Bóng tối bao trùm căn phòng lạnh lẽo, chỉ có ngọn đèn leo lét hắt ánh sáng vàng vọt lên gương mặt tái nhợt của kẻ bất hạnh đang bị trói chặt trên chiếc ghế gỗ cũ kỹ. Không gian im lặng đến nghẹt thở, chỉ còn tiếng hơi thở gấp gáp và những tiếng rên rỉ yếu ớt vang lên trong bóng tối.
Một bàn tay lạnh lẽo cầm chiếc lọ nhỏ chứa thứ chất lỏng sền sệt màu xanh thẫm, rót từng giọt vào miệng nạn nhân. Thuốc thấm dần vào cơ thể nạn nhân, lan tỏa theo từng mạch máu, đốt cháy từng tế bào.
Kẻ chủ mưu thì đang nhàn nhã nhìn nạn nhân đang quằn quại dưới đất, gương mặt co rúm vì đau đớn. Hơi thở trở nên nặng nhọc, tầm nhìn dần mờ đi, bàn tay thì bấu chặt vào thành ghế, run rẩy đến mức không thể kiểm soát.
Sau một lúc chống cự, bỗng một cơn co giật cuối cùng, cơ thể dần mất đi ý thức. Đôi mắt mở to nhưng vô hồn, không còn tiếng rên rỉ, không còn những cơn đau quằn quại. Chỉ còn một cái xác lạnh trong bóng tối.
Đặng Thành An
Dơ bẩn [Khinh bỉ nhìn thi thể dưới đất]
Đoàn Thế Lân
[Ôm eo cậu] Mày thỏa mãn chưa An?
Đặng Thành An
Rồi, mà mày không đi làm à?
Đoàn Thế Lân
Tao đi làm rồi thì ai chơi với mày
Đặng Thành An
Chẳng phải mày mua cho tao một đống nô lệ sao?
Đoàn Thế Lân
Nhưng chơi bọn nó không vui, chơi với tao đi, vui hơn đấy
Đặng Thành An
Thôi đi, chơi với mày chán lắm
Đoàn Thế Lân
Sao lại nói thế
Đặng Thành An
Mà mày định xử lý cái xác này như nào?
Đoàn Thế Lân
Vứt cho chó ăn hoặc vứt vào lo thiêu
Đặng Thành An
Ò, mà tao đói rồi, đi ăn đi [Bỏ đi]
Đoàn Thế Lân
Được, dọn dẹp chỗ này đi! [Lạnh giọng]
All
Rõ!
---------------
Trên bàn ăn, không khí căng thẳng đến đáng sợ, sự im lặng kéo dài và khó chịu giữa các thành viên. Đôi khi mở miệng thì là những câu nói cộc lốc, ngắn gọn, thiếu sự tôn trọng. Giường như không ai muốn nói chuyện hoặc chia sẻ.
Ánh mắt của mọi người từ đầu đến cuối đều chăm chú vào cậu, khuôn mặt ai cũng nở nụ cười nhưng khi nhìn nhau thì căng thẳng, thiếu nụ cười.
Đặng Thành An
[Khó chịu] Này, không định ăn à!
Trần Minh Hiếu
[Cười] Em cứ ăn đi, không cần để ý đến chúng tôi.
Đặng Thành An
Vậy thì đừng nhìn tôi, làm không ăn cũng phải để người khác ăn chứ! [Khó chịu]
Trần Đăng Dương
Bọn tôi biết rồi, em ăn đi, chúng tôi sẽ không nhìn nữa
Đặng Thành An
Hừ, vậy đi
Nguyễn Quang Anh
Nhóc ăn món này nè, ngon lắm [Gắp thức ăn cho cậu]
Hoàng Đức Duy
Em rót ít nước cho anh nhé [Cười tươi]
Phạm Bảo Khang
Ăn nhiều lên, dạo này nhóc bị sụt cân đấy
Đặng Thành An
[Chống cằm]
Nguyễn Thái Sơn
Sao vậy, đồ ăn không ngon à?
Lê Quang Hùng
Hay anh kêu người hầu làm lại nhé?
Đặng Thành An
[Nhíu mày]
Đoàn Thế Lân
[Hiểu ý] An nè, mày ăn đi, món mày thích đấy [Gắp thịt cho cậu]
Đặng Thành An
[Vui vẻ] Cảm ơn nhé, đúng chỉ có mày là hiểu tao
Đoàn Thế Lân
[Cười] Tao với mày là "bạn thân" mà, sao tao lại không hiểu mày được chứ
Bọn chúng nhìn anh với ánh mắt giết người, đơn giản vì anh lúc nào cũng có được sự chú ý của cậu mà không cần tốn sức, còn bọn chúng thì mất rất nhiều công sức nhưng cậu chẳng thèm để ý.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Mà này, anh nghe nói công ty ST đang muốn hợp tác với chúng ta đấy [Nhấp một ngụm rượu vang]
Trần Minh Hiếu
Vậy thì chúng ta cần phải đón tiếp "cẩn thẩn" rồi
Nguyễn Thái Sơn
Phải, cần phải đánh nhanh rút gọn, nếu không "thỏ nhỏ" sẽ cảm thấy sợ mất [Liếc nhìn cậu]
Đặng Thành An
[Rùng mình]
All
[Nhìn cậu cười bí hiểm]
Đoàn Thế Lân
Cất cái ánh mắt đấy đi, các người đang làm An sợ đấy
Comments
J z má🎀🌷
Bạn thân
2025-04-03
1
thanh thảo
ffg
2025-03-12
0