Cơn mưa đêm trút xuống con hẻm tối tăm, hòa lẫn với mùi tanh nồng của máu. Đèn đường nhấp nháy yếu ớt, hắt bóng một người đàn ông cao lớn đang kéo lê một thi thể về phía bức tường cũ kỹ, nơi một cái hố đã được đào sẵn.
Dương Bác Văn vừa giet người.
Hắn cúi xuống, thản nhiên kéo thi thể về phía bức tường cũ kỹ. Đôi mắt sâu thẳm không gợn một tia cảm xúc, cứ như việc giet một mạng người chẳng khác gì dẫm chết một con kiến.
Chỉ là, trước khi hắn kịp hoàn thành công việc, một giọng nói non nớt nhưng cứng rắn vang lên sau lưng.
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tôi muốn anh giúp tôi giet người
Dương Bác Văn - hắn
//dừng lại hoạt động//
Hắn quay đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua bóng dáng nhỏ bé đang run lên dưới cơn mưa. Một thiếu niên khoác trên mình bộ đồng phục nhàu nát, nước mưa hòa với vết bầm trên gò má, mái tóc ướt sũng dán vào trán.
Em - một kẻ bị dồn đến mức đường cùng.
Dương Bác Văn khẽ nhướng mày, giọng lười biếng nhưng đầy nguy hiểm.
Dương Bác Văn - hắn
Nhóc con, m biết bản thân đang phát ra câu nói gì không?
Thiếu niên bước lên một bước, nhìn thẳng vào hắn bằng đôi mắt đỏ hoe nhưng không hề có nước mắt.
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tôi biết, tôi nhận thức được bản thân nói gì
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tôi muốn giet người, tôi biết chỉ có anh có thể giúp tôi //ánh mắt hiện lên tia căm phẫn//
Dương Bác Văn nhìn cậu, trong mắt không có một chút thương hại. Hắn đã gặp quá nhiều loại người trong đời-những kẻ yếu đuối, những kẻ sẵn sàng bán linh hồn vì quyền lực, và những kẻ tuyệt vọng đến mức muốn tự mình cầm dao.
Nhóc con trước mặt hắn, có vẻ là thuộc loại thứ ba.
Comments
💤
Omgg chị pé của toii ra truyện ms kèee hehe:>
-Chị pé oiii ra chap ms iiii em hónggg lém ruiii🥹🩷-
2025-02-13
2
WenHan🦔🐑
/Drool//Drool//Drool/
2025-02-12
0