Lịch Sử Tin Nhắn Bị Xóa Bỏ [Hieuthuhai×Negav][HieuGav][HieuAn]
4. Lịch sử tin nhắn trống rỗng
Trời về khuya, Hà Nội đổ sương lạnh hơn thường lệ
Anh ngồi bó gối trong căn phòng im ắng, ánh đèn neon ngoài hiên hắt vào tạo những vệt bóng đổ dài ngoằn ngoèo như những bàn tay đang trườn tới
Tay vẫn giữ chặt chiếc điện thoại – vật duy nhất khiến anh cảm thấy em còn đang tồn tại ở đâu đó. Chỉ cần nhìn thấy tin nhắn, anh sẽ tin em vẫn còn sống… vẫn chưa rời khỏi thế giới này
Tay anh run run kéo lại đoạn chat, muốn lưu giữ lại tất cả… từng từ, từng ký tự ít ỏi em gửi đến đêm qua để dễ xem lại… để tin rằng không phải anh đang hoang tưởng
Mọi dòng tin từ số ấy đột nhiên biến mất dần, từng chữ, từng câu, dần tan biến vào hư không
Trần Minh Hiếu
G-gì vậy...?
Không phải bị xóa, không có thông báo, không hiện "thu hồi". Chỉ là… mỗi tin nhắn đã được thay thế bằng một khoảng trắng rỗng kéo dài
Một đoạn trống, rồi một đoạn khác.. chỉ còn lại duy nhất một chuỗi ký hiệu lạ lùng:
"▯▯▯▯::⧸⧸⧸ ∅ em đang nghe thấy bạn ∅"
Anh sững người, cố refresh, tắt mở lại app, gỡ cài đặt – cài lại
Trần Minh Hiếu
Tại sao.. k-không thể.. không được...
Đoạn chat giờ đây chỉ còn những dòng trắng và vài ký tự nhòe nhoẹt, như thể ai đó từ thế giới khác đang cố nhắn cho anh nhưng bị rối loạn sóng truyền tin
Anh cảm thấy lạnh sống lưng, một cơn gió lùa vào từ khe cửa sổ, dù anh chắc chắn mình đã đóng nó lại từ chiều
Căn phòng đột nhiên nặng mùi nước lạnh và mùi bạc hà dịu – mùi nước hoa quen thuộc mà em vẫn thường dùng… nhưng chai nước hoa ấy, anh đã bỏ vào quan tài em
Anh bật dậy, mở máy. Không có tin nhắn mới, không có bất kì thông báo nào
Nhưng âm thanh ấy vẫn vang lên, không từ điện thoại, mà từ bên tai anh
Một tiếng ting ting rõ ràng… đều đặn… dội thẳng vào tâm trí
Anh hoảng hốt nhìn quanh phòng. Không ai, không gì di chuyển, nhưng tim anh như bị bóp nghẹt, từng nhịp đập đứt quãng
Bỗng… trong không khí mờ ẩm… có tiếng thì thầm rất khẽ được ai đó gửi thẳng vào tiềm thức:
Đặng Thành An
Anh ơi… em lạnh…
Trần Minh Hiếu
//quay phắt lại nhìn thẳng vào gương// An!!!
Không có ai. Chỉ là gương… và chính anh – tái nhợt, thẫn thờ, điên dại – đang nhìn chằm chằm vào khoảng trống phía sau
Anh hét lên, ném điện thoại xuống sàn, nhưng màn hình lại tự sáng, không bể, không nứt
Dòng chữ đen sáng lên mờ ảo
Đặng Thành An
💬 Anh xoá em rồi à? Anh quên em thật sao?
Anh rùng mình, quay đầu tránh ánh mắt khỏi gương, điện thoại tắt ngúm
Bỗng từ gương… sau lưng anh… có bóng một người đứng đó, cúi đầu, tóc ướt đẫm, làn da trắng bệch, đôi mắt trống rỗng như bị móc cạn, nhìn chằm chằm về phía anh
Comments
Duane🫂
ê chết r t k thích đọc kiểu này cho qua nhanh đi:)))
2025-05-24
1
embe 😘
sao mà cái truyện tâm lý nặng thế ai giải thích cho tui cốt truyện đc ko 🙁
2025-05-24
2
gip gip chip chip
Tối ra thêm tầm 2,3 chap nx đi đc ko tg😢 cuốn quá trời......
2025-05-24
0