Cậu và anh đã quen biết nhau từ trước, cậu đã thích thầm anh từ lâu và tình cảm dành cho anh từ lâu đã âm thầm lớn dần. Cậu thầm yêu, thầm nhớ, nhưng chưa bao giờ dám nói ra.
Một ngày, khi gia đình thông báo rằng cậu và anh có hôn ước, cậu vui mừng đến mức không diễn tả nổi. Miệng cười tươi rói, trái tim đập loạn nhịp. Có lẽ, ông trời đã nhìn thấy tình cảm của cậu mà sắp đặt cho cậu cơ hội này.
Thế nhưng, bên anh lại là một câu chuyện khác. Khi nghe tin, anh phản đối kịch liệt, cố gắng dùng mọi cách để phá bỏ hôn ước này. Nhưng rồi, anh cũng dần chấp nhận, tự nhủ rằng chỉ cần chiếm được gia sản của nhà cậu thì mọi thứ sẽ chấm dứt và anh có thể rời xa cuộc hôn nhân này.
Sau một thời gian, đám cưới cũng diễn ra, cậu trở thành vợ của anh, nhưng trong mắt anh, cậu mãi mãi chỉ là cái bóng, là người anh chưa từng yêu.
Người anh yêu cuối cùng cũng chỉ có cô ấy
Sau khi chiếm hết gia sản của nhà cậu thì liền vứt bỏ cậu sang một bên giống như một bãi rác rồi rước cô ấy về nhà bắt cậu chăm sóc.
Mọi người nghĩ cô ấy sẽ giống như mấy nữ phụ độc ác mà mấy cái tiểu thuyết hay viết đúng không?.
Không đâu cô ấy đối xử với cậu rất tốt, luôn nhẹ nhàng quan tâm khiến cậu muốn hận cũng không thể hận được. Điều đó càng khiến trái tim cậu thêm đau đớn, cậu thật sự rất ghen tị với cô ấy.
Nhìn anh ân cần chăm sóc, yêu thương cô ấy, cậu cảm thấy mình như kẻ thừa thãi, chẳng còn ý nghĩa trong căn nhà này. Có lúc, cậu nghĩ đến việc rời đi, trả lại không gian riêng tư cho hai người họ, nhưng lại không thể.
Cuộc đời thật trớ trêu biết bao khi cậu nhận được kết quả của bệnh viện rằng cậu bị ung thư máu giai đoạn cuối đã không thể cứu chữa.
Comments
...
ngắn quá
2025-03-09
0