[Bách Chu] Yêu Một Đời Không Hối Tiếc
Chương 1
Chu Di Hân - nàng
Dư Dư, đến đây nào
Chu Di Hân - Đại tiểu thư Chu gia, cha mẹ bị hại chết, hiện đang sống với một người dì cùng với đứa con gái của dì
Nàng nhìn về phía cô, khẽ gọi
Bách Hân Dư - cô
Ừm, đến ngay đây
Bách Hân Dư - gia cảnh bình thường, sống cùng với mẹ, không có cha
Bách Hân Dư sở hữu chiều cao 1m72,5. So với nàng thì có phần cao lớn hơn, nên cô sẽ chở che nàng
Bách Hân Dư nhanh chân bước đến bên cô gái mình yêu, cử chỉ nhẹ nhàng vén lọn tóc cho nàng
Chu Di Hân - nàng
*Hôn má cô*
Chu Di Hân nắm lấy cà vạt của cô, kéo cô xuống, còn bản thân thì nhón chân lên
Bách Hân Dư - cô
"Phải chi em ấy hôn thêm cái nữa..."
Bách Hân Dư và nàng đã quen biết từ nhiều năm trước, lúc đó cả hai chỉ mới 16 tuổi
Bách Hân Dư - cô
*Mỉm cười nhìn nàng*
Vì tính cách quá hợp nhau mà trở thành một đôi bạn thân...
Sau đó, năm 17 tuổi, hai người chính thức trở thành người yêu
Bách Hân Dư - cô
"Thời gian trôi qua nhanh thật..."
Tuy bằng tuổi nhưng lại cứ thích xưng chị - em, bởi vì Bách Hân Dư lớn tháng hơn nên là chị
Hiện tại thì hai người đang học Đại học năm ba rồi
Bách Hân Dư - cô
*Véo má nàng* sao em lại có thể đáng yêu như thế cơ chứ
Cứ tưởng tình yêu thuở học trò của cả hai sẽ khó mà lâu dài được, nhưng không ngờ lại có thể đi đến bước này
Tuy cô suốt ngày cứ khen nàng, nhưng mà Tiểu Trư trong lòng cứ hay ngại, làm cô càng muốn trêu
Bách Hân Dư - cô
*Xoa đầu nàng* em biết bây giờ nhìn em đáng yêu lắm không?
Bách Hân Dư - cô
"Thật muốn hôn em ấy..."
Nhưng đây là nơi công cộng, tuy cô không ngại lắm về việc này, nhưng nàng thì lại ngại
Dù sao heo con nhà cô trước giờ luôn là một người nhạy cảm mà
Hai người nắm tay nhau ra về, nàng ngồi phía sau xe cô
Chu Di Hân - nàng
*Tựa vào lưng cô*
Nàng dựa người vào Bách Hân Dư, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô
Đi đến đoạn đường quen thuộc, nàng chợt nhớ lại chuyện của đêm mưa kia
Chu Di Hân hồi tưởng lại lần đầu gặp gỡ của hai người
Đó là một hôm trời mưa, đường khá trơn trượt
Chu Di Hân tuy là Đại tiểu thư Chu gia, nhưng quyền hành lại nằm trong tay người dì của mình
Nàng đạp xe đi học về nhưng chẳng may lại va chạm xe với người khác
Bị thương nhẹ ở chân, cổ tay và khuỷu tay đều trầy xước nhẹ
Chu Di Hân - nàng
*Chống tay ngồi dậy*
Chu Di Hân - nàng
"Đau..."
Những vết thương đó khiến nàng nhăn mày lại, khó khăn ngồi dậy
May mắn vì vết thương không nặng lắm, thế nhưng, nàng vẫn rơm rớm nước mắt
Tài xế của chiếc xe kia chạy xuống hỏi thăm nàng, vẻ mặt khá là lo lắng
Chu Di Hân - nàng
*Lắc đầu* không sao
Chu Di Hân - nàng
"Đau quá..."
Nàng bị thương, hơn nữa trời còn đang mưa nên nước mưa thấm vào các vết thương, khiến chúng đau không tả được
Nhìn tay chân nàng bị thương, người tài xế kia cũng tay chân luống cuống
Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo vang lên
Bách Hân Dư - cô
Tại sao còn không mau đưa cô ấy đi bệnh viện?
Bách Hân Dư bước đến, với một gương mặt tuy non nớt nhưng dáng vẻ trách cứ tài xế lại rất nghiêm túc
Trên tay cô cầm một cây dù, tay còn lại xách một túi in logo của siêu thị, có vẻ như vừa đi mua đồ ăn tối về
Bách Hân Dư - cô
Trời mưa như trút nước mà cũng không biết đỡ cô ấy đứng dậy à?
Không đợi tài xế nhận hồi đáp, Bách Hân Dư đi đến trước mặt nàng, nhẹ nhàng buông dù và cả những túi nilon
Bách Hân Dư xổm xuống, vươn tay đỡ lấy nàng
Bách Hân Dư buông cây dù trên tay để đỡ lấy nàng, những hạt mưa trĩu nặng đã rơi lên người cô, thấm vào quần áo của cô
Chu Di Hân - nàng
*Nhìn cô*
Từ lúc Bách Hân Dư xuất hiện, nàng đã ngơ ngẩn nhìn cô, nhìn đến quên mất cơn đau của các vết thương
Bách Hân Dư - cô
Cậu không sao chứ?
Giọng điệu nhẹ nhàng hoàn toàn khác xa so với lúc nãy chất vấn tài xế
Chu Di Hân - nàng
*Hoàn hồn* tớ không sao
Bách Hân Dư - cô
Cậu đứng dậy được không?
Chu Di Hân - nàng
*Khẽ gật đầu* được
Bách Hân Dư quét mắt qua các vết thương của nàng, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm
Bách Hân Dư - cô
"Có vẻ không nặng lắm."
Nghĩ thì nghĩ vậy, Bách Hân Dư vẫn dìu nàng đi đến gần tài xế, sau đó cô dùng giọng điệu không mặn không nhạt
Bách Hân Dư - cô
Làm phiền anh đưa tôi và cô ấy đến bệnh viện một chuyến
Tài xế nghe vậy thì vội mở cửa để hai người ngồi vào ghế phụ
Ngồi ở ghế phụ, Chu Di Hân cảm thấy rất lạnh, rất đau
Chu Di Hân - nàng
*Nép vào một góc*
Chu Di Hân - nàng
Cảm ơn cậu
Dù rất khó chịu nhưng nàng vẫn không quên nói lời cảm ơn với cô
Bách Hân Dư - cô
Không có gì đâu
Bách Hân Dư - cô
Giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm mà
Chu Di Hân - nàng
"Cậu ấy vì giúp mình mà cả người đều ướt hết..."
Chu Di Hân - nàng
"Lỡ bị cảm thì phải làm sao?"
Chu Di Hân vẫn còn chưa lo về tình trạng của mình, nàng còn sợ ngày mai cô sẽ bị cảm
Bách Hân Dư - cô
*Cởi áo khoát*
Áo khoát của cô ướt nên mặc rất lạnh, cô bèn cởi ra, sau đó đặt sang một bên
Bách Hân Dư - cô
*Nhìn ra cửa sổ*
Đến khi tầm mắt cô không dừng trên người nàng nữa, nàng mới dám nhìn cô một cách kỹ càng
Gương mặt góc cạnh, non nớt nhưng lại không kém phần điềm tĩnh
Trên người cô, nàng còn tìm ra được một loại khí chất khó nói thành lời
Khí chất đó, Chu Di Hân chưa từng thấy qua trên thân người khác
Duyên Quân
Chào mọi người, lại là Duyên Quân đây
Duyên Quân
Tui định là sau bộ Vì Em Mà Nguyện Ý Ở Lại thì Yêu Một Đời Không Hối Tiếc là bộ kế tiếp
Duyên Quân
Nhưng được cái là giờ mắc đăng rồi, cũng nhân dịp kỉ niệm 3 năm của hai bảo bảo nên đăng luôn=)))
Duyên Quân
Lịch ra chap: mỗi ngày
Comments
Bʀᴏɴツ ᵇˣʸ
Theo dự đoán thì bộ này 70% kết Se quá 😊
2025-02-28
4
𝐍.𝐌𝐨𝐨𝐧
cô chủ ơi cô lại ra bộ mới nữa rồi /Sweat/
2025-02-28
1
Pice Lice
Tặng cưng bông hoa nhé, dạo này c bận quá hông onl thường được, rảnh c đọc nhé
2025-02-28
1