5. Lớn Lên Trong Lòng Bàn Tay Kẻ Sát Nhân

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà anh đến tòa từ khi nào?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ trước cả khi phiên tòa bắt đầu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ anh sẽ để em một mình trong nơi đầy những kẻ muốn dìm em ngã không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh biết em sẽ không thua mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn nếu có, em cũng chẳng cần ai kéo ra đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu em có chết thì cũng phải chết trong tay anh.
Duy mở mắt, nhìn thẳng vào gương chiếu hậu. Bắt gặp ánh mắt Quang Anh đang nhìn ngược lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh sợ em rơi vào tay người khác à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh sợ em tự chọn cái chết mà không nói với anh câu nào.
Im lặng vài giây. Xe rẽ sang đường vắng.
Duy nhìn ra cửa kính, giọng thấp hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ở bên em, không sợ bẩn à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Máu dính đầy tay em rồi.
Quang Anh bình thản đáp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em cứ quậy phá đi. Anh đã chuẩn bị hết rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ xin một điều
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là đừng đẩy anh ra ngoài khi em quyết định bước vào lửa.
Duy khẽ cười, nhưng đôi mắt vẫn như bị hút vào màn đêm ngoài kia
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yên tâm nếu em có ngã nhất định cũng phải ngã ngay trong tay anh.
Xe chầm chậm rẽ vào con đường tối, chỉ có hàng cây rũ bóng như đang cúi chào kẻ tội đồ trở về.
Ở cuối đường, một cánh cổng đen trơn láng mở ra bằng nhận diện mắt – sau nó là căn biệt thự nằm ngầm trong núi đá, ẩn mình sau tường vân đá xám, mái đen tuyền và hệ thống đèn cảm ứng không bao giờ lộ ra ánh sáng thật.
Người ngoài nhìn vào chỉ thấy một cơ sở nghiên cứu bỏ hoang. Nhưng sâu dưới lòng đất… là nơi từng trái tim rời khỏi lồng ngực, và từng bí mật được thiêu hủy sạch.
Căn biệt thự ấy – là xương sống của dòng họ Hoàng.
Là nơi máu đổ nhưng không thấm vào gạch.
Là nơi dạy Duy phải cười khi giết, và im lặng khi được yêu.
Xe dừng lại. Hai người không nói thêm câu nào.
Chỉ còn ánh đèn hậu đỏ quạch phản chiếu trong mắt Quang Anh – như báo hiệu cánh cửa địa ngục đang dần được mở ra.
Cửa mở ra. Duy bước vào căn phòng phủ toàn mùi gỗ cũ và mùi máu khô mà người ngoài không ngửi ra được.
Ba Duy - ông Thanh Bảo đang ngồi dựa lưng vào ghế
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Cuối cùng con cũng về.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Trên truyền hình, trông con vẫn điềm tĩnh.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Cô gái đó không nằm trong kế hoạch.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Sao con lại ra tay
Duy đứng thẳng, tay vẫn còn đeo găng mỏng màu đen
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con biết. Nhưng con cố tình.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Vì sao?
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Chẳng phải chúng ta đã thống nhất rồi sao? loại bỏ thằng nhóc đó, sạch sẽ, nhanh gọn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì giết nó là kết thúc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn giết người em nó yêu nhất là bắt nó sống trong đau khổ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đó là trừng phạt.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Con muốn nó sống để hận con?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không, ba.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con muốn nó sống mà không thể hận ai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cô ấy yêu con, nhưng lại chết. Em con còn sống, nhưng lại mất mọi thứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Và vì nếu người chết là em ấy, cô gái đó vẫn còn sống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn nếu người chết là cô ta thì cả hai đều sẽ chết, chỉ khác là một người còn thở.
Thanh Bảo cười khẽ
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Máu của ta chảy đúng mạch rồi.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Giết một người, nhưng chôn hai cái xác - đó mới là cách khiến kẻ thừa kế lớn lên.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
//Rót rượu, đưa một ly về phía Duy//
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Con trai à, nếu ba không để thằng nhóc đó sống quá lâu, có lẽ mọi thứ đã yên.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Nhưng cũng nhờ vậy, hôm nay ba mới thấy con đã trưởng thành.
Duy nhận ly rượu, nhưng lại không uống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ba yên tâm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây không phải là lần cuối.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Không cần phải nói vậy.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Con chỉ cần nhớ một điều
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Người mềm lòng sẽ luôn thua cuộc.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Và đừng để bất kỳ ai biết con từng do dự.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con không do dự.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ thấy tiếc vì người chết lại là người từng yêu con thật lòng.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Tình yêu? Với loại người như chúng ta, nó là thứ xa xỉ.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Thứ đáng có là quyền kiểm soát cảm xúc người khác trước khi họ kịp cảm nhận.
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
//Nhìn thẳng vào Duy//
Trần Thiện Thanh Bảo
Trần Thiện Thanh Bảo
Lấy lại những gì lẽ ra thuộc về con đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ, ba.
_____________________
“Ba trao tôi con dao, tôi chỉ đang học cách cầm cho chắc… Và rồi, tôi dùng nó để bắt đầu một cuộc tẩy máu.”
-->
Hot

Comments

Bngoc :>

Bngoc :>

xin bí kíp viết truyện hay như nàyyyy

2025-06-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 1. Nụ cười của kẻ không còn tim?
2 2. Kẻ đáng chết ở lại, người vô tội nằm xuống
3 3. Lời Khai Ẩn, Cán Cân Thiên Vị?
4 4. Người Sẽ Ở Lại Khi Mọi Cánh Cửa Dành Khép
5 5. Lớn Lên Trong Lòng Bàn Tay Kẻ Sát Nhân
6 6. Vết Máu Trên Mặt Gương
7 7. Lưỡi Dao Ngược
8 8. Dạ Ký Không Ánh Trăng
9 9. Lưỡi Dao Của Dư Luận
10 10. Vòng Vây Của Công Lý
11 11. Không Ai Trong Chúng Ta Vô Tội
12 12. Kẻ Cầm Dao Không Bao Giờ Ngủ Yên
13 13. Clip Thật, Tội Thật Nhưng Mắt Mù
14 14.Chốt Lại Sổ Máu
15 15. Đây Mới Là Sống
16 16.Kẻ Sống, Người Dọa
17 17. Cạn Phước Lắm Tao Mới Chơi Với Chúng Mày!!
18 18. Tao Cần Được Nghỉ Ngơi!!!
19 19. Lưới Tình?
20 20. Đừng Có Đẩy
21 21. Mệt Rồi Nha!
22 22. Trở Về!
23 23. Bắt Đầu Cuộc Chơi Thật Sự
24 24. Gọi Tên Kẻ Đã Biến Mất
25 25. Con Rối Biết Cười
26 26. Bản Năng
27 27. Giọt Đầu Tiên
28 28. Xàm!
29 29. Giả Ngu Khó Hơn Tỏ Vẻ Thông Minh
30 30. Hai Bây Thôi Chưa??
31 31. Giữa Hai Đứa Ồn Ào
32 32. Kẻ Đứng Sau Một Người
33 33. Ê Nha?
34 34. Tao Không Muốn Đứng Sau Nữa.
35 35. Phía Sau Lưng
36 36. Nhởn nhơ
37 37. Đừng Có Giỡn Với Tao!
38 38. Chiều Ý
Chapter

Updated 38 Episodes

1
1. Nụ cười của kẻ không còn tim?
2
2. Kẻ đáng chết ở lại, người vô tội nằm xuống
3
3. Lời Khai Ẩn, Cán Cân Thiên Vị?
4
4. Người Sẽ Ở Lại Khi Mọi Cánh Cửa Dành Khép
5
5. Lớn Lên Trong Lòng Bàn Tay Kẻ Sát Nhân
6
6. Vết Máu Trên Mặt Gương
7
7. Lưỡi Dao Ngược
8
8. Dạ Ký Không Ánh Trăng
9
9. Lưỡi Dao Của Dư Luận
10
10. Vòng Vây Của Công Lý
11
11. Không Ai Trong Chúng Ta Vô Tội
12
12. Kẻ Cầm Dao Không Bao Giờ Ngủ Yên
13
13. Clip Thật, Tội Thật Nhưng Mắt Mù
14
14.Chốt Lại Sổ Máu
15
15. Đây Mới Là Sống
16
16.Kẻ Sống, Người Dọa
17
17. Cạn Phước Lắm Tao Mới Chơi Với Chúng Mày!!
18
18. Tao Cần Được Nghỉ Ngơi!!!
19
19. Lưới Tình?
20
20. Đừng Có Đẩy
21
21. Mệt Rồi Nha!
22
22. Trở Về!
23
23. Bắt Đầu Cuộc Chơi Thật Sự
24
24. Gọi Tên Kẻ Đã Biến Mất
25
25. Con Rối Biết Cười
26
26. Bản Năng
27
27. Giọt Đầu Tiên
28
28. Xàm!
29
29. Giả Ngu Khó Hơn Tỏ Vẻ Thông Minh
30
30. Hai Bây Thôi Chưa??
31
31. Giữa Hai Đứa Ồn Ào
32
32. Kẻ Đứng Sau Một Người
33
33. Ê Nha?
34
34. Tao Không Muốn Đứng Sau Nữa.
35
35. Phía Sau Lưng
36
36. Nhởn nhơ
37
37. Đừng Có Giỡn Với Tao!
38
38. Chiều Ý

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play