Lịch Sử Tin Nhắn Bị Xóa Bỏ [Hieuthuhai×Negav][HieuGav][HieuAn]
3. Bóng tối bên anh
Một tuần trôi qua, anh như kẻ vô hồn lang thang giữa phố thị đông đúc
Đôi mắt rõ thâm quầng, mái tóc rối bù, mỗi bước chân anh đi đều như bước vào một cõi hỗn độn. Mọi người tránh né ánh mắt của anh – ánh mắt đờ đẫn, đau đớn và rạn vỡ
Anh không ăn, không ngủ, không nói chuyện với ai. Chỉ ôm khư khư điện thoại, nhìn trân trân vào khung chat của em như thể… chỉ cần tập trung đủ lâu, em sẽ hiện ra
Mưa lất phất rơi ngoài cửa kính. Anh ngồi thu mình trên ghế, phòng chỉ bật ánh đèn vàng nhạt mờ ảo
Anh vẫn đang nhìn tin nhắn cuối cùng của mình:
Trần Minh Hiếu
💬 Em lại đi đâu nữa rồi..? Sao bữa giờ không trả lời tin nhắn anh
Trần Minh Hiếu
💬 Anh vẫn đang đợi em, em biết không?
Không có hồi âm. Không còn gì ngoài những “đã gửi” trắng nhợt. Anh thở dài, llặng lẽ gập máy, nhắm mắt lại. Nhưng ngay giây sau đó…
Trần Minh Hiếu
//giật mình vội mở điện thoại lên// An!!
Trần Minh Hiếu
L-là em.. em về với anh rồi
Tin nhắn đến từ số của em
Số mà anh đã gọi hơn 200 cuộc gọi nhỡ hằng đêm, số mà tổng đài bảo "thuê bao không liên lạc được"
Tin nhắn hiện ra, rõ ràng đến đáng sợ
Đặng Thành An
💬 Anh gọi em gì nhiều vậy? Em vẫn bên anh mà?
Đặng Thành An
💬 Em không bao giờ xa anh, chỉ là... anh không thấy em, anh quên em mất rồi
Tay anh run rẩy, mắt anh cay xè, bật khóc
Khóc òa như một đứa trẻ vừa tìm được chỗ dựa, như thể tất cả sự sống trong anh vừa bùng cháy lại
Trần Minh Hiếu
Anh không bao giờ quên em mà.. rốt cuộc em đã đi đâu..
Trần Minh Hiếu
Người ta nói em mất rồi.. anh không tin...
Trần Minh Hiếu
Không tin...
Tiếng tin nhắn 1 lần nữa vang lên, cũng là âm thanh ấy nhưng nó lại dịu dàng hơn bao giờ hết
Đặng Thành An
💬 Ngoan! Em vẫn ở đây mà
Đặng Thành An
💬 An của anh đây
Trần Minh Hiếu
💬 An!! Là em thật sao? Em còn sống đúng không?
Trần Minh Hiếu
💬 Em đang ở đâu? Nói cho anh đi… Anh đến đón em ngay
Trần Minh Hiếu
💬 Anh nhớ em lắm… Nhớ đến phát điên…
Màn hình nhấp nháy nhưng không ai trả lời
Trần Minh Hiếu
💬 Em đâu rồi? Đọc tin nhắn đi… trả lời anh đi mà… anh không chịu nổi nữa…
Không ai trả lời, không một dấu ba chấm đang soạn tin hiện lên
Anh nhìn trân trối vào màn hình. Hình nền điện thoại anh là một bức ảnh cũ – anh và em đứng bên cầu, đầu em tựa vào vai anh, cả hai cười tươi như ánh trăng sáng vào đêm trăng rằm, nụ cười đẹp nhất
Một dòng tin ngắn ngủi hiện ra:
Đặng Thành An
💬 Anh đừng buồn, em sẽ đến gặp anh, sớm thôi
Anh nhìn chằm chằm dòng tin ấy, tim đập mạnh liên hồi, chết lặng
Ngực thắt lại, hơi thở hụt hẫng như có ai siết chặt lấy phổi
Gió ngoài cửa sổ rít lên, lạnh buốt xuyên qua khung rèm, cuốn vào căn phòng đang nồng mùi ẩm mốc và nỗi ám ảnh
Đêm hôm ấy, anh không ngủ, chỉ ngồi co người trong góc giường, ôm điện thoại và thì thầm:
Trần Minh Hiếu
An… đừng rời xa anh…
Có điều anh không biết, không cảm nhận được rằng trong bóng tối… có thứ gì đó không thuộc về dương gian đang lặng lẽ lắng nghe
Comments
×͡×cнíᴘʙôɴԍ⚣🐣
Cuộc gọi nhỡ cho e hằng đêm đến tận 200 lận:))
2025-05-24
10
Ngocanhh👾
Ủa ê bây là s bây k hiểu á r lú nha
2025-05-24
2
Ngocanhh👾
r nói chet mà s nhắn zị 😐
2025-05-24
2