[ RhyCap ] Một Đời Chờ Trong Tuyệt Vọng
chap 2
Vì ba Đức Duy sơ suất trong công việc nên đã làm mất bao công sức mình đã gây dựng sự nghiệp từ lâu.
Trong căn nhà nhỏ, ánh đèn vàng hắt vào khuôn mặt khốn khổ của ông Đức Huy, ba của Đức Duy. Tay ông run run cầm chặt tờ giấy nợ đỏ như máu. Trước mặt ông, Đức Duy đứng lặng yên cố giữ bình tĩnh.
Ông không những không cố gắng lấy lại danh tiếng mà còn bài bạc rượu chè dẫn đến mượn số tiền rất lớn, số tiền mượn cao mà tiền lãi còn cao ngất ngưởng khiến ông mất khả năng chi trả.
Đành phải bán con trai mình cho bên chủ nợ.
Đêm nay trời đổ mưa, từng giọt nước nặng nề đập vào mái tôn cũ kĩ.
Hoàng Đức Duy
Ba, ba còn muốn dính vào thứ này đến bao giờ? Chuyện nghiêm trọng đến mức nào rồi mà ba còn lặp lại nó nữa? //cúi gầm mặt cất tiếng//
Ông Huy không trả lời ngay mà ông chỉ cắn răng như muốn nuốt ngược nước mắt. Cuối cùng ông thở dài, giọng khàn đặc cất tiếng
Hoàng Đức Huy
Ba sai rồi, ba sai thật rồi Duy ơi...chỉ vì ba quá tin vào vận may, cứ nghĩ vay một chút rồi sẽ xoay sở được..Nhưng Quang Anh... hắn không phải con người thường nữa. Giờ lãi đã cao hơn số vốn ban đầu, ba..ba không thể trả được nữa // rưng rưng //
Cái tên Quang Anh đó là ai cơ chứ mà khiến người khác phải khiếp sợ? Duy nghe giọng nói của ba đau muốn xé lòng nhưng em chỉ bất lực chết đứng tại chỗ
Hoàng Đức Duy
Còn cách nào nữa không ba? // trầm lặng//
Ông Huy lắc đầu, ngồi sụp xuống ghế
Hoàng Đức Huy
Không còn cách nào nữa..hắn đã cho người tới đây vào tối nay. Ba không còn gì để trả..chỉ có con
Hoàng Đức Duy
B-ba nói gì vậy chứ? Đừng nói là ba định giao con cho chúng sao? / kinh hãi nhìn ông Huy + giọng run rẩy /
Bất ngờ cánh cửa bật mở. Cơn gió lạnh tràn vào theo mùi ẩm mốc của đất. Đứng trước cửa là những tên vệ sĩ của Quang Anh, bộ vest đen chỉnh tề, đôi mắt sắc lẹm như d.a.o
Nvp
Vệ sĩ: ÔNG GIÀ!! KHI NÀO ÔNG MỚI TRẢ TIỀN CHO CHÚNG TÔI ĐÂY HẢ?!
Hoàng Đức Huy
Các cậu ơi..các cậu làm ơn làm phước cho tôi x-xin gia hạn thêm mấy ngày nữa, tôi hứa sẽ trả đủ..
Nvp
Vệ sĩ: KHÔNG LÀ KHÔNG! LÀM PHƯỚC CHO ÔNG AI LÀM PHƯỚC CHO CHÚNG TÔI ĐÂY HẢ? TÔI KHÔNG ĐÒI ĐƯỢC TIỀN LÀ CẬU QUANG ANH C.H.É.M CHẾT CHÚNG TÔI ĐẤY!
Hoàng Đức Huy
T-tôi xin c-các cậu mà!
Hoàng Đức Huy
Tôi còn một thằng con trai
Hoàng Đức Huy
Tôi sẽ bán nó cho c-các cậu
Hoàng Đức Duy
Bố có biết mình đang nói gì không hả?!
Nvp
Vệ sĩ: Nhưng thằng này chỉ đủ số tiền lãi thôi
Nvp
Vệ sĩ: Còn tiền vốn thì không đủ nên tôi sẽ chặt 1 bàn tay ông trừ 50tr để làm niềm tin nhá
Nvp
Vệ sĩ:Tiền lãi 2tỷ3 được xoá
Nvp
Vệ sĩ: Còn tiền vốn từ 950tr xuống 900tr !
Nvp
Vệ sĩ: BÂY ĐÂU, CHẶT ĐI!!
Hoàng Đức Huy
Không thể nào!!
Bàn tay ông đã đứt lìa ra, m.á.u tuôn ra càng nhiều
Không những thấy ông ngất mà còn tàn ác đến mức chúng còn lấy chính cây d.aO đó để đ.â.m ch*t ông
Máu tuôn xối xả cứ phúng lên
Hoàng Đức Duy
Bố!!/trợn mắt/
Tiếng thét xé lòng của Duy van lên từng đợt
Em vẫn không tin, không tin rằng chúng là con người mà lại sống không bằng một con súc sinh!
Họ không tha cho ba em, ba em cũng đủ may mắn để tồn tại, em vẫn không tin vào mắt mình.
Đôi mắt trong trẻo của em đã bị nước mắt vùi lắp đi.
Đôi mắt ấy chỉ còn những gân máu đỏ tươi hiện lên trông thấy rõ.
Em ngã khuỵ xuống nhìn sàn nhà đã nhuộm máu từ khi nào lại càng đau đớn hơn, trái tim em như thắt lại từng cơn đau nhói.
Đưa ánh mắt sáng lẹm đó nhìn một lượt bọn vệ sĩ mà em không khỏi thù hận.
Nvp
: mong cậu đừng quá đau buồn, tôi chỉ làm theo đúng nhiệm vụ của mình.
Hoàng Đức Duy
Các cậu còn tình người sao? /vô cảm/
Nvp
Vệ sĩ: thật sự xin lỗi…
Mặc dù em biết ông ta bán em vì muốn giữ an toàn mạng của mình, ông ấy chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân nhưng tâm trí em không thế nào nói rằng em không đau được. Ông ấy là máu mủ ruột thịt của em cơ mà..
Comments
con chim tự ái,hòn dái cô đơn
ê nha ông già
2025-05-05
0