Chương 2

Những ngày sau đó, họ bắt đầu gặp nhau thường xuyên hơn.
Quang Anh luôn xuất hiện rất đúng lúc.
Khi Duy rời khỏi lớp học đàn, anh đứng chờ cậu ở cổng trường.
Khi cậu quên mang ô vào ngày mưa, anh im lặng che ô cho cậu.
Khi cậu đi ăn ở quán quen, anh ngồi xuống cạnh cậu, gọi cùng một món.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh… luôn biết em ở đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[bâng quơ nói]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[cười]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì anh muốn biết.
Khi ấy, Duy không nghĩ nhiều.
Cậu chỉ cảm thấy Quang Anh thật dịu dàng, thật kiên nhẫn.
Anh không giống những chàng trai khác ở trường—không nóng vội, không ồn ào, chỉ âm thầm ở bên cậu, tạo cho cậu cảm giác an toàn đến lạ kỳ.
Họ yêu nhau trong những tháng ngày bình lặng đó.
Một mối tình đẹp đẽ, tưởng như thuần khiết nhất thế gian.
Nhưng Duy không biết, sự dịu dàng ấy chỉ là lớp vỏ bọc cho một tình yêu méo mó.
Quang Anh chưa bao giờ là người kiên nhẫn.
Anh không chờ đợi.
Anh chỉ từng bước từng bước, kéo Duy vào lòng mình, để cậu không thể thoát ra.
⚡🐑
Tối hôm ấy, khi Duy đang ôn bài trong thư viện, điện thoại rung lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱: Em đang ở đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[mỉm cười, nhắn lại]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱: Thư viện. Sắp về rồi.
Chưa đầy năm phút sau, khi cậu rời khỏi thư viện, đã thấy Quang Anh đứng đó.
Anh tựa lưng vào tường, áo sơ mi trắng, dáng vẻ nhàn nhã nhưng ánh mắt lại sắc lạnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[thoáng bất ngờ]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đợi em lâu chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[bước đến, nhẹ nhàng vuốt mái tóc cậu]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không lâu.
Cậu quen với sự xuất hiện của anh, không cảm thấy có gì bất thường.
Nhưng khi họ sánh bước trên con đường vắng, Quang Anh bỗng dưng cất giọng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hửm?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ giờ, đừng đi về một mình nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[chớp mắt]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em quen đi một mình rồi mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[dừng bước, nghiêng mặt nhìn cậu]
Ánh đèn đường hắt lên gương mặt anh một lớp bóng mờ nhạt, khiến đường nét anh càng trở nên sắc lạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không thích.
Giọng anh trầm thấp, không có cảm xúc, nhưng lại mang một sự áp đặt vô hình.
Duy không hiểu sao tim mình chợt đập mạnh.
Cậu bật cười, định nói đùa gì đó để xoa dịu bầu không khí kỳ lạ, nhưng rồi không hiểu sao lại nuốt xuống.
Cậu không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Quang Anh nắm lấy tay cậu, siết chặt.
Từ giây phút đó, sợi xích vô hình đã được đeo lên cổ Duy.
Cậu không hay biết.
Hot

Comments

*yhen*

*yhen*

mất ngủ cái là vậy đó hả bà tg

2025-03-15

1

Hoàng Hương 🐷🍌

Hoàng Hương 🐷🍌

Bà khum ác ai ác 🥲

2025-03-02

1

Nhớ 13-12-2024

Nhớ 13-12-2024

Âm thầm bên em hỏ

2025-05-12

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play