Chương 11: Tôi không phải anh rễ của cô

Sáng hôm sau, cô tỉnh giấc thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ, chợt nhớ tới những chuyện đã xảy ra đêm qua. Cô giật mình kiểm tra quần áo, thấy quần áo còn nguyên vẹn.

 

 

- Hừ\, thật nguy hiểm\, vậy mà lại ngủ quên mất.

 

 

- Yên tâm\, kích cỡ của cô không phải loại tôi thích.- Hắn ta nhìn hành động của cô khinh bỉ nói.

 

 

Cô ngạc nhiên nhìn thấy hắn đang đứng dựa vào tường, không biết hắn xuất hiện từ lúc nào, giống như một hồn ma vậy.

 

 

- Sau những gì đêm qua tôi thấy\, tôi lo lắng cũng không có gì là lạ.

 

 

- Cô đã thấy những gì? - Hắn tiến gương mặt lại gần cô hơn khẽ nói

 

 

- Tôi.. tôi thấy gì mặc kệ tôi.- Cô đỏ mặt khi nhớ tới cảnh tượng đó

 

 

- Haha\, xem cô chưa từng hôn ai nhỉ?

 

 

- Chuyện đó liên quan gì đến anh? Cô đỏ mặt trả lời\, lại nhớ tới người đàn ông cưỡng hôn cô.

 

 

- Có muốn tôi cho cô chút kinh nghiệm không? Nói rồi hắn ta tiến sát gương mặt về phía cô.

 

 

Cô dùng tay đẩy gương mặt hắn giận dữ nói: " Tên biến thái này, mau tránh ra cho tôi."

 

 

Hắn ta nhìn cô cười nhếch mép nói: " Được rồi, quần áo cô người làm đã chuẩn bị. Cô xem chân đã bình thường chưa."

 

 

Cô hơi cử động đôi chân. Còn hơi đau nhức nhưng cô vẫn có thể đi làm được, cố gắng tỏ ra không còn đau nữa

 

 

- Tôi đã hết đau rồi\, anh thật lợi hại nha.

 

 

- Đau thì cứ nói đau\, tôi cũng không giam cô ở đây\, không cần phải giả vờ. Nếu đã hết thì mau thay quần áo xuống dùng bữa sáng\, sau đó tiện đường tôi sẽ đưa cô về Trịnh gia.

 

 

Đợi hắn ra khỏi cửa, cô mới rón rén xuống giường, chân cô thực sự còn rất đau nhưng cô không muốn mắc nợ hắn nữa. Cô thay quần áo xong, ra khỏi cửa đi về phía cầu thang thì thấy hắn đứng đợi sẵn. Không nói gì liền tới bế cô mà đi thẳng vào phòng ăn, cô lên tiếng:

 

 

- Á\, tôi đã nói không sao mà\, tôi tự đi được. Anh làm tôi thật mất mặt với mọi người.

 

 

Cô nhìn xung quanh, mọi người đang nhìn hai người rồi sau đó che miệng cười. Hắn không để ý lời cô nói, cứ thế bế cô tới ghế đặt cô xuống.

 

 

- Mau ăn sáng đi\, tôi còn có việc phải đi.

 

 

- Anh có việc thì cứ đi trước\, tôi có thể tự về. Chỉ cần anh cho tôi mượn dùng điện thoại.- Cô chỉ cần gọ điện về cho bác tài\, tin rằng bác ấy sẽ biết mà tới đón cô

 

 

- Cô làm sao chỉ giỏi làm phiền người khác. Mau ăn đi.

 

 

Bác Hà đi tới, mang báo buổi sáng cho hắn

 

 

- Thiếu gia\, báo ngày hôm nay.

 

 

- Được\, cảm ơn bác.

 

 

tờ báo được đặt ngay trước mặt cô, hắn không nhìn tiếp tục ăn sáng. Cô nhìn thấy hình mình tối qua được đăng lên trang nhất, cô vội vàng giật lấy tờ báo haha nói:

 

 

- À\, tôi rất thích đọc báo buổi sáng.

 

 

- Được\, vậy cô cầm lấy mà đọc.- Hắn ta không nhìn mà lạnh lùng trả lời.

 

 

Cô vội vàng ôm tờ báo trong tay, hắn thấy lạ nhìn cô nói:

 

 

- Không phải rất thích đọc báo buổi sáng sao\, sao cầm rồi mà không đọc.

 

 

- Không phải anh đang vội đi sao\, tôi mang về nhà đọc. - Cô hi ha giả vờ nói.

 

 

- Trịnh gia không có báo buổi sáng sao?

 

 

- Có\, có chứ nhưng tôi muốn mang lên xe sẽ đọc. Anh không phải vội sao\, đã đi được chưa?

 

 

- Cô còn chưa đụng tới đồ ăn sáng? Sao\, sợ tôi đầu độc cô sao?

 

 

Nhìn xuống phần trứng trong dĩa còn nguyên, cô vội vàng dùng muỗng lùa hết vào miệng, phùng mang lên mà nhai. Hắn nhìn cô dị thường, sau đó trêu chọc:

 

 

- Tôi không nghĩ là cô lại đói tới mức đó. Được rồi\, chúng ta đi

 

 

- ôi òn ưa ai ong ( Tôi còn chưa nhai xong )

 

 

Hắn ta cứ thế cười haha rồi đi ra ngoài cửa, cô vội vàng chạy theo. Trên xe, cô ngồi nhìn ra cửa sổ, hắn ta mở bảng tin buổi sáng trên xe, thông tin về nhị tiểu thư được phát lên, may là không có hình ảnh, không thì tiêu thật. Người trong radio nói: Hôm qua, Trịnh gia đã có buổi tiệc mừng vì tìm được người con gái bị thất lạc 20 năm, Trịnh Hà My tiểu thư". Hắn nghe xong quay sang cô hỏi:

 

 

- Cô tên gì gì?

 

 

- À\, tên Rin. - Cô sợ run trả lời

 

 

- Tên thật?

 

 

- Hà My?

 

 

- Cái gì Hà My?

 

 

- Nguyễn Hà My?

 

 

- Nhị tiểu thư Trịnh gia cũng tên Hà My\, thật trùng hợp

 

 

- Haha\, đúng vậy\, thật trùng hợp. - Cô hết hồn

 

 

- Cô không đọc báo sao?

 

 

- Về tới nhà tôi sẽ đọc?

 

 

- Cô không phải làm việc sao? Người hầu ở Trịnh gia thật sự quá rãnh rỗi.

 

 

- Không liên quan đến anh.

 

 

- Tôi sẽ không đòi lại tờ báo\, không cần phải khư khư ôm lấy.

 

 

Hắn đưa tay định lấy tờ báo từ tay cô nhưng bị cô giật lại, hắn thấy lạ mạnh tay giật về phía mình, những trang giấy báo văng tung toé trong xe.

 

 

- Két..tttttttttttt

 

 

Hắn ta đột nhiên thắng gấp, trước mặt hắn là trang nhất tờ báo, in hình nhị tiểu thư Trịnh gia - Trịnh Hà My. Hắn nhìn cô, cô cúi mặt.

 

 

- Là cô sao?

 

 

Cô im lặng

 

 

- Mau trả lời\, là cô sao?

 

 

- Tôi… Tôi không

 

 

- Cô là kẻ lừa đảo.

 

 

- Tôi… không có…

 

 

- Mau cút xuống xe cho tôi.

 

 

Nhìn gương mặt hắn giận dữ vô cùng, cô im lặng mở cửa rồi xuống xe. Vừa xuống xe, hắn ta vụt xe chạy đi thật nhanh. Thật quá đáng mà, hắn ta thừa biết chân cô đang bị đau. Việc cô giấu chuyện cô là con nhà họ Trịnh thì có liên quan gì tới miếng cơm nhà hắn mà lại tỏ vẻ tức giận chứ. Đôi bàn chân đau nhức, cô lê từng bước đi trên đường. Còn một đoạn khá xa đến nhà cô, phải làm sao đây để về nhà. Đi được một đoạn, cô ngồi bên ven đường thở dốc. Bỗng dưng một chiếc xe màu đen thắng lại trước mặt cô, một người đàn ông xuống xe đi về phía cô:

 

 

- Tiểu thư\, thiếu gia mời cô lên xe

 

 

- Thiếu gia nhà anh là ai?

 

 

- Thiếu gia Minh Trí mời cô lên xe.

 

 

- Tôi không quen thiếu gia nhà anh.

 

 

Người đó tỏ vẻ lúng túng rồi đi về xe, từ phía sau, một người đàn ông khác bước xuống xe. Cô nhìn qua cũng nhận ra thì ra là tên bắt cóc nhầm:

 

 

- Thì ra là anh\, tôi đã nói tôi không phải người anh tìm. Sao cứ theo ám tôi mãi vậy.

 

 

- Tôi biết cô không phải. - Anh ta lạnh lùng đáp

 

 

- Vậy tìm tôi vì lí do gì?

 

 

- Tôi muốn xin lỗi vì chuyện hôm qua. Cô có thể cho tôi được mời cô đi tạ lỗi.

 

 

Cô hơi đỏ mặt khi nhớ tới nụ hôn bá đạo hôm qua, nhìn hắn nói: " Tôi đã quên những chuyện hôm qua, anh không cần câu nệ. Dù gì anh cũng sẽ là anh rễ của tôi, những gì không nên nhớ thì nên quên đi"

 

 

- Tôi không phải anh rễ của cô. - Hắn lạnh lùng trả lời

 

 

- Chuyện hai người\, không liên quan đến tôi.

 

 

- Tôi e là có liên quan. Cha mẹ cô chưa nói gì với cô

 

 

- Tôi nói cho anh biết\, tên khốn nhà anh\, bắt tôi đi rồi bỏ tôi giữa đường. Tôi còn chưa tính sổ với anh\, bây giờ anh còn muốn nhắc lại. Đêm qua không nhờ còn người có lòng thương hại thì tôi đã ngủ ngoài đường.- Cô giận dử chửi mắng

 

 

- Vậy nên bây giờ tôi muốn tạ lỗi với cô.

 

 

- Anh muốn tôi tha lỗi thì cho tôi đi nhờ về nhà là được rồi.

 

 

- Mời nhị tiểu thư lên xe.

 

 

Cô từng bước khập khiễng lên xe, anh nhìn cô rồi nói:

 

 

- Chân cô bị thương sao?

 

 

- Không phải nhờ phước của anh sao? - Cô hừ lạnh

 

 

- Tôi thật có lỗi. Trần Hậu\, mau tới bệnh viện.

 

 

- Không\, mau về Trịnh gia. Chân tôi không nặng lắm. Tôi muốn về nhà nghĩ ngơi.

 

 

Tài xế không biết đi đâu, có vẻ lưỡng lự chưa dám cho xe chạy. Cô liền hét:

 

 

- Mau cho xe về Trịnh gia\, không thì tôi xuống xe\, không cần các người.

 

 

- Về Trịnh gia. - Anh ra lệnh.

 

 

Trong xe, cô lại nhớ lại hình ảnh anh ta đã cưỡng hôn cô, có vẻ tức giận nên gương mặt cô đăm đăm khó chịu. Anh nhìn thấy sắc mặt cô nhẹ nhàng hỏi:

 

 

- Nhị tiểu thư\, cô khó chịu trong người sao?

 

 

- Tôi\, tôi không sao cả\, anh đừng bận tâm. - Cô đỏ mặt

 

 

- Cô nghĩ như thế nào về hôn sự giữa 2 gia đình chúng ta.

 

 

- Tôi không quan tâm đến việc của các người.

 

 

- Cô tại sao lại không liên quan\, vì tôi có thể sẽ là chồng cô.

 

 

Cô giật mình nhìn anh, vẻ mặt ngày càng tệ, anh ta đang đùa chắc không phải là hôn phu của Thiên Kim sao, sao lại nói ra những lời lẽ như vậy.

 

 

- Anh đùa sao?

 

 

- Tôi thật đang rất nghiêm túc. - Anh nhìn cô rồi cười nham hiểm

 

 

- Anh không phải là chồng chưa cưới của chị tôi\, tại sao lại dùng những lời lẽ như vậy trêu chọc tôi. Tôi đã nể tình chị tôi mà không so đo với anh chuyện lúc tối\, bây giờ thì anh thật sự quá đáng.

 

 

- Cô thật sự không muốn làm dâu Trần gia.

 

 

- Tôi còn không biết Trần gia các người là ai?

 

 

Anh ngiêng người, cúi đầu về phía cô cười nữa miệng, nụ cười của anh thật sự rất gợi tình, tim cô bỗng dưng đập mạnh. Anh cứ thế mà tiếng gần đến môi cô, thân thể cô cứng lại, không thể cử động tim cô ngày càng đập nhanh hơn. Khi gần như chạm vào môi của cô. Anh khẽ lên tiếng: " Chị em nhà cô thật giống nhau, đều diễn kịch giỏi vậy. Không phải hai chị em nhà cô đang tranh dành ai sẽ là người được vào Trần gia.".

 

 

Nói xong Trần Minh Trí đẩy cô ra xa. Cô giật mình, sau đó căm phẫn nhìn anh ta rồi uất hận lên tiếng: " Hoang tưởng"

 

 

- Tôi nói Minh Trí anh nghe\, tôi suốt đời này sẽ không bao giờ muốn gả cho anh\, anh đừng ở đó nói nhăng nói cuội nữa.

 

 

Vừa nói xong, xe đã chạy tới của nhà Trịnh gia, cô lè lưỡi chọc quê anh, mở cửa xe có gắng lếch vô tới cổng. Không quên quay lại nói với anh ta: " Anh nhớ cho kĩ, tôi Trịnh Hà My, sẽ không bao giờ muốn gả cho loại người như anh. Đừng mơ tưởng". Cô thoả lòng cười haha bấm chuông.

 

 

Minh Trí ngồi trong xe, nhìn bóng dáng cô gái phía trước, không tức giận mà lại thấy buồn cười với thái độ của nhóc con này. Nhìn đôi giày của cô gái vẫn còn nằm trong hộp, khẽ cười: " Được, tôi sẽ cho cô phải hối hận với những gì đã nói." Lạnh lùng cho xe dời đi.

Hot

Comments

Bông sim

Bông sim

That sự rối

2021-07-04

1

Nhók Lì

Nhók Lì

tui hoang mang quá rồi ai là nam 9

2021-01-08

3

Hoan LE

Hoan LE

ôi trời hoang mang quá
ai là nam chính vậy

2019-12-30

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cô gái nhà nghèo
2 Chương 2: Người mới
3 Chương 3: Con là ta nhận nuôi
4 Chương 4: Tôi Là Tiểu Thư Duy Nhất Trong Nhà
5 Chương 5: Tôi Giống Osin Lắm Sao
6 Chương 6: Anh thì biết gì về tình yêu
7 Chương 7: Tôi Chưa Có Bạn Gái
8 Chương 8: Nhị tiểu thư nhà họ Trịnh - Trịnh Hà My
9 Chương 9: Tôi Là Loại Gì?
10 Chương 10: Hôn sự
11 Chương 11: Tôi không phải anh rễ của cô
12 Chương 12: Ciz Bar
13 Chương 13: Ciz Bar - Hãy nói anh chỉ yêu mình em
14 Chương 14: Huỷ hôn
15 Chương 15: Tin đồn đó là giả, nhưng tôi muốn là thật.
16 Chương 16: Em tự nguyện cho anh.
17 Chương 17: Thăm nhà cũ
18 Chương 18: Thăm nhà cũ 2
19 Chương 19
20 Chương 20: Hôn sự với Phạm gia
21 Chương 21: Đồng ý đính ước
22 Chương 22: Hẹn hò - bắt cóc - gặp lại người quen.
23 Chương 23: Cô sẽ là tình nhân của tôi
24 Chương 24: Cô tốt nhất đừng yêu tôi.
25 Chương 25: Là tình nhân thì không phải là người yêu
26 Chương 26: Không sao cả, tôi chỉ là tình nhân của anh
27 Chương 27: Đã tìm được Pi
28 Chương 28: mình và anh ta mãi mãi không thể có tình yêu
29 Chương 29: Làm cơm cho Pi, không phải cho anh
30 Chương 30: Nếu anh muốn tôi hận, tôi sẽ hận
31 Chương 31: Bắt đầu nguy hiểm
32 Chương 32: Anh lạnh lùng, cô muốn chạy trốn
33 Chương 33: Bí mật nhà họ Trịnh
34 Chương 34: Cái chết của " Trịnh Hà My" - phần 1
35 Chương 35: Cái chết của
36 Chương 36: Cái Chết Của Trịnh Hà My- Phần 3
37 Chương 37: Người xa lạ
38 Chương 38: Sự thật
39 Chương 39: anh và em sinh ra có lẽ không phải dành cho nhau
40 Chương 40: Chọn lựa của Minh Trí - Nổi đau của Hà My
41 Chương 41: Có lẽ, tôi cũng đã từng rất yêu cô.
42 Chương 42: Rin, xin lỗi vì anh không thể yêu em được
43 Chương 43: Âm mưu thâm độc 1
44 Chương 44: Âm mưu thâm độc 2
45 Chương 45: Thiếu gia rất yêu cô
46 Chương 46: Gặp lại người xưa
47 Chương 47: Lòi đuôi cáo
48 Chương 48: Bị bắt
49 Chương 49: Mất mát to lớn
50 Chương 50: Mất mát to lớn 2
51 Chương 51: Tang lễ - Che giấu sự thật.
52 Chương 52: Rin, tôi yêu cô
53 Chương 53: Anh là đồ khốn
54 Chương 54: Ở lại Trần gia
55 Chương 55: Phan Minh Hà - Rose
56 Chương 56: Ghen
57 Chương 57: Người một nhà
58 Chương 58: Chị em song sinh
59 Chương 59: Đón Rose về
60 Chương 60: Lời nguyền của nhà họ Trịnh
61 Chương 61: Bỏ đi
62 Chương 62: Sự thật "đau lòng" hơn cả đau lòng
63 Chương 63: Mong chờ tại sân bay
64 Chương 64: Cưỡng ép
65 Chương 65: Quan hệ phức tạp
66 Chương 66: Giải cứu Rose
67 Chương 67: Tráo cô dâu 1
68 Chương 68: Cướp cô dâu
69 Chương 69: Cô… từ bây giờ chính là phụ nữ của tôi
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Tình Yêu Trọn Vẹn
82 Chương 82: Thực hiện lời hứa
83 Chương 83: Biển
84 Chương 84: Tha thứ
85 Chương 85: Anh là chồng tôi sao?
86 Chương 86: Ngọc Nhi
87 Chương 87: Only Love
88 Chương 88: Gặp lại
89 Chương 89: Cha của Tuấn Khôi
90 Chương 90:
91 Chương 91: Một lần nữa đau lòng
92 Chương 92: Cuộc sống mới
93 Chương 93: Quay về biệt thự hoa hồng trắng
94 Chương 94: Cha cháu đã trở về
95 Chương 95:
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99: EM ĐÃ ĐÁNH CẮP TRÁI TIM ANH
100 Chương 100: The end T&M
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Cô gái nhà nghèo
2
Chương 2: Người mới
3
Chương 3: Con là ta nhận nuôi
4
Chương 4: Tôi Là Tiểu Thư Duy Nhất Trong Nhà
5
Chương 5: Tôi Giống Osin Lắm Sao
6
Chương 6: Anh thì biết gì về tình yêu
7
Chương 7: Tôi Chưa Có Bạn Gái
8
Chương 8: Nhị tiểu thư nhà họ Trịnh - Trịnh Hà My
9
Chương 9: Tôi Là Loại Gì?
10
Chương 10: Hôn sự
11
Chương 11: Tôi không phải anh rễ của cô
12
Chương 12: Ciz Bar
13
Chương 13: Ciz Bar - Hãy nói anh chỉ yêu mình em
14
Chương 14: Huỷ hôn
15
Chương 15: Tin đồn đó là giả, nhưng tôi muốn là thật.
16
Chương 16: Em tự nguyện cho anh.
17
Chương 17: Thăm nhà cũ
18
Chương 18: Thăm nhà cũ 2
19
Chương 19
20
Chương 20: Hôn sự với Phạm gia
21
Chương 21: Đồng ý đính ước
22
Chương 22: Hẹn hò - bắt cóc - gặp lại người quen.
23
Chương 23: Cô sẽ là tình nhân của tôi
24
Chương 24: Cô tốt nhất đừng yêu tôi.
25
Chương 25: Là tình nhân thì không phải là người yêu
26
Chương 26: Không sao cả, tôi chỉ là tình nhân của anh
27
Chương 27: Đã tìm được Pi
28
Chương 28: mình và anh ta mãi mãi không thể có tình yêu
29
Chương 29: Làm cơm cho Pi, không phải cho anh
30
Chương 30: Nếu anh muốn tôi hận, tôi sẽ hận
31
Chương 31: Bắt đầu nguy hiểm
32
Chương 32: Anh lạnh lùng, cô muốn chạy trốn
33
Chương 33: Bí mật nhà họ Trịnh
34
Chương 34: Cái chết của " Trịnh Hà My" - phần 1
35
Chương 35: Cái chết của
36
Chương 36: Cái Chết Của Trịnh Hà My- Phần 3
37
Chương 37: Người xa lạ
38
Chương 38: Sự thật
39
Chương 39: anh và em sinh ra có lẽ không phải dành cho nhau
40
Chương 40: Chọn lựa của Minh Trí - Nổi đau của Hà My
41
Chương 41: Có lẽ, tôi cũng đã từng rất yêu cô.
42
Chương 42: Rin, xin lỗi vì anh không thể yêu em được
43
Chương 43: Âm mưu thâm độc 1
44
Chương 44: Âm mưu thâm độc 2
45
Chương 45: Thiếu gia rất yêu cô
46
Chương 46: Gặp lại người xưa
47
Chương 47: Lòi đuôi cáo
48
Chương 48: Bị bắt
49
Chương 49: Mất mát to lớn
50
Chương 50: Mất mát to lớn 2
51
Chương 51: Tang lễ - Che giấu sự thật.
52
Chương 52: Rin, tôi yêu cô
53
Chương 53: Anh là đồ khốn
54
Chương 54: Ở lại Trần gia
55
Chương 55: Phan Minh Hà - Rose
56
Chương 56: Ghen
57
Chương 57: Người một nhà
58
Chương 58: Chị em song sinh
59
Chương 59: Đón Rose về
60
Chương 60: Lời nguyền của nhà họ Trịnh
61
Chương 61: Bỏ đi
62
Chương 62: Sự thật "đau lòng" hơn cả đau lòng
63
Chương 63: Mong chờ tại sân bay
64
Chương 64: Cưỡng ép
65
Chương 65: Quan hệ phức tạp
66
Chương 66: Giải cứu Rose
67
Chương 67: Tráo cô dâu 1
68
Chương 68: Cướp cô dâu
69
Chương 69: Cô… từ bây giờ chính là phụ nữ của tôi
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Tình Yêu Trọn Vẹn
82
Chương 82: Thực hiện lời hứa
83
Chương 83: Biển
84
Chương 84: Tha thứ
85
Chương 85: Anh là chồng tôi sao?
86
Chương 86: Ngọc Nhi
87
Chương 87: Only Love
88
Chương 88: Gặp lại
89
Chương 89: Cha của Tuấn Khôi
90
Chương 90:
91
Chương 91: Một lần nữa đau lòng
92
Chương 92: Cuộc sống mới
93
Chương 93: Quay về biệt thự hoa hồng trắng
94
Chương 94: Cha cháu đã trở về
95
Chương 95:
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99: EM ĐÃ ĐÁNH CẮP TRÁI TIM ANH
100
Chương 100: The end T&M

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play