo này sổ sách ta tính toán có chút sai số nhưng không sao hết vì ta giải quyết ổn hết rồi
Đức Duy
em đừng lo lắng gì cả,ta không nỡ nhìn em như vậy
Quang Anh
em biết rồi ạ nhưng cậu đừng có làm việc quá sức nha
Đức Duy
chỉ cần lo được cho em thì ta có thế nào cũng được cả
Quang Anh
cậu thương em đến vậy sao (dưa vào lòng cậu thủ thỉ)
Đức Duy
thương em mới nhất quyết cưới em cho bằng được đấy (thơm vào má em)
Đức Duy
em có thương ta không (bĩu môi)
Quang Anh
dĩ em thương cậu rồi,phải thương nên mới xót cậu mà
Quang Anh
cậu 30 rồi mà vẫn nhõng nhẽo ạ
Đức Duy
em là đang chê ta già hả
Quang Anh
làm gì có đâu,cậu của em là trẻ trung đẹp trai nhất
Quang Anh
thôi để em dọn cơm cho cậu ăn nha,cũng trễ rồi
Đức Duy
để ta bảo bọn gia nô dọn,em cứ ngồi yên được rồi
sau đó mâm cơm thịnh soạn được dọn lên em và cậu ngồi ăn cùng nhau rất vui vẻ
Đức Duy
em ăn thịt này (gắp đồ ăn bỏ vào chén của em)
Quang Anh
cậu cũng ăn thêm đi này (gắp thịt cho hắn)
Đức Duy
được em gắp cho tự nhiên miếng thịt nó ngon ghê gớm
tối hôm đó lúc hắn đang ngồi làm sổ sách thì em đi lại ngồi ngay bên cạnh lần này em hạ quyết tâm phải bắt hắn đi ngủ sớm không để đến tận gần trời mọc nữa
Quang Anh
cậu ơi (đứng phía sau ôm cổ cậu)
Đức Duy
em sao vậy,nói ta nghe
Đức Duy
xin lỗi em nhưng mà em vào phòng ngủ trước nha,ta giải quyết nốt cái này rồi mới ngủ được
Quang Anh
không được đâu,em muốn cậu cùng đi ngủ với em cơ
em nũng nịu hờn dỗi như đứa trẻ không được chiều khiến hắn như muốn ngã gục tại chỗ,đúng là em thật biết cách làm cho hắn phải chìu theo ý của mình một cách ép buộc nhưng lại rất tự nguyện
Đức Duy
em nhẽo nhõng như với ta sao em nhỏ
Quang Anh
cậu lớn phải nhường em nhỏ mà đúng không
Đức Duy
thôi được rồi,mình đi ngủ thôi (gấp quyển sổ cất đi)
Quang Anh
đi ngủ thôi (chạy lại giường nằm xuống)
Đức Duy
(bật cười đi theo sau em)
Đức Duy
“đúng là vẫn còn trẻ con nhưng mà đáng yêu”
cuộc sống hôn nhân của cả hai cứ như vậy tiếp diễn,hắn lúc nào cũng cưng chiều em hết mực vì em còn nhỏ mà,em nhỏ phải được chiều chứ
Comments