Chương 10: Hôn sự

Tại Trịnh gia, sự mất tích của nhị tiểu thư thật sự không khiến nhiều người để tâm vì mọi người ở buổi tiệc này có những mục đich khác nhau. Người đến thì mong muốn có thiện cảm từ chủ gia để tìm được các hợp đồng làm ăn. Gia chủ thì với mục địch nhắc nhở về hôn sự của Trịnh Thiên Kim. Mọi người chỉ nghỉ cô tiểu thư Hà My không quen với không khí đông người nên đã lên lầu nghĩ ngơi.

 

 

Tài phòng khách biệt thự Trịnh gia, hai gia đình Trịnh gia và Trần gia đang ngồi. Trần Phó lên tiếng:

 

 

- Thật chúc mừng ông bạn già\, có thêm một cô con gái xinh đẹp như vậy.

 

 

- Haha\, gia môn chỉ có hai đứa con gái. Nay đã tới tuổi lấy chồng\, rồi thì cũng còn hai vợ chồng già này. - Trịnh gia nhắc khéo về hôn sự

 

 

- Không phải con gái vừa nhận ra ông lại muốn gả đi ngay sao. - Trần gia lên tiếng

 

 

- Hà My tuy bằng tuổi Thiên Kim nhưng tính tình non nớt\, trước kia chịu nhiều cơ cực\, nay đón được con gái về sẽ cố gắng uốn nắn dạy bảo nên người để gả sang nhà danh giá không bị chê cười. - Trịnh phu nhân tươi cười lên tiếng. - Nhưng Thiên Kim từ nhỏ đã được dạy bảo\, lớn lên lại rất thông minh và xinh đẹp\, nay cũng đã nên lo chuyện hôn sự cho con bé.

 

 

Trần gia hiểu ý liền nói: \" Hôn sự hai nhà chúng ta, tất nhiên sẽ kết thông gia. Nhưng chúng ta già rồi, hãy để bọn trẻ tự nhiên tìm hiểu không nên ép chúng quá.\"

 

 

Phía xa, dáng một người đàn ông cao thước tám, dáng đi cao ngạo, măc trên người bộ tây âu màu đen lạnh lùng, gương mặt đẹp hoàn mỷ, đôi mắt màu hổ phách đi tới phía hai nhà Trịnh - Trần đang ngồi. Mọi ánh mắt đều nhìn về phía người phía trước. Anh cứ thế đi tới nhìn qua Trần gia rồi liên tiếng:

 

 

- Chào mọi người\, tôi là Trần Minh Trí\, người thứa kế duy nhất của tập toàn RoYal Trần gia.- Anh cúi đầu khẽ chào hai ông bà nhà họ Trinh.

 

 

- Thì ra đây là Minh Trí\, mau ngồi đi cháu.- Trịnh phu nhân tươi cười nói

 

 

- Mọi người đang bàn về việc hôn nhân của con và Thiên Kim nhà ta. Ta không biết ý con như thế nào?

 

 

Anh không nói gì, nhìn về phía Trịnh Thiên Kim đang ngượng ngùng cười mỉm nhìn anh, anh hơi bất ngờ, thật đúng người con gái lúc nãy anh bắt đi và người đứng kia thật giống như hai giọt nước. Nhưng anh lại cảm thấy cô gái bị anh bắt đi có gì có ấm áp, đôi môi của cô ta thật mềm và ngọt ngào. Anh hơi khẽ động đôi môi như muốn cười, tiếp tục nhìn Trịnh Thiên Kim hỏi:

 

 

- Trịnh tiểu thư\, với hôn sự này\, cô có nguyện lòng.

 

 

- Tôi… Cha mẹ tôi bảo sao tôi sẽ nghe lời cha mẹ mình.- Trịnh Thiên Kim đỏ mặt trả lời.

 

 

- Được\, tôi sẽ chấp thuận hôn sự này…?

 

 

Trần lão gia nghe được thì mừng rỡ, nhìn anh khó đoán cứ nghĩ là con trai sẽ nhất định không chấp nhận, nhưng e thì con trai mình cũng là đàn ông làm sao có thể bỏ qua một vị tiểu thư đẹp tựa trăng sao thế kia, lại là con nhà danh giá thật là hợp tình hợp lí.

 

 

- Con trai\, con nói thật sao?

 

 

- Con nói thật\, nhưng với một điều kiện?- Anh lạnh lùng trả lời

 

 

- Điều kiện gì? - Trịnh lão gia có vẻ tức giận hỏi

 

 

- 80% cổ phần của Trịnh gia sẽ là của Trịnh Thiên Kim\, sau khi kết hôn\, tất cả nhập vào Trần gia. - Anh cười lạnh nhìn Trịnh lão

 

 

- Không có nghĩa lý đó\, chẳng khác nào mang gia sản Trịnh gia cho Trần gia sao? - Trịnh lão tức giận nói.

 

 

- Không phải Trịnh lão đã lớn tuổi\, không phải công ty sẽ thuộc về Trịnh tiểu thư\, Trịnh tiểu thư về Trần gia là người của Trần gia. Nhập làm một thì cũng không có gì là không có nghĩa lý.

 

 

- Dù có nghĩa lý gì\, điều đó cũng hoàn toàn không thể\, gia đình còn lại Hà My\, 50% sẽ thuộc về nó. Nếu cậu muốn làm khó\, thì có thể huỷ hôn ước này - Trịnh lão tức giận thật sự.

 

 

- Trịnh Hà My là ai?- Anh nghi ngờ hỏi\, lúc nãy cô gái kia cũng nói mình là Hà My\, nhưng theo điều tra thì Trịnh gia chỉ có một tiểu thư là Trịnh Thiên Kim mà thôi.

 

 

Trịnh phu nhân lên tiếng: \" Hà My là song sinh với Thiên Kim bị thất lạc từ nhỏ, gia đình ta vừa mới tìm được.\"

 

 

Trần Minh Trí chợt cười lạnh: \" Vậy ra cô gái Hà My cũng có thể là vợ hứa hôn của tôi?\"

 

 

- Hôn sự này từ nhỏ đã sắp đặt cho Thiên Kim\, nay sao có thể nói Hà My cũng có thể. - Trịnh phu nhân lo lắng nói.

 

 

- Nhưng hôn sự ngày xưa\, chỉ nói là con trai nhà này sẽ lấy con gái nhà kia. Không hề nói phải lấy con trưởng trong gia đình.

 

 

Trần lão gia lấy lòng con trai: \" Đúng, trong hôn ước ngày xưa, cũng không đề cập tới việc đó\"

 

 

- Trần lão\, sao ông lại nói như vậy được chứ. Ngày xưa hôn sự này đặt cho Thiên Kim\, sao có thể nói như vậy. Ông là trưởng bối phải sáng suốt.- Trịnh lão tức giận đứng dậy nói.

 

 

Trần lão gia không nói gì, vì cơ nghiệp mười năm nay là do con trai ông ta vựt dậy mới được như hôm nay, thật sự không muốn phật ý con trai mình. Việc hôn sự này là do cha của ông và cha của Trịnh lão, vì đời của ông và Trịnh gia sinh ra 2 đứa con trai nên hôn sự này gác tới đời này. Nếu con trai ông không thích, ông cũng không thể ép, cứ để mọi việc cho con trai mình lo liệu.

 

 

- Hôn sự này cháu nhất định thức hiện\, nhưng sẽ là Thiên Kim hay Hà My thì cháu còn phải coi thái độ của họ. Còn về điều kiện\, cháu sẽ suy nghĩ thêm để hợp đạo lý. - Anh lạnh lùng nói với Trịnh lão gia.

 

 

Nói rồi anh cùng Trần lão gia tiến ra xe, bỏ lại Trinh lão gia tức giận mắng: \" Mẹ kiếp, thằng ranh con, muốn ăn trọn Trịnh gia nhà ta sao, cùng làm ta huỷ bỏ hôn sự này\"

 

 

- Cha\, không thể huỷ bỏ hôn sự\, con thật sự muốn gả cho Minh Trí. - Trịnh Thiên Kim lo sợ nói.

 

 

- Con đừng nói với ta là đã thích nó\, không lẽ con muốn Trịnh gia mất đi.

 

 

- Cha\, anh ấy đã huỷ bỏ cái điều kiện kia rồi\, tin tưởng con con sẽ làm cho anh ấy lấy con vô điều kiện. Chỉ cần cha đừng tức giận huỷ bỏ hôn sự này.

 

 

- Được\, nhưng nó nói có thể chọn em gái con.

 

 

- Cha\, con không tin mình lại thua nó.

 

 

- Được\, con gái ngoan\, cha tin tưởng con.

 

 

----------------------------------------------

 

 

Cô và hắn đã xuống được tới xe, cả người hắn mồ hôi đầm đìa, đặt cô lên ghế ngồi trong xe, hắn ta yên vị bên ghế tài xế mà thở dốc. Cô thấy vậy liền mỉm cười hỏi:

 

 

- Anh mệt lắm không? Tôi đã nói là tôi tự đi được mà.

 

 

Hắn ngẩng lên nhìn thấy nụ cười của cô, bỗng dưng tim đập mạnh, không nói gì, bao nhiêu mệt mỏi tan biến, cho xe chạy về biệt thự của mình.

 

 

Cô nhìn thấy căn biệt thư trước mặt, bông dưng nhớ lại chuyện ban tối lại thấy hắn thật biến thái có thể làm chuyện như vậy giữa đường. Nếu theo hắn vào nhà có thể bị hắn ăn cho hết cô luôn sao. Cô lo sợ nhìn hắn nói:

 

 

- Tại sao lại đưa tôi tới đây?

 

 

- Vậy cô muốn đi đâu\, nhà bạn cô cũng không thể tới được nữa!

 

 

- Nhưng… tôi… tôi không thể cùng anh vào nhà anh được.

 

 

- Tại sao lại không thể?

 

 

- Tôi… tôi với anh không có quan hệ gì\, không thể vào được.

 

 

- Không quan hệ gì mà cô lại ngồi trên lưng tôi suốt chín tầng lầu. - Hắn tức giận nói với cô.

 

 

- Là anh tự nguyện mà\, tôi dù sao cũng nhất định không thể vào.

 

 

- Cô sợ tôi sẽ ăn cô sao? Hắn ta nhìn cô cười nhếch mép.

 

 

- Tôi… tôi…

 

 

- Đừng lo\, như tôi đã nói\, cô không phải kích cỡ tôi thích.

 

 

Nói rồi hắn ta mở cồng, cho xe chạy vào trong. Căn biệt thự của hắn to không kém gì của gia đình cô, đi tới cửa chính, hắn cứ như thế mà bế cô đi thẳng vào nhà, vừa bước vào cửa một người phự nữ lớn tuổi vội vàng cúi chào hắn:

 

 

- Thưa thiếu gia\, người có cần tôi giúp gì không?

 

 

- Bác Hà\, mau giúp cháu pha nước nóng\, lấy một bao đá để chườm chân\, sau đó mang lên phòng của cháu.

 

 

Nói rồi hắn ta bế thẳng cô lên lầu và vào phòng của hắn, đặt cô lên giường. Căn phòng của hắn mang tông màu xám nhạt, nhìn căn phòng u buồn và lạnh lẽo thật, bên ngoài người phụ nữ kia mang những thứ hắn cần tới.

 

 

- Thiếu gia\, những thứ cậu cần tôi đều mang tới.

 

 

- Cảm ơn bác\, bác để đó rồi ra ngoài nghỉ ngơi đi.- Hắn nói rồi mang chân cô đặt vào nước ấm mà ngâm

 

 

- Vâng thưa thiếu gia.

 

 

Bác Hà nhìn cô rồi quay cầu ra ngoài, thiếu gia luôn lạnh lùng với phụ nữ, hôm nay lại có thể chắm sóc cô gái đó. Thật sự lạ lùng, có lẽ thiếu gia đã để ý tới cô gái này.

 

 

- Ai\, tôi có thể tự làm được mà\, thật xấu hổ.

 

 

- Cô cứ để yên đó\, giày đâu không mang vào\, lễ hội hoá trang buộc phải đi chân trần sao?

 

 

- Giày tôi làm rơi rồi.

 

 

Ken nhìn cô hơi ngạc nhiên, cô gái này đôi giày mà cũng có thể làm rơi, thật là khó hiểu. Ken cứ thế mà matxa cho chân cô, rồi lấy đá chườm lên chân bị trật của cô.

 

 

Nguyên một ngày mệt mỏi, cô thoải mái nằm trên giường của hắn, quên đi cả việc lo sợ hắn ăn cả mình. Cô mệt mỏi nhắm mắt rồi ngủ khi nào không hay. Ken cứ thế chườm đá giúp cô, nhìn qua thì thấy cô đã ngủ khi nào, liền mìm cười nói: \" lúc nãy thì lo sợ tôi ăn cô, bây giờ nằm đây ngủ không sợ tôi ăn cô sao\". Nói rồi anh lấy chăn đắp lên người cô, chạm phải gương mặt đáng yêu của cô anh ngắm nhìn rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, sau đó ra ngoài tắt đèn sau đó lặng lẽ sang phòng kế bên.

Hot

Comments

Đỗ Thị Chí

Đỗ Thị Chí

Đáng nhẽ phải thành đôi chứ. Sao lại là Minh Trí là na9

2023-05-03

0

Huyền Nguyễn

Huyền Nguyễn

Sao chương11 không xem được vậy tác giả ?

2021-04-11

0

Lanh Pham

Lanh Pham

vớ vẫn mắc mớ gì khg về nhà mình mà phải về nhà ng khác. lắn chuyện vô lý vãi.

2021-04-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cô gái nhà nghèo
2 Chương 2: Người mới
3 Chương 3: Con là ta nhận nuôi
4 Chương 4: Tôi Là Tiểu Thư Duy Nhất Trong Nhà
5 Chương 5: Tôi Giống Osin Lắm Sao
6 Chương 6: Anh thì biết gì về tình yêu
7 Chương 7: Tôi Chưa Có Bạn Gái
8 Chương 8: Nhị tiểu thư nhà họ Trịnh - Trịnh Hà My
9 Chương 9: Tôi Là Loại Gì?
10 Chương 10: Hôn sự
11 Chương 11: Tôi không phải anh rễ của cô
12 Chương 12: Ciz Bar
13 Chương 13: Ciz Bar - Hãy nói anh chỉ yêu mình em
14 Chương 14: Huỷ hôn
15 Chương 15: Tin đồn đó là giả, nhưng tôi muốn là thật.
16 Chương 16: Em tự nguyện cho anh.
17 Chương 17: Thăm nhà cũ
18 Chương 18: Thăm nhà cũ 2
19 Chương 19
20 Chương 20: Hôn sự với Phạm gia
21 Chương 21: Đồng ý đính ước
22 Chương 22: Hẹn hò - bắt cóc - gặp lại người quen.
23 Chương 23: Cô sẽ là tình nhân của tôi
24 Chương 24: Cô tốt nhất đừng yêu tôi.
25 Chương 25: Là tình nhân thì không phải là người yêu
26 Chương 26: Không sao cả, tôi chỉ là tình nhân của anh
27 Chương 27: Đã tìm được Pi
28 Chương 28: mình và anh ta mãi mãi không thể có tình yêu
29 Chương 29: Làm cơm cho Pi, không phải cho anh
30 Chương 30: Nếu anh muốn tôi hận, tôi sẽ hận
31 Chương 31: Bắt đầu nguy hiểm
32 Chương 32: Anh lạnh lùng, cô muốn chạy trốn
33 Chương 33: Bí mật nhà họ Trịnh
34 Chương 34: Cái chết của " Trịnh Hà My" - phần 1
35 Chương 35: Cái chết của
36 Chương 36: Cái Chết Của Trịnh Hà My- Phần 3
37 Chương 37: Người xa lạ
38 Chương 38: Sự thật
39 Chương 39: anh và em sinh ra có lẽ không phải dành cho nhau
40 Chương 40: Chọn lựa của Minh Trí - Nổi đau của Hà My
41 Chương 41: Có lẽ, tôi cũng đã từng rất yêu cô.
42 Chương 42: Rin, xin lỗi vì anh không thể yêu em được
43 Chương 43: Âm mưu thâm độc 1
44 Chương 44: Âm mưu thâm độc 2
45 Chương 45: Thiếu gia rất yêu cô
46 Chương 46: Gặp lại người xưa
47 Chương 47: Lòi đuôi cáo
48 Chương 48: Bị bắt
49 Chương 49: Mất mát to lớn
50 Chương 50: Mất mát to lớn 2
51 Chương 51: Tang lễ - Che giấu sự thật.
52 Chương 52: Rin, tôi yêu cô
53 Chương 53: Anh là đồ khốn
54 Chương 54: Ở lại Trần gia
55 Chương 55: Phan Minh Hà - Rose
56 Chương 56: Ghen
57 Chương 57: Người một nhà
58 Chương 58: Chị em song sinh
59 Chương 59: Đón Rose về
60 Chương 60: Lời nguyền của nhà họ Trịnh
61 Chương 61: Bỏ đi
62 Chương 62: Sự thật "đau lòng" hơn cả đau lòng
63 Chương 63: Mong chờ tại sân bay
64 Chương 64: Cưỡng ép
65 Chương 65: Quan hệ phức tạp
66 Chương 66: Giải cứu Rose
67 Chương 67: Tráo cô dâu 1
68 Chương 68: Cướp cô dâu
69 Chương 69: Cô… từ bây giờ chính là phụ nữ của tôi
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Tình Yêu Trọn Vẹn
82 Chương 82: Thực hiện lời hứa
83 Chương 83: Biển
84 Chương 84: Tha thứ
85 Chương 85: Anh là chồng tôi sao?
86 Chương 86: Ngọc Nhi
87 Chương 87: Only Love
88 Chương 88: Gặp lại
89 Chương 89: Cha của Tuấn Khôi
90 Chương 90:
91 Chương 91: Một lần nữa đau lòng
92 Chương 92: Cuộc sống mới
93 Chương 93: Quay về biệt thự hoa hồng trắng
94 Chương 94: Cha cháu đã trở về
95 Chương 95:
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99: EM ĐÃ ĐÁNH CẮP TRÁI TIM ANH
100 Chương 100: The end T&M
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Cô gái nhà nghèo
2
Chương 2: Người mới
3
Chương 3: Con là ta nhận nuôi
4
Chương 4: Tôi Là Tiểu Thư Duy Nhất Trong Nhà
5
Chương 5: Tôi Giống Osin Lắm Sao
6
Chương 6: Anh thì biết gì về tình yêu
7
Chương 7: Tôi Chưa Có Bạn Gái
8
Chương 8: Nhị tiểu thư nhà họ Trịnh - Trịnh Hà My
9
Chương 9: Tôi Là Loại Gì?
10
Chương 10: Hôn sự
11
Chương 11: Tôi không phải anh rễ của cô
12
Chương 12: Ciz Bar
13
Chương 13: Ciz Bar - Hãy nói anh chỉ yêu mình em
14
Chương 14: Huỷ hôn
15
Chương 15: Tin đồn đó là giả, nhưng tôi muốn là thật.
16
Chương 16: Em tự nguyện cho anh.
17
Chương 17: Thăm nhà cũ
18
Chương 18: Thăm nhà cũ 2
19
Chương 19
20
Chương 20: Hôn sự với Phạm gia
21
Chương 21: Đồng ý đính ước
22
Chương 22: Hẹn hò - bắt cóc - gặp lại người quen.
23
Chương 23: Cô sẽ là tình nhân của tôi
24
Chương 24: Cô tốt nhất đừng yêu tôi.
25
Chương 25: Là tình nhân thì không phải là người yêu
26
Chương 26: Không sao cả, tôi chỉ là tình nhân của anh
27
Chương 27: Đã tìm được Pi
28
Chương 28: mình và anh ta mãi mãi không thể có tình yêu
29
Chương 29: Làm cơm cho Pi, không phải cho anh
30
Chương 30: Nếu anh muốn tôi hận, tôi sẽ hận
31
Chương 31: Bắt đầu nguy hiểm
32
Chương 32: Anh lạnh lùng, cô muốn chạy trốn
33
Chương 33: Bí mật nhà họ Trịnh
34
Chương 34: Cái chết của " Trịnh Hà My" - phần 1
35
Chương 35: Cái chết của
36
Chương 36: Cái Chết Của Trịnh Hà My- Phần 3
37
Chương 37: Người xa lạ
38
Chương 38: Sự thật
39
Chương 39: anh và em sinh ra có lẽ không phải dành cho nhau
40
Chương 40: Chọn lựa của Minh Trí - Nổi đau của Hà My
41
Chương 41: Có lẽ, tôi cũng đã từng rất yêu cô.
42
Chương 42: Rin, xin lỗi vì anh không thể yêu em được
43
Chương 43: Âm mưu thâm độc 1
44
Chương 44: Âm mưu thâm độc 2
45
Chương 45: Thiếu gia rất yêu cô
46
Chương 46: Gặp lại người xưa
47
Chương 47: Lòi đuôi cáo
48
Chương 48: Bị bắt
49
Chương 49: Mất mát to lớn
50
Chương 50: Mất mát to lớn 2
51
Chương 51: Tang lễ - Che giấu sự thật.
52
Chương 52: Rin, tôi yêu cô
53
Chương 53: Anh là đồ khốn
54
Chương 54: Ở lại Trần gia
55
Chương 55: Phan Minh Hà - Rose
56
Chương 56: Ghen
57
Chương 57: Người một nhà
58
Chương 58: Chị em song sinh
59
Chương 59: Đón Rose về
60
Chương 60: Lời nguyền của nhà họ Trịnh
61
Chương 61: Bỏ đi
62
Chương 62: Sự thật "đau lòng" hơn cả đau lòng
63
Chương 63: Mong chờ tại sân bay
64
Chương 64: Cưỡng ép
65
Chương 65: Quan hệ phức tạp
66
Chương 66: Giải cứu Rose
67
Chương 67: Tráo cô dâu 1
68
Chương 68: Cướp cô dâu
69
Chương 69: Cô… từ bây giờ chính là phụ nữ của tôi
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Tình Yêu Trọn Vẹn
82
Chương 82: Thực hiện lời hứa
83
Chương 83: Biển
84
Chương 84: Tha thứ
85
Chương 85: Anh là chồng tôi sao?
86
Chương 86: Ngọc Nhi
87
Chương 87: Only Love
88
Chương 88: Gặp lại
89
Chương 89: Cha của Tuấn Khôi
90
Chương 90:
91
Chương 91: Một lần nữa đau lòng
92
Chương 92: Cuộc sống mới
93
Chương 93: Quay về biệt thự hoa hồng trắng
94
Chương 94: Cha cháu đã trở về
95
Chương 95:
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99: EM ĐÃ ĐÁNH CẮP TRÁI TIM ANH
100
Chương 100: The end T&M

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play