Lịch Sử Tin Nhắn Bị Xóa Bỏ [Hieuthuhai×Negav][HieuGav][HieuAn]
5. Gương mặt sau tấm rèm
Căn phòng nằm sâu trong con hẻm nhỏ chật chội giữa lòng thành phố đang im lìm. Ngoài kia, cơn mưa phùn rả rích không dứt, nước nhỏ tí tách bên mái tôn khiến không gian càng thêm lạnh lẽo và ám ảnh
Anh giật mình tỉnh dậy lần nữa, cơn ác mộng lặp đi lặp lại mỗi đêm như một khúc phim không hồi kết – em đứng dưới mặt sông, ngửa đầu nhìn anh, khuôn mặt nhòe nước và đôi mắt… trống rỗng
Anh thở dốc, trán vã mồ hôi lạnh, bàn tay run run quờ lấy điện thoại
Trần Minh Hiếu
Lại là giờ này..
Tiếng gõ cửa vang lên, nhỏ nhẹ thôi, nhưng đủ để làm tim anh suýt nhảy ra khỏi lồng ngực
Trần Minh Hiếu
//chết trân// âm thanh này..
Không phải lần đầu tiên nhưng mỗi lần, anh đều tự nhủ mình nghe nhầm. Là tiếng gió, tiếng mèo, tiếng mưa đập vào mái...
Nhưng lần này, tiếng gõ có nhịp, có chủ đích, có sự kiên nhẫn đến lạnh sống lưng
Anh lùi người vào góc giường, tay siết chặt điện thoại. Cửa không khóa chốt, dù biết mình nên đứng dậy – khoá lại – nhưng không dám
Tiếng bước chân vang lên sau cánh cửa, nhẹ, ướt
"Lạch bạch.. lạch bạch.. tí tách.. "
Chèn thêm tiếng nước nhỏ từ đâu đó vang vọng trong căn phòng vốn không có vòi rò rỉ
Anh rón rén ngồi dậy, lặng lẽ bước tới gần tấm rèm cửa sổ, nơi ánh đèn vàng mờ hắt qua. Phía sau tấm rèm mỏng… là bóng một người đang đứng
Trần Minh Hiếu
//nhỏ giọng// Ai đấy..?
Đứng, bất động! Bóng người quen thuộc – gầy, không cao, tóc rũ xuống trán
Trần Minh Hiếu
An… là em phải không…? Đừng đùa anh nữa… anh xin em đấy… về đi… anh sai rồi…
Trần Minh Hiếu
Trả lời anh đi mà An..
Gió lùa nhẹ khiến tấm rèm rung lên một góc, để lộ… một mảng gương mặt phía sau
Nửa mặt em – Làn da tái mét như ngâm lâu trong nước, môi tím tái, con mắt mở to, nhìn thẳng về phía anh
Một nụ cười nhẹ cong lên… nhưng không hề mang một chút hơi ấm
Trần Minh Hiếu
//giật lùi lại// A-An..?
Đặng Thành An
//nghiêng đầu+cười nhẹ// Em về rồi, anh không vui sao?
Giọng nói khàn khàn vang lên, nhưng không từ phía sau rèm… mà ngay sát bên tai anh
Trần Minh Hiếu
//quay phắt lại phía sau// Aaa..!!
Đến khi quay lại phía tấm rèm… bóng người biến mất. Tấm rèm vẫn nhẹ đong đưa, như chưa từng có ai đứng sau đó
Trần Minh Hiếu
//tim đập dồn dập// K-không.. An.. em đâu rồi...?
Anh chạy đến mở rèm ra, nhìn trân trối vào ngoài cửa kính – không ai ngoài sân. Nhưng có… vết nước loang hình bàn chân – kéo dài từ cửa ra đến đúng nơi anh đang nhìn
Tiếng chuông tin nhắn vang lên, anh rụt tay mở máy
Đặng Thành An
💬 Anh quên em thật rồi à? Em vẫn đợi anh ở cửa…
Anh làm rơi điện thoại, lùi sát vào góc tường, mắt mở to kinh hoảng
Từ phía sau, gió lại nổi lên, cuốn tấm rèm bay vút… và từ bóng kính cửa sổ, một khuôn mặt đang nhìn chằm chằm vào anh từ bên ngoài
Chỉ là.. trống rỗng và oán hận
nay lên sớm, ngủ ngonn😪💤💤
Comments
embe 😘
t/g tóm tắt cốt truyện cho e đc ko chứ đọc mà hoang mang quá 😰😣
2025-05-25
2
lynkk🤡
dị là híu hỗng iu an oàii/Drowsy/
2025-05-25
7
NỐT RUỒI CỦA HIEUTHUHAI><
sợ vcl luôn á vui cái gì...
2025-05-25
7