Chương 4

Những dấu hiệu bất ổn bắt đầu xuất hiện.
Ban đầu là những điều nhỏ nhặt.
Quang Anh không thích Duy đi ăn với bạn bè quá khuya.
Không thích cậu nhắn tin với quá nhiều người.
Không thích cậu cười đùa với ai đó quá lâu.
Những tin nhắn kiểm tra xuất hiện mỗi ngày.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱: Em đang ở đâu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱: Đi với ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📱: Về chưa?
Ban đầu, Duy cảm thấy đó là sự quan tâm.
Nhưng càng ngày, cậu càng cảm thấy như bị giám sát.
Một lần nọ, khi Duy đi ăn cùng bạn trong hội diễn, Quang Anh gọi điện đến.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[bắt máy, cười]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: Anh yêu, em đang ăn với mọi người. Có chuyện gì không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[giọng trầm thấp]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞: Ai ngồi cạnh em?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[hơi bất ngờ]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: Hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞: Bên trái em là ai?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhìn sang]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: À, Hùng. Bạn cùng lớp của em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞: Bên phải?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: Vy.
Bên kia im lặng một lát.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞: Ăn xong thì về. Đừng nán lại lâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhíu mày]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: Anh à, hôm nay em muốn—
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
📞: Tối nay anh đến đón.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[thở dài]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞: Anh không cần phải—
Tút—tút—
Cuộc gọi bị ngắt.
Lần đầu tiên, Duy cảm thấy không vui.
⚡🐑
Tối đó, khi cậu ra khỏi quán, Quang Anh đã đứng đó.
Không phải trong xe.
Không phải cách đó vài bước chân.
Mà ngay trước cửa, ngay nơi cậu có thể thấy anh đầu tiên.
Gương mặt anh bình tĩnh, ánh mắt nhìn Duy vẫn dịu dàng, nhưng lại có gì đó lạnh lẽo ẩn sâu bên trong.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[bước đến, ngước nhìn anh]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không cần đợi em như vậy đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cậu, cười nhạt]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh muốn đợi.
Duy có chút không thoải mái, nhưng không nói gì.
Quang Anh nắm tay cậu, kéo về phía xe.
Trên đường về, Duy im lặng rất lâu. Cuối cùng, cậu lên tiếng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh à.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em có cảm giác…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đang kiểm soát em.
Xe chậm lại một chút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh luôn muốn biết em đang ở đâu, làm gì, đi với ai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không tin em sao?
Quang Anh không trả lời ngay.
Một lúc sau, giọng anh nhẹ như gió thoảng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không kiểm soát em, Duy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhíu mày]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng—
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chỉ muốn chắc chắn rằng…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em là của anh.
Câu nói ấy khiến sống lưng Duy lạnh toát.
Cậu mở miệng, định nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ im lặng.
Vì sâu trong lòng, cậu biết rằng—
Mình yêu anh.
Và Quang Anh yêu cậu.
Chỉ là, tình yêu ấy… đang dần biến thành một thứ gì đó khác.
Hot

Comments

Hoàng Hương 🐷🍌

Hoàng Hương 🐷🍌

Fic này quang anh hơi ấy Ha 😬
Nhưng vẫn hóng chap nha

2025-03-03

1

bé iu của pondphuwin

bé iu của pondphuwin

truyện hay vãi. My gu my gu

2025-04-02

1

khạp khạp 🐑

khạp khạp 🐑

ủa ảnh ngồi cạnh t kìa=)

2025-04-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play