[BonBin][ABO] Mật Ngọt Từ Alpha
Chapter 2: Bán Rồi Thì Ngoan Đi
Leo
/ Liếc quanh / Haiza~ Cũng nhiều người có vẻ khoái cậu ta đấy
Jung Ho
500 triệu là giá khởi điểm, ai muốn ăn gan rồng thì cứ thử
Kang Ho
Này. Anh ra giá luôn không?
Koo Bon Hyuk
/ Nhìn thẳng sân khấu / Đợi
Một cái lồng thủy tinh được hạ xuống giữa sân khấu, trong suốt, không che chắn. Mọi ánh mắt lập tức hướng về giữa sân khấu
Mái tóc đen rũ xuống trán, da trắng gần như trong suốt. Ánh mắt tròn xoe, thất thần, quét quanh khán phòng như con thú nhỏ bị ném vào rừng săn
Oh Hanbin
/ Đưa tay che mắt / Chói...
Oh Hanbin
“ Chỗ này... lạ quá... ”
Cậu nhích lùi sát về một góc lồng. Đôi bàn chân trần run rẩy. Hàng mi dính mồ hôi
Một người đàn ông phía sau giơ bảng
Leo
Không ai hỏi thằng bé có muốn không…
Jung Ho
Nó chỉ là “tài sản” trong mắt tụi này
???
600 triệu. Có ai cao hơn không ạ?
???
Món hàng này... rất đáng để đầu tư đấy~
Oh Hanbin
/ Run run / Họ… nhìn mình làm gì...?
Cậu gồng người, nép vào góc lồng
Nhưng cậu không thể trốn khỏi ánh nhìn ấy
Bon Hyuk, từ dãy ghế đầu, ngồi im lặng. Anh không chớp mắt. Không di chuyển. Chỉ nhìn
Như thể đang phân tích. Như thể đã xác định từ trước
???
700 triệu từ quý bà số 17!
Oh Hanbin
/ Hơi thở gấp, đầu lắc nhẹ /
Oh Hanbin
Không… xin đừng nhìn mình như vậy…
Khoảnh khắc đó—mắt cậu chạm mắt anh
Không ánh nhìn thèm khát, không thương xót. Mà là… một loại xác nhận
Như thể: “Cuối cùng, cũng tìm thấy ”
???
700 triệu lần một... lần hai...
Tiếng tim đập của Hanbin như đập vào vách lồng
???
* Ực * 5... tỷ... từ ngài Koo Bon Hyuk
Hanbin mở to mắt. Môi cậu mấp máy mà không phát ra tiếng
Như thể không hiểu nổi. Không tin nổi
???
5 tỷ lần một... lần hai... lần ba...
Oh Hanbin
… / Mắt trống rỗng, miệng run run /
Jung Ho
5 tỷ cho một đứa nhóc
Jung Ho
Anh đang làm gì vậy?
Leo
Ghê đấy, giờ anh còn chơi kiểu nuôi lớn xong xơi à?
Kang Ho
Nhưng... ánh mắt anh khi nhìn cậu ta... không phải chuyện chơi
Bon Hyuk không đáp. Anh đứng dậy, rời khỏi phòng
Tiếng giày gõ lên nền đá. Mùi nước hoa đắt tiền, ánh đèn mờ hắt xuống hành lang kín mít camera
Oh Hanbin
/ Giật tay ra khỏi nhân viên /
Oh Hanbin
Tôi không đi! Nghe chưa?!
Oh Hanbin
Tôi không muốn đi đâu hết!
???
Cậu… đã được mua rồi. Chúng tôi không thể—
Oh Hanbin
Mua cái gì mà mua!
Oh Hanbin
Tôi là người, không phải món hàng!
Jung Ho
Bỏ vô hộp kính rồi còn chưa tỉnh?
Kang Ho
Đừng ép. Thằng bé còn chưa tiêu hóa nổi chuyện mình bị rao bán...
Oh Hanbin
/ Quay phắt lại / Tự nhiên các người lôi tôi tới đây, rồi nói mấy thứ điên khùng này?!
Oh Hanbin
Tôi muốn về nhà! Thả tôi ra!!
Một bóng người dừng trước mặt Hanbin
Mùi hổ phách tỏa nhẹ. Đôi giày da đen dừng sát mũi chân cậu
Koo Bon Hyuk
/ Nhìn xuống / Không có nhà nào để về nữa đâu
Oh Hanbin
/ Lùi một bước / …Gì?
Koo Bon Hyuk
Mày bị bán rồi
Oh Hanbin
/ Siết tay, run bần bật / Không… không đời nào!
???
Ngài Koo, giấy tờ giao dịch đã xong
???
Cậu ấy... thuộc về ngài
Oh Hanbin
"Thuộc về"? Tôi không thuộc về ai hết!
Oh Hanbin
Biến đi! Tất cả mấy người!
Leo
/ Bước lên một bước, nheo mắt /
Leo
Ồn quá. Bịt miệng lại không?
Koo Bon Hyuk
/ Giơ tay ngăn / Không cần
Oh Hanbin
Tôi... tôi có thể tự về nhà
Leo
Cậu nghĩ mấy người đó để yên cho cậu quay về hả?
Oh Hanbin
Nếu tôi không lên thì sao?
Koo Bon Hyuk
Thì ở lại làm đồ chơi cho đám Mafia khác
Jung Ho
Nhóc con, tỉnh lại đi. Cậu hết quyền chọn rồi
Leo
Lên xe đi. Đừng để bị khiêng như bao gạo
Oh Hanbin
Tôi không phải chó!
Kang Ho
Nhưng sủa cũng gắt đấy
Oh Hanbin
/ Siết nắm tay, trừng mắt /
Koo Bon Hyuk
Tao đếm tới mười. Không lên thì khỏi trách
Oh Hanbin
Khoan đã! Tôi...!
Oh Hanbin
Tôi không muốn đi!
Oh Hanbin
* Ực * / Tay siết áo /
Oh Hanbin
Tôi tự về được! Thật đó!
Oh Hanbin
ĐƯỢC RỒI!! Tôi... tôi lên xe!
Hanbin lùi lũi bước tới, mặt đỏ hơi cáu
Jung Ho
Gói hàng đã lên thùng xe, mời tài xế chạy
Leo
Nhóc, cấm khóc trên ghế da
Oh Hanbin
/ Bặm môi, lườm / Không có khóc!
Trong xe - Không gian im lặng căng thẳng
Oh Hanbin
Này... Anh định đưa tôi đi đâu?
Koo Bon Hyuk
Không còn nữa
Oh Hanbin
Tôi không phải người của anh!
Koo Bon Hyuk
Vậy mày muốn quay lại chỗ đấu giá?
Koo Bon Hyuk
Vậy thì ngậm miệng
Oh Hanbin
/ Cắn môi / “ Chết tiệt… Trốn chưa được bao lâu, giờ dính luôn combo Mafia? ”
Oh Hanbin
“ Giờ chẳng lẽ mình đậu tổ ở đây?! ”
Oh Hanbin
“ Đúng là xui lắm mới được như này mà! ”
Oh Hanbin
Nhà anh... đây á?
Oh Hanbin
/ Lẩm bẩm / To ghê...
Oh Hanbin
Tôi không xuống! Anh chí ít phải cho tôi gọi về nhà chứ!
Koo Bon Hyuk
/ Mắt tối lại / Nhà nào?
Koo Bon Hyuk
Tao hỏi lại. Nhà nào?
Oh Hanbin
Nè. Tôi không phải thú nuôi của anh
Oh Hanbin
Đừng thấy tôi còn nhỏ mà bắt nạt
Koo Bon Hyuk
Tự đi hay để tao vác như bao tải?
Oh Hanbin
...Thì tôi tự đi... chứ để anh vác như bao gạo thì nhục quá
Oh Hanbin
/ Nhìn quanh / “Nhà này… sơ sơ cũng hơn trăm hai mét vuông chứ chẳng đùa…”
Oh Hanbin
“ Anh ta ở một mình thật à? ”
Oh Hanbin
Tôi... chưa muốn ngủ!
Oh Hanbin
...T-Tôi chỉ... chỉ bị lạc thôi mà...
Koo Bon Hyuk
Giờ thì không lạc nữa
Koo Bon Hyuk
Tức là từ giờ, mày ở đây. Với tao
Oh Hanbin
Tôi không đồng ý!!
Oh Hanbin
“ Quỷ tha ma bắt… Vừa trốn được khỏi nhà chưa tới hai ngày… ”
Koo Bon Hyuk
Mở miệng thêm câu nào nữa, tao bẻ gãy lưỡi
Koo Bon Hyuk
/ Đẩy nhẹ vào /
Oh Hanbin
/ Đảo mắt quanh phòng / “Phòng riêng á? Uôi… nhìn cũng được phết nha ”
Oh Hanbin
“ Haiz. Mình quên cúng tổ tiên trước khi trốn nhà. Giờ bị bắt cũng đáng… ”
Oh Hanbin
“ Thôi kệ, còn có cơm ăn, có chỗ ngủ, đỡ hơn ngủ bụi ”
Koo Bon Hyuk
/ Đóng cửa sau lưng /
Oh Hanbin
/ Giật mình / Anh… anh còn đứng đó làm gì?
Oh Hanbin
“ Anh ta... đổi xưng hô rồi a?! ”
Oh Hanbin
H-hả? Nhưng mà... / Nghe tiếng sột soạt đằng sau /
Oh Hanbin
“ Hê? Khoan đã… Gì vậy ta? ”
Mỗi cúc bung ra, da thịt hiện rõ dưới ánh đèn vàng nhẹ
Oh Hanbin
“ Ủa ơ a! Không phải đi tới khúc này chứ? Mình mới 15 mà?!”
Koo Bon Hyuk
/ Tiến lại gần /
Oh Hanbin
A-anh tính làm gì đấy?! / Lùi lại, lưng chạm tường /
Koo Bon Hyuk
/ Không đáp, leo lên giường như bình thường /
Oh Hanbin tính trốn sang bên thì bị kéo cái rẹt, rơi trọn vào ngực Alpha người ta
Oh Hanbin
“ Mẹ ơi cứu con!! Con chưa có 18 mà!! ”
Oh Hanbin
Tôi… tôi không buồn ngủ… đừng ôm nữa... anh buông ra đi…
Koo Bon Hyuk
Tao đâu hỏi mày?
Oh Hanbin
“ Cái gì mà không hỏi?! Người ta còn nguyên vẹn đó nha! ”
Cậu vừa vùng vằng vừa… ngửi thấy gì đó lạ
Oh Hanbin
“ Om. Mùi gì thơm vậy… thơm kiểu dễ chịu… ”
Koo Bon Hyuk
/ Siết eo, gằn nhẹ / Nhắm mắt
Căn phòng chìm vào im lặng
Oh Hanbin
/ Mở hé mắt, khẽ liếc / “ Ngủ thật hả?... Nhanh dữ… ”
Cậu rón rén gỡ tay, chưa kịp rút ra thì—
Oh Hanbin
A— / Bịt miệng /
Koo Bon Hyuk
/ Vô thức siết chặt hơn /
Oh Hanbin
“ Thôi rồi. Sao số khổ thế này...! ”
Oh Hanbin
“ Không tin được... Tên này mà cũng ngủ được trong tư thế này hả?! ”
Cậu cố nhích người, nhưng mỗi lần cựa quậy là bị siết chặt như gấu ôm gối bông
Oh Hanbin
“ Tức thiệt chứ… Mà sao mùi ảnh thơm vậy trời…”
Oh Hanbin
“ Hơi hắc của tiêu đen, hổ phách... mà có phải Alpha nào cũng vậy...”
Cậu tự rủa bản thân vì cái đầu đang dần trôi tuột vào ngực Alpha kia
Ấm, thơm, nghe tim đập đều đều
Oh Hanbin
“ Không được! Mình là nạn nhân! Không được rúc! KHÔNG ĐƯỢC RÚC!! ”
Koo Bon Hyuk
/ Khóe môi khẽ nhếch khi Hanbin yên vị /
Nhưng mắt vẫn nhắm, thở nhẹ
Oh Hanbin
“ Ngủ thôi… mai tính… mai chửi cũng chưa muộn…”
Cậu lầm bầm, mắt khép dần, tay vô thức nắm vạt áo đối phương như tìm chỗ bám an toàn cuối cùng
Căn phòng im ắng chỉ còn tiếng hít thở đều đặn
Đêm đầu tiên – ngủ cạnh ác quỷ – lại là đêm Hanbin ngủ ngon nhất từ khi đi bụi...
Comments
ᥫ᭡Hannie
"la làng" ☺ z thôi đó mà t ngồi cười như khùng
2025-02-24
1
Vợ Song Jaewon
tr xưng m t nx nghe nhói vl=()
2025-04-04
2
Việu của Hớ
500 000 tỷ còn ko mua nổi ấy chứ tg^^
2025-02-28
2