LÀNG THIÊN MÃNG:Người tài

Sau 1 đêm không ngủ trôi qua,mọi người tỉnh dạy,thậm chí không dám rời khỏi giường,họ nằm mãi đến đến khi mặt trời lên hẳn,Diệp Phàn mới dám đứng dạy,Diệp Phàn đứng dạy lây người Trần thế phương.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
An toàn rồi,đi thôi.
Thế phương từ từ hé mở mắt ra,khi nhìn rõ là diệp phàn hắn mới dám mở hoàn toàn mắt ra.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Ừ,đ-đi.
Hắn chưa kịp nói xong thì bụng đã kêu lên,dù gì từ chiều hôm qua đến giờ,họ vẫn chưa ăn gì cả.hắn ngại ngùng gãi đầu.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Không sao cả,dù gì tôi cũng đói rồi,đi nấu ăn thôi.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Nhưng,nhưng tôi không biết nấu ăn.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Không sao,tôi biết.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Cô ta tốt thật,cái gì cũng biết.
Họ cứ vậy đi,khi đi gần xuống cầu thang,Trần thế phương quay đầu nhìn lại cánh cửa sắt được khoá chặt ở tầng 3.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Không đúng,rõ ràng cánh cửa này nằm ở bên phải của tầng hai,nhưng bây giờ cánh cửa đó lại nằm bên trái rồi.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Này,cô có thấy điều kì lạ không.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Không có.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Điều này xảy ra quá rõ ràng tại sao cô ta không biết nhỉ.’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Ý tôi là,cánh cửa sắt đó,l-lại di chuyển rồi.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Ừ,tôi quên nói với anh,điều này chiều hôm qua trong lúc tôi đi tìm mạnh mối thì có hỏi người dân xung quanh,thì tôi được mọi người chỉ sang góc nhà của trưởng thôn,khi tôi đi qua đó,chưa kịp bước vào trong,ông trưởng thôn ở trong đó cứ lẩm bẩm gì đó,khi tôi ghé sát tai vào mới nghe rõ.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Nghe thấy gì vậy chị Diệp.
Diệp Phàn không trả lời,chỉ nhìn thẳng vào cảnh tượng trước mặt,còn Trần thế phương đi ở sau thì lại không thấy.
Khi Trần thế phương còn tưởng chuyện gì,thì diệp phàn đã đi xuống,Thế Phương Theo sau,khi nhìn rõ,thì hắn không thấy gì cả,nhưng lúc này Diệp Phàn đã rất căng thẵng
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Này,cô nhìn gì thế,mà còn nhìn rất nghiêm túc vậy.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
2,2 xá..xác chết đó biến mất rồi.
Trần Thế Phương vốn còn đang nghi hoặc trên mặt,thì lúc này hắn mới hoảng sợ.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Cái gì,tại sao lại biến mất rồi.
Vốn dĩ sau khi tiếp xúc nhiều lần với thứ không sạch sẽ,nên bây giờ hắn cũng chẳng còn cảm giác gì khi nhìn thấy người chết nữa.
Nhưng nếu xác chết còn ở đó,thì hắn cũng chẳng sợ,nhưng bây giờ xác chết lại biến mất đi.
Diệp phàn vẫn chưa thể tin được,liền vôi vàng chạy xuống dưới nhìn xung quanh,cô ta chạy vào bếp tìm kiếm xác người của anh thanh niên kia thì cũng không có,và những vết máu cũng hoàn toàn biến mất.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Chuyện này thật quái dị,quái dị quá đi mất.
‘Hai người họ cũng chẳng biết làm gì,chỉ mong họ có thể sống sót qua 7 ngày này,sau đó hai người liền bắt đầu nấu ăn,nói cho đúng hơn cũng không phải nấu,đồ ăn đơn giản chỉ là bánh mì thô,còn về cái mà ông trưởng thôn nói là nấu ăn chắc là nói nấy rau củ rồi,vì ở đây hoàn toàn không có thịt.
Trần thế phương vừa ăn vừa nói.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Chị Diệp,rốt cuộc nghe thấy gì thế.
Diệp Phàn
Diệp Phàn
Ông ta nói,Thuỷ Đấu Gió,Khói đấu Lửa,Người Tài giỏi mưu lợi tất cả.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play