Cúp máy. Mẹ lúc nào cũng quan tâm cậu từng chút một như thế.
Huỳnh Hoàng Tân
/Khoanh tay/ hoá ra điện báo cáo cho mẹ à
Đỗ Anh Quân
/gật nhẹ/ Tôi không muốn mẹ lo
Huỳnh Hoàng Tân
Chăm ngoan quá đấy, đi thôi
Hắn không nói gì, chỉ đi trước.
Ba người tìm đến một quán mì cay gần trường. Quán không quá đông khách, không gian ấm cúng.
Sau khi gọi món, họ ngồi chờ.
Huỳnh Hoàng Tân
Chắc không quen lắm nhỉ mới gặp đã rủ đi ăn /cười/
Đỗ Anh Quân
Ừm không quen lắm
Huỳnh Hoàng Tân
Thế thì tập quen dần đi, khả năng còn đi dài dài đấy
Đỗ Anh Quân
/cười nhẹ/
Hắn thì chỉ ngồi im xem điện thoại thỉnh thoảng thì nhìn qua cậu.
Lúc này, mì được mang ra, Tân nhìn tô mì cấp 7 của mình với vẻ mặt đầy hào hứng.
Huỳnh Hoàng Tân
Xem ai gục trước nào!
Cậu bật cười. Cậu có cảm giác rằng, khi đi với họ thì khá thoải mái.
------
Hôm nay có tiết thể dục.
Nhóm chia lớp chơi bóng rổ.
Các học sinh nhanh chóng chọn nhóm, An cũng chung với bạn mình vì đủ người với cả nhóm có vẻ không thích cậu lắm nên không muốn cậu vào. An chỉ đành nhìn cậu đứng đó.
Cậu cũng đi hỏi nhưng đa số đều có lí do từ chối cậu.
NVP nam
Ai không có nhóm thì đứng ngoài quan sát nhé
Cậu nghe vậy lùi ra sau.
An thấy cậu lạc lõng ở đấy nên chủ động tách đội ra chỗ cậu.
Đỗ Anh Quân
M không chơi à An
Lâm Khánh An
/cười/Không phải môn t thích, t với m xem bọn nó chơi cũng được
Đỗ Anh Quân
/gật/Thế cũng được
Ra về
Lâm Khánh An
/vẫy tay/T về đây mai gặp lại nhé
Đỗ Anh Quân
/vẫy lại/ ừm mai gặp
Buổi chiều hôm đó, trời âm u, mây xám giăng kín bầu trời. Sau khi tan học, cậu không về ngay mà rẽ ra phía sau trường.
Trần Quang Đăng
Cậu thích nơi này nhỉ, sao lại ở đây
Đỗ Anh Quân
/cúi đầu/ tôi chỉ đứng 1 chút thôi
Trần Quang Đăng
/Bước lại gần, lướt mắt 1 lượt/ Suy ngẫm gì thế, nhìn có vẻ không ổn lắm nhỉ
Đỗ Anh Quân
/cười nhẹ/Tôi lúc nào mà trông ổn đâu
Trần Quang Đăng
Chắc không hợp với lớp nhỉ
Đỗ Anh Quân
Không hẳn
Đỗ Anh Quân
Không biết nữa
Trần Quang Đăng
Chắc thế rồi
Trời sắp mưa, bầu không khí giữa 2 người thì im lặng.
Huỳnh Hoàng Tân
/chạy lại/Ê Đăng, m có về không?
Huỳnh Hoàng Tân
Ủa chào Quân nha
Đỗ Anh Quân
/gật đầu/
Huỳnh Hoàng Tân
/quay sang hắn/Làm gì ở đây
Trần Quang Đăng
Làm gì kệ t
Huỳnh Hoàng Tân
Chịu m, t về trước
Trần Quang Đăng
Lượn nhanh
Huỳnh Hoàng Tân
Trời sắp mưa rồi coi về sớm nha/nhìn qua cậu/
Đỗ Anh Quân
/gật/cảm ơn, tôi biết rồi
Nói xong, T leo lên xe, phóng đi mất.
Hắn nhìn theo một lúc rồi quay sang cậu.
Trần Quang Đăng
Cậu về nhà kiểu gì?
Đỗ Anh Quân
Đi bộ
Trần Quang Đăng
Trời sắp mưa to thế này định lội mưa về à?
Đỗ Anh Quân
Tôi có dù
Đỗ Anh Quân
Cậu không có à
Đỗ Anh Quân
Không có thì tôi cho cậu mượn này
Đỗ Anh Quân
Nhà cậu chắc xa hơn tôi
Đỗ Anh Quân
/đưa dù ra/ tôi nghĩ cậu cần hơn
Hắn nghe cậu nói câu này bỗng nhớ tới 1 sự kiện nào đó nhưng không rõ lắm.
Hắn không nói gì chỉ nhìn trời, rồi đột nhiên nắm lấy cổ tay cậu, kéo đi về phía ngược lại.
Trần Quang Đăng
Đi thôi
Đỗ Anh Quân
/giật mình/Đi đâu?
Trần Quang Đăng
Tìm chỗ trú mưa tí rồi về
Cậu hơi chần chừ nhưng rồi vẫn đi.
Quán nước ven đường thưa thớt khách. Mưa rơi lộp bộp trên mái hiên, tạo thành một thứ âm thanh đơn điệu nhưng lại có chút gì đó dễ chịu.
Cậu ngồi đối diện hắn, tay cầm cốc trà nóng mà chủ quán vừa mang ra. Hơi ấm lan ra lòng bàn tay.
Phá vỡ sự im lặng cậu hỏi.
Đỗ Anh Quân
Cậu hay đến quán này à?
Trần Quang Đăng
Thỉnh thoảng, tôi không thích những nơi quá ồn ào
/lướt mắt qua màn mưa/
Đỗ Anh Quân
An bạn tôi cũng vậy
Trần Quang Đăng
Cậu thân với An lắm à
Đỗ Anh Quân
Không hẳn, nhưng cậu ấy khiến tôi không quá lạc lõng
Hắn không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe.
Hắn chống tay lên bàn, nhìn cậu.
Trần Quang Đăng
Tôi thấy cậu kiểu như đứng im 1 chỗ không muốn bước tiếp ấy nhỉ
Đỗ Anh Quân
/siết chặt tay quanh cốc trà/ tôi không đứng im, chỉ là tôi không biết đi đâu
Trần Quang Đăng
Thế để tôi dẫn cậu đi
Cậu sững người, nhìn hắn, nhưng hắn chỉ ung dung nhấp một ngụm trà, như thể vừa nói ra một điều hiển nhiên.
Comments