[Hàm Văn/QiWen] Lặng Lẽ Yêu Em
Dần dần tiến gần
Giáo viên vừa rời khỏi lớp, không khí liền trở nên náo nhiệt. Cậu đang ngồi vẽ nguệch ngoạc vào vở thì đột nhiên bị ai đó vỗ nhẹ vào vai.
Trí Ân Hàm
Ê, tan học đi ăn không, hôm nay có món lẩu cay mới khai trương đó/cười nham nhở/
Dương Bác Văn
Đi chứ đi chứ!/mắt sáng lên/
Trương Dịch Nhiên
Gọi thêm vài người nữa đi, ăn mới vui
Dương Bác Văn
Ừm! Để mình hỏi…
Cậu bất giác nhìn về phía bàn của anh. Anh đang ngồi lật sách, dáng vẻ nghiêm túc như mọi khi. Cậu do dự một lúc, rồi lấy hết can đảm tiến lại gần.
Dương Bác Văn
Kỳ Hàm, tan học cậu có muốn đi ăn không/bẽn lẽn/
Anh không ngước lên, chỉ lật sang trang sách mới
Dương Bác Văn
Ờ… vậy thôi/chớp mắt, giọng hơi hụt hẫng/
Cậu lùi lại, lòng có chút thất vọng. Nhưng vừa xoay người định đi, giọng nói trầm thấp lại vang lên sau lưng.
Tả Kỳ Hàm
Nhưng nếu cậu muốn tôi đi, thì tôi sẽ đi❄
Cậu giật mình quay lại. Anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ngón tay đang lật trang sách có chút chậm lại. Tim cậu bất giác đập nhanh hơn
Dương Bác Văn
Vậy… vậy thì đi đi!/lúng túng, đỏ mặt/
Anh không đáp, nhưng khẽ gật đầu. Cảnh tượng này rơi vào mắt Trương Dịch Nhiên và Trí Ân Hàm, khiến cả hai cười đầy ẩn ý.
Buổi tối tại một quán lẩu cay
Cả nhóm tụ tập trong quán lẩu sôi động, không khí vui vẻ lan tỏa. Cậu ngồi cạnh anh, bên kia là Trí Ân Hàm và Trương Dịch Nhiên. Những người khác cũng tham gia, ai nấy đều hào hứng.
Trí Ân Hàm
Nồi lẩu này nhìn hấp dẫn ghê!
nvp nam
1.Cẩn thận cay đó, coi chừng lát nữa khóc luôn
Trương Dịch Nhiên
Cậu lo cho mình hay muốn thấy mình khóc/cười nhạt/
Lý Gia Sâm
Ai thèm lo cho cậu chứ!/ngại ngùng, nhỏ giọng/
Bên này, cậu gắp một miếng đậu hũ bỏ vào chén của mình, nhưng chưa kịp ăn thì một đôi đũa khác cũng gắp miếng đậu hũ y hệt, đặt vào chén cậu.
Dương Bác Văn
/ngẩn ra, ngước lên nhìn/
Anh vẫn điềm nhiên như không, ánh mắt tập trung vào nồi lẩu, nhưng giọng nói vang lên đầy tự nhiên.
Dương Bác Văn
Hả/tròn mắt/
Tả Kỳ Hàm
Lúc nãy thấy cậu thích ăn món này
Tim cậu hẫng một nhịp. Cậu mím môi, rồi cúi đầu, dùng đũa gắp miếng đậu hũ lên ăn. Mùi vị cay nồng lan tỏa nơi đầu lưỡi, nhưng lòng cậu lại thấy ngọt ngào đến lạ.
Sau khi ăn xong, cả nhóm tạm biệt nhau ra về. Cậu và anh đi chung một đoạn vì nhà hai người cùng hướng.
Con đường đêm yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân vang vọng. Cậu đi chậm lại, ánh mắt lén lút nhìn người bên cạnh. Cuối cùng, cậu không nhịn được mà lên tiếng.
Dương Bác Văn
Lúc nãy… cảm ơn cậu nhé
Dương Bác Văn
Ừm… chuyện cậu đi ăn cùng, rồi còn gắp đồ ăn cho mình nữa…/gãi đầu, cười ngượng/
Anh khẽ liếc nhìn cậu, ánh mắt trầm lặng một lúc rồi mới lên tiếng.
Tả Kỳ Hàm
Chỉ là tiện tay thôi
Cậu sững lại. Cậu cười gượng, gật đầu.
Dương Bác Văn
Ừ… mình biết mà
Nhưng dù nói vậy, lòng cậu lại có chút hụt hẫng. Cậu tự hỏi—rốt cuộc là cậu nghĩ nhiều, hay anh thật sự đang để ý cậu một chút
Chẳng lẽ… vẫn chỉ là lạnh lùng vô tâm thôi sao
Comments
(*´∨`*)
Nhỉ nhà nhiện nhay nhôi~
2025-04-16
1
Wen Han Wen❤️🔥
Tiện tay he
2025-02-21
1
sex k che vì em cte
thuyệt hôm cha~
2025-02-13
2