Lạnh lùng nhưng lại để ý

Giờ học Toán
Giáo viên viết công thức lên bảng, cả lớp im lặng chăm chú nghe giảng. Nhưng có một người lại không tập trung lắm – Cậu.
Cậu chống cằm, tay xoay xoay cây bút, thỉnh thoảng lại lén lút nhìn sang phía bên kia lớp, nơi một người đang ngồi im lặng.
Anh vẫn như mọi khi – lạnh lùng, tập trung vào bài giảng, ánh mắt thờ ơ không gợn sóng. Nhưng điều khiến cậu để ý là… anh chưa từng nhìn về phía cậu dù chỉ một lần.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Chẳng lẽ… thật sự chỉ là tiện tay thôi/thầm nghĩ/
Hơi thở cậu nhẹ đi một chút. Sáng nay khi anh giúp cậu chọn đồ ăn, cậu đã vô thức cảm thấy một chút gì đó đặc biệt. Nhưng bây giờ nhìn lại, có lẽ tất cả chỉ là ảo tưởng của mình thôi…
"Cậu ấy lúc nào chẳng thế, lạnh lùng, xa cách, chẳng để tâm đến ai cả…"
nvp nữ
nvp nữ
Giáo viên :Dương Bác Văn, em có nghe giảng không
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Hả? Dạ, dạ có!/giật mình/
Cả lớp bật cười khúc khích. Trí Ân Hàm và Trương Dịch Nhiên nhìn nhau, khóe môi nhếch lên đầy ẩn ý. Còn anh… anh vẫn giữ gương mặt bình tĩnh, nhưng nếu ai tinh ý sẽ nhận ra, tay anh đang siết nhẹ cây bút.
Giờ ra chơi
Cậu vươn vai, định đi dạo một vòng sân trường cho thư giãn. Nhưng vừa bước ra hành lang, cậu đã bị một nhóm học sinh chặn lại.
nvp nam
nvp nam
Học sinh 1 :Ê, Dương Bác Văn, hôm nay mày vui vẻ nhỉ? Lúc nãy còn cười cười trong lớp nữa/nhếch mép/
nvp nam
nvp nam
Học sinh 2: Không lẽ lại có người thương thầm mày hả
Cả nhóm cười ầm lên, ánh mắt chứa đầy trêu chọc. Cậu nhíu mày, lùi lại một chút. Cậu không sợ bọn họ, nhưng cũng không muốn gây chuyện.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Mấy cậu tránh ra, tôi không có thời gian chơi đùa đâu
nvp nam
nvp nam
Học sinh 3: Đùa thôi mà! Làm gì nghiêm túc vậy
Nói rồi, học sinh 3 vươn tay giật lấy cây bút trên túi áo cậu, cười cợt lắc lắc nó trong tay.
nvp nam
nvp nam
Học sinh 1: Này, muốn lấy lại không, đến đây mà lấy
Cậu thở dài, chuẩn bị bước tới giật lại cây bút thì…
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Trả lại❄
Cả nhóm học sinh cứng đờ. Một bóng dáng cao lớn bước đến, đứng chắn trước mặt cậu. Đôi mắt lạnh như băng của anh lướt qua từng người, không có một chút cảm xúc nào.
Học sinh 1 lắp bắp, cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng không giấu được sự sợ hãi.
nvp nam
nvp nam
Học sinh 1: Cậu… cậu ta chỉ đùa thôi mà…
Anh không nói thêm lời nào, chỉ vươn tay ra. Động tác dứt khoát đến mức kẻ đối diện không dám chần chừ, lập tức đưa trả cây bút rồi nhanh chóng kéo nhau rời đi.
Bầu không khí trở lại yên tĩnh. Cậu nhìn cây bút trong tay mình, rồi lại nhìn người trước mặt. Cậu mấp máy môi, định nói gì đó, nhưng anh đã quay người đi mất.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu nhìn theo bóng lưng ấy, trong lòng chợt dâng lên một cảm xúc khó tả. Lạnh lùng là thế, nhưng lại luôn xuất hiện đúng lúc…
tua
lớp học buổi chiều
Sau giờ ra chơi, tin tức “Tả Kỳ Hàm đứng ra bảo vệ Dương Bác Văn” đã lan truyền khắp lớp. Trí Ân Hàm và Trương Dịch Nhiên liên tục trêu chọc cậu, khiến cậu đỏ mặt tía tai.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Không phải chỉ là tiện tay đâu nhỉ/cười nhạt/
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
Bảo vệ rõ ràng thế kia, còn muốn chối à/cười đùa/
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không… không phải vậy đâu! Cậu ấy chỉ… chỉ thấy phiền thôi ấy mà…/ấp úng/
Nhưng ngay lúc đó, anh bước vào lớp. Cả ba lập tức im bặt. Anh đi ngang qua, ánh mắt không dao động, không nói gì. Nhưng khi lướt qua chỗ của cậu, chỉ duy nhất một khoảnh khắc… anh dừng lại một giây.
Một giây ngắn ngủi, nhưng đủ để làm tim ai đó đập lỡ một nhịp.
_End_

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play