| ĐN Killer Peter | Cái Chết Trắng
Tiệm sách và sức khỏe
Cậu là một người ít nói, trầm lặng nhưng không hẳn là lạnh lùng. Đó không phải sự xa cách, mà là thói quen của một kẻ đã quá quen với việc giữ khoảng cách với thế giới. Cậu không dễ mở lòng, không dễ tin tưởng ai, nhưng một khi đã coi ai là quan trọng, cậu sẽ bảo vệ họ đến cùng.
Dưới vẻ ngoài bình thản ấy là một tâm hồn đã chịu nhiều tổn thương, nhưng thay vì để bản thân gục ngã, cậu học cách chịu đựng. Cậu không mong chờ ai đó đến cứu mình, nhưng sâu thẳm trong lòng vẫn có một khát khao được công nhận, được ai đó nhìn thấy và hiểu cậu mà không cần phải lên tiếng.
Cậu cũng tinh tế và quan sát rất tốt, đôi khi nhận ra cảm xúc của người khác ngay cả khi họ chưa nói gì.
Dù bề ngoài có vẻ bất cần, nhưng thực chất, cậu là người sâu sắc và có lòng trắc ẩn. Cậu không thể làm ngơ trước những kẻ yếu thế hay những người cô độc giống mình. Có lẽ đó là lý do cậu gắn bó với tiệm sách.
Nơi mà cậu không chỉ tìm thấy một công việc, mà còn tìm thấy một người thực sự quan tâm đến mình.
Bên trong, không gian thoảng mùi giấy cũ, đã 3 tháng kể từ khi cậu xin việc ở tiệm sách "Clearance Inventory Sale" rồi.
Thứ hương thơm quen thuộc của những cuốn sách đã qua tay biết bao thế hệ. Những chiếc kệ gỗ sờn màu được xếp chật kín, từ sách giáo khoa cũ đến tiểu thuyết nhuốm màu thời gian. Một vài chồng sách được đặt ngẫu nhiên trên bàn, thể hiện sự bận rộn của tiệm nhưng cũng chính điều đó lại làm tăng thêm nét quyến rũ lạ kỳ.
Cậu làm việc ở đây, trong góc quầy thu ngân nhỏ. Mỗi ngày, cậu xếp lại từng cuốn sách, kiểm tra những tờ giấy đánh dấu bị bỏ quên, và lặng lẽ quan sát những vị khách ghé thăm. Có người tìm đến vì hoài niệm, có người vì một cuốn sách quý mà họ vô tình phát hiện.
Đôi khi, vào những buổi chiều lặng gió, cậu ngồi dựa lưng vào giá sách, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài khung cửa mở, nơi ánh hoàng hôn đổ bóng lên con đường lát gạch. Đó là một cuộc sống bình dị, chậm rãi nhưng đầy ắp những câu chuyện đang chờ được kể…
Trong một góc phố yên tĩnh, nơi những tia nắng chiều hắt lên từng lớp bụi phủ trên kệ sách cũ.
Yoru
Lại có cuộc gọi từ bác sĩ, thúc giục ông hãy tới tái khám..
Ông Peter đang dán một tờ giấy lên phía trước kệ tủ. Đó là một mảnh giấy nhăn nhúm, với dòng chữ “ANNA USED BOOK STORE” được in vội vàng. Ông làm như không nghe thấy lời Yoru, bàn tay run run vuốt phẳng tờ giấy trên cửa.
Tiếng nói phát ra từ đầu dây bên kia lên tiếng.
...
< Anh Bae! Tôi nói rồi mà! >
...
< Anh không thể tiếp tục làm như vậy được!!! >
...
< Nếu anh cứ ngó lơ các cuộc gọi mà không tới.. >
...
< Thì chưa đầy ba tháng nữa, anh sẽ chết đó!!! >
Yoru
| Cậu cắn môi, cố kìm sự bực bội lẫn lo lắng |
Yoru đứng ở quầy, không giấu nổi vẻ lo lắng. Cậu đã cố thuyết phục, đã năn nỉ, thậm chí giận dỗi, nhưng ông Peter của cậu vẫn cứng đầu.
Yoru
Cháu biết là ông không thích bệnh viện..Mùi thuốc sát trùng nồng nặc!
Yoru đặt hai tay lên bàn, ánh mắt lướt qua những vỉ thuốc rải rác trên mặt bàn gỗ, rồi quay sang nhìn ông Peter.
Yoru
Ông à.. Bác sĩ đã gọi rất nhiều lần, ông thực sự không thể cứ tiếp tục như thế này được..
Yoru
| Giọng cậu có chút gấp gáp, đôi tay siết chặt mép áo |
Bae- Peter
| Ông không trả lời ngay. Ông nhìn xuống những viên thuốc trên tay |
Bae- Peter
Ba tháng nữa à?
Bae- Peter
| Bật cười khẽ |
Comments
Thương Lang
Truyện Chill chill văn hợp gu nhẹ nhàng tình cảm (❁´◡`❁)
2025-05-13
0