Chương 5 :hiện tại + một mẩu quá khứ

T/g🦦
T/g🦦
Hello
T/g🦦
T/g🦦
có cái j sai sót thì mn góp ý cho mình nhé !
T/g🦦
T/g🦦
Vào truyện nhé !
________________
Người đàn ông mà cậu không bao giờ có thể quên được đang ngồi ở phía bên kia ô cửa sổ xe ngựa trong suốt không dính một dấu tay. Người đàn ông với mái tóc màu nâu sẫm được vuốt ngược ra sau, trong lòng đang ôm lấy một đứa trẻ tóc vàng mỉm cười hạnh phúc. Đôi mắt xanh biếc của đứa trẻ khẽ chạm phải đôi mắt của kẻ lang thang ở bên ngoài.
T/g🦦
T/g🦦
* à mình nhắc trc sợ mn ko hiểu thì đây là hiện tại nên sẽ tạm thời chx lên quan đến quá khứ nhé
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cậu biết đứa trẻ đó, cậu biết thiên thần đáng yêu đó. Còn người đàn ông thì ôm lấy đứa trẻ rất trìu mến. Cậu biết hai con người xinh đẹp ấy, còn kẻ đang lồm cồm ở dưới đáy xã hội giống như cậu, có nằm mơ cũng không thể đưa tay chạm tới họ.
QUÁ KHỨ
***
Tâm trạng của Alok đang cực kỳ không được tốt. Sảnh dinh thự nhà Bá tước đang tổ chức một bữa tiệc hoành tráng, đâu đâu cũng là những kẻ treo điệu cười thảo mai ở trên môi, nhưng Alok lại không thấy gương mặt mà mình kiếm tìm trong số những vẻ ngoài giả lả đó. Người mà cậu đang tìm kiếm là một người đàn ông có nếp nhăn ở giữa trán, người ấy có một biểu cảm trống rỗng, trông giống như đang hơi tức giận.
???
???
Ngài Hùng, hôm nay trông Ngài thật xinh đẹp.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vâng?
Một người đàn ông có vẻ như đã nhận ra cậu, hắn ta tiến lại gần và giả vờ thân thiện. Hắn ta cách xa hẳn vài bước chân mà Hùng đã ngửi thấy một mùi nồng nặc vô cùng khó chịu, và rồi hắn ta ngang nhiên nở một nụ cười đểu cáng tán tỉnh cậu. Hắn ta không quan tâm tới chuyện cậu cũng là một alpha hay cả hai đều là nam giới – thứ đã không còn nghĩa lý gì nữa và từng là điều cấm kỵ của Chúa .
Ngược lại, hắn ta là một gã đàn ông cực kỳ thô thiển chỉ thích gạ gẫm với cùng một alpha hoặc omega mà không muốn phải chịu bất kỳ sự ràng buộc nào. Lòng tự tôn của hắn ta không hề bị tổn thương ngay cả khi Hùng từ chối hắn ta bằng một nụ cười lạnh nhạt. Thay vào đó, hắn ta lại tiếp cận một omega khác giống như cái cách hắn ta vừa làm với Hùng, với cùng một đôi mắt thư thái và thô tục hệt như hắn ta đang tận hưởng thú vui của chính mình.
Sau khi thấy hắn ta bật ra y hệt những lời vừa nói với mình, Hùng bỏ đi ngay lập tức, thầm nghĩ chỉ cần hít thở cùng một bầu không khí với hắn ta trong một vài giây cũng đã đủ khiến cậu thấy buồn nôn. Dù vậy, ánh mắt của cậu vẫn không ngừng quét qua tất cả mọi người.
Người ấy đâu rồi?
Bên trong bàn tay đang nắm siết sao là tấm thiệp mời mà chỉ mới vài hôm trước cậu đã viết bằng cả một trái tim thổn thức. Là tấm thiệp đặc biệt được chính tay cậu viết xuất hiện ở cửa chính. Thế có nghĩa là người ấy đã tới đây. Nhưng mà cậu lại không nhìn thấy người ấy trong mấy tiếng vừa qua, cậu không thể để người ấy rời đi mà chưa cả nói câu tạm biệt được. Bữa tiệc này chỉ là một cái cớ để cậu gặp người ấy.
Cuối cùng, toàn bộ người hầu trong dinh thự đã được cậu huy động để đi tìm người ấy. Họ lặng lẽ đi quanh sảnh tiệc để thực hiện mệnh lệnh của chủ nhân. Không lâu sau đó, một người hầu từ ngoài vườn quay lại và bẩm báo rằng người ấy đang trên đường tới con đường liễu sam. Khuôn mặt vô cảm của ngài Bá tước mới vừa lạnh lẽo như băng, thì bây giờ đã được điểm lên những nét vui vẻ hệt như màu mực lan dần ra trên mặt nước.
Hùng rảo bước tới con đường liễu sam nhanh nhất có thể. Con đường được chiếu sáng bởi ánh trăng xanh, với những chiếc đèn lồng màu cam dưới mỗi gốc cây như điểm tô cho bầu không khí thanh nhã. Hồi trước con đường này không được trang trí như bây giờ, nhưng người ấy hình như rất thích con đường liễu sam, vậy nên cậu đã cố ý thắp sáng nó bằng đèn lồng. Đương nhiên, cũng có một người hầu nhận nhiệm vụ khéo léo mời những vị khách khác đi xa khỏi nơi này.
Hùng hít một hơi thật sâu và trấn tĩnh trái tim đang đập liên hồi của mình. Lòng tự trọng của cậu vẫn không cho phép cậu bộc lộ cảm xúc và hành động như một con cún mừng rỡ khi được gặp lại chủ nhân của nó. Cậu đã ý thức được rằng bản thân đang trở nên hơi bối rối. Cậu biết rất rõ rằng sẽ thật khó coi nếu như bản thân quá phấn khích trong khi đối phương lại không thể hiện bất kỳ lời nói hoặc hành động nào. Đồng thời, cậu cũng có cảm giác hơi phẫn uất đối với người đã làm cho cậu trở nên khắc khoải nhớ mong kia. Người ấy không thể bớt chút thời gian để tỏ ra dáng vẻ thiện chí với cậu sao?
Ngay cả khi những người khác nịnh nọt cậu – một vị quý tộc giàu có, nổi danh và đáng ngưỡng mộ, thì người đàn ông đó cũng chẳng màng quan tâm. Không, phải là giả vờ không quan tâm chứ nhỉ. Nếu người ấy thực sự không quan tâm thì vì cớ gì mà lại hồi đáp lời mời của cậu? Chắc chắn là phải có thiện cảm thì mới làm như vậy.
____HẾT____
T/g🦦
T/g🦦
Hôm nay hơi lười vt ít hơn mấy hôm trc mong mn thông cảm nhá
T/g🦦
T/g🦦
Thôi bye bye
T/g🦦
T/g🦦
Chúc mn có một buổi tôi vv
Hot

Comments

Cừu nhỏ🐑🐑🐑

Cừu nhỏ🐑🐑🐑

tg viết ít lại nhe cho nhìu thoại vô ko nó bị chán á

2025-04-05

1

Vợ iu của Rhyder

Vợ iu của Rhyder

ok

2025-04-06

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play