Cậu Mợ Hoàng 1
ở cái xứ Nam Kỳ xưa nay nổi danh nhà bá hộ Hoàng quyền lực và giàu có,sở hữu nhiều nhiều ruộng đất và kho gạo lớn nhất thời bấy giờ
Hoàng Đức Duy là cậu con trai duy nhất của ông hoàng,quý tử lớn lên trong sự nuông chiều,giàu có muốn gì được đó nên tính cách có phần ngông cuồng,kiêu ngạo không kiên nể bất kì ai,tính tình ấy ngày càng bộc lộ rõ ràng khi ông Hoàng nhường lại quyền quản lí cho cậu ta
bên cạnh tính cách kiêu ngạo ấy người ta vẫn có thể cảm nhận được cậu ta cũng có phần tốt bụng vì cậu ta rất hay phát gạo và cho người khó khăn khất đi tiền thuê đất
cậu ta còn rất có tài quản lí bởi vì từ khi giao quyền quản lí cho cậu thì mọi thứ rất ổn định và còn có phần phát triển hơn ngày trước,nhưng cậu ta lại không quá chú tâm vào việc quản lí cơ ngơi mà phải đợi ông Hoàng rầy la mới chịu làm,còn không cậu ta lại bỏ thời gian vào những sòng bạc,đá gà hay ghé quán rượu
nhìn quý tử nhà mình đã gần đến tuổi 30 mà vẫn còn mê chơi chẳng chịu thành gia lập thất hay chú tâm vào công việc khiến ông bà thoáng chút buồn lòng
Nguyễn Quang Anh,em lớn lên trong một gia đình nhiều đời làm thầy thuốc có danh hiền đức,chuyên giúp người
em năm nay vừa tròn tuổi 17,em có vẻ ngoài thanh tú và rạng rỡ nổi bật với đường nét mềm mại,thanh mảnh,làn da trắng hồng cùng đôi mắt tròn long lanh đủ khiến người khác phải gục ngã,say mê ngay từ cái nhìn đầu tiên
trước đến nay mỗi khi kết thúc công việc bận rộn,hắn sẽ thường ghé vào quán rượu để giải toả căng thẳng nhưng hôm nay lại khác,hắn gọi gia nô chạy thẳng về dinh thự
vừa đến nơi,hắn liền đi một mạch thẳng vào phòng của mẹ mình
Đức Duy
mẹ cảm thấy trong người thế nào rồi
Đức Duy
con đưa người lên bệnh viện tỉnh được không ?
bà Hoàng
ta không sao,chỉ là thời tiết thay đổi nên trong người không khoẻ một chút
bà Hoàng
không cần lo cho ta
Đức Duy
được rồi,mà cha đâu rồi người
bà Hoàng
ông ấy có lẽ đang ở chính thất rồi
Đức Duy
(xoay lưng rời đi)
ông Hoàng
con về rồi đó sao
ông Hoàng
ngồi xuống đây ta có chuyện cần nói với con
Đức Duy
sao ạ (ngồi đối diện ông Hoàng)
ông Hoàng
con đến chỗ thầy lang mà nhờ họ bốc thuốc cho má con giùm ta được không
ông Hoàng
con kêu hầu cận chở đi,trời bắt đầu chạng vạng rồi về tối một mình rất nguy hiểm
Đức Duy
con biết rồi,con xin phép(rời đi)
Đức Duy
thằng Tí đâu,ra chở tao đi tới nhà thầy lang nhanh
Mười:dạ nó đang dở tay thưa cậu
Đức Duy
LỜI TAO NÓI KHÔNG NGHE À
Đức Duy
KÊU NÓ RA ĐÂY NHANH
Mười:dạ dạ con đi ngay ạ(hoảng sợ bỏ chạy)
Mười:mày chạy chở cậu đi tới nhà thầy lang lẹ kìa(hốt hoảng nói)
hắn ngồi yên vị trên chiếc Citroen Traction Avant đắt đỏ bản thân đã đấu giá được thong thả chạy trên con đường đất đến nhà thầy lang
em ở bên trong nhà,nghe tiếng dừng xe ở trước nhà liền chạy ra xem ai
Quang Anh
dạ cho hỏi cậu đây cần gì ạ(cúi đầu chào)
Đức Duy
(nhìn em chăm chú)
Đức Duy
“nó đẹp quá,vậy mà đó giờ mình chẳng biết”
Quang Anh
dạ con là con của thầy lang ạ
Quang Anh
dạ để con vào gọi cha con ạ(bỏ đi vào trong)
Đức Duy
người đẹp(nhìn theo em một cách si mê)
ông Hoàng
dạ không biết hôm nay cậu Hoàng đây tới nhà tôi có gì không ạ
Đức Duy
bốc cho má tôi 4 thang thuốc bồi bổ
ông Hoàng
dạ được ạ,tôi đi bốc ngay (đứng bốc thuốc)
Quang Anh
dạ để con phụ người (phụ cha của mình)
Đức Duy
(nhìn em không chớp mắt)
em nhận ra ánh mắt của hắn luôn dõi theo mọi cử chỉ của mình liền quay lại nhìn hắn nhưng ngay lập tức hắn liền liếc mắt đi hướng khác,em cũng lấy làm lạ nhưng cũng bỏ qua
ông Hoàng
con đưa cho cậu Hoàng đây giùm ta
Quang Anh
dạ được ạ(chạy ra đưa cho anh)
Quang Anh
dạ của cậu đây ạ(đưa bằng 2 tay)
Đức Duy
của tôi hết bao nhiêu(nhận lấy)
Quang Anh
dạ của cậu hết 8 đồng ạ
Quang Anh
dạ con đợi con vào lấy 2 đồng thối ạ
Đức Duy
khỏi (quay lưng rời đi)
hắn quay trở về nhà nhưng trong lòng cứ miên man nghĩ về em vậy nên hắn ngày nào cũng cố tình đi ngang qua nhà để ngắm em mà không gặp
hắn nhớ em bé nhỏ xinh của hắn,nó gương mặt rạng rỡ với nụ cười toả nắng ,nhớ cả giọng nói ngọt ngào như rót mặt vào tai
cuối cùng hắn cũng đưa ra quyết định,khiến ông bà họ Hoàng không thể nào không bất ngờ
tối hôm đó cậu ta ngồi đối diện với ông bà Hoàng,nói hết lòng mình
Đức Duy
cha má con muốn thưa với hai người một chuyện( lấy ly rót trà cho họ)
ông Hoàng
con nói đi,ta nghe
Đức Duy
con muốn xin bố mẹ đứng ra hỏi cưới Quang Anh,con thầy lang cho con
ông Hoàng
CÁI GÌ (lớn tiếng tức giận,đập tay xuống bàn)
bà Hoàng
ông có gì phải bình tĩnh
ông Hoàng
bình tĩnh thế nào được
ông Hoàng
mày là thằng con trai duy nhất của dòng họ mà nay lại đòi cưới một thằng con trai,mày là đang muốn chọc tức tao đấy hả?
Đức Duy
con không chọc tức gì người cả
Đức Duy
con yêu em ấy và con nhất định phải cưới em ấy về cho bằng được(thẳng thắn đáp)
ông Hoàng đứng phắt dậy tát vào mặt hắn một cái đau điến
Đức Duy
má nó (lấy tay sờ mặt,bực dọc chửi thề trong miệng)
Đức Duy
thằng Duy này đó giờ muốn gì phải được đó,chỉ cần là có được em ấy,cái gì tôi cũng dám làm
Đức Duy
(lớn tiếng quơ bàn trà rớt xuống đất)
ông Hoàng
MÀY(tức giận đứng ôm tim)
ông Hoàng
thôi được rồi,mày muốn làm gì làm (ngồi xuống ghế thở gấp)
bà Hoàng vốn hiền lành nên chẳng nói gì,cũng thừa biết bản tính của hắn nên chỉ biết ngồi vuốt lưng chồng dịu cơn nóng giận
Đức Duy
còn người thì sao(nhìn bà Hoàng)
bà Hoàng
nếu con muốn cứ làm,ai cấm được con sao
Đức Duy
con cảm ơn cha má (mĩm cười hài lòng)
Đức Duy
ngày mai hai người có thể nào tới nhà em ấy nói chuyện được không?
ông Hoàng
được(không thèm để tâm)
Comments